Hoa Vụ bắt đầu nói từ lần nguyên chủ xảy ra chuyện ra ngoài, cuối cùng nói đến việc cô bị ném ở Hoang Tinh, lại như thế nào từ Hoang Tinh chạy trốn, cuối cùng trở lại Đế Đô Tinh.
Đương nhiên phần sau, cô che giấu sự tồn tại của Ân Phùng cùng Sinh Mệnh Nữ Thần.
Nghe cô giảng giải xong, phản ứng lớn nhất đương nhiên là thành viên hoàng thất.
Tiên quốc vương vốn chỉ có một huyết mạch ruột thịt là cô, lại là công chúa nhỏ nhất trong thế hệ đó.
Cho nên nguyên chủ vẫn rất được sủng ái.
Những thành viên hoàng thất này đại bộ phận đều thật sự thương cô.
"Điện hạ không biết ở bên ngoài chịu bao nhiêu khổ sở, hu hu hu... Nhìn xem gầy bao nhiêu rồi."
"Điện hạ đáng thương của chúng ta."
"Điện hạ từ nhỏ đã được nâng niu trong lòng bàn tay mà lớn lên, đâu chịu được khổ như vậy, ta vừa nghĩ đến điện hạ ở bên ngoài chịu tội..."
Mắt thấy đám người này lại bắt đầu khóc, Hoa Vụ nhanh chóng để cho bọn họ dừng lại.
"Lúc trước Ngải Du Nguyên soái nói, ngài chết... mất tích có liên quan gì đến Liễu Ti Niệu sao? Cùng cô ta có quan hệ gì?"
"Hỏi rất hay." Hoa Vụ hài lòng nhìn người hỏi: "Liễu Ti Niệu cùng chuyện này có quan hệ gì?"
Hoa Vụ nhìn về phía Liễu Ti Niệu còn đang ở trên đài cao.
"Không bằng để Liễu tiểu thư đến nói cho mọi người một chút, cô ta đã bày mưu tính kế để ta chết như thế nào."
Liễu Ti Niệu: "..."
Hoa Vụ ngửa đầu cảm giác có chút khó chịu: "Mời Liễu tiểu thư xuống đây đi."
Vô số ánh mắt đồng thời rơi vào trên người cô ta, Liễu Ti Niệu trong nháy mắt cảm giác mình giống như bị lột sạch, ném ở dưới ánh đèn sân khấu.
Cô ta cố gắng bình tĩnh lại, quay người đi xuống dưới.
Nhưng mà lúc xuống bậc thang, vẫn vấp phải làn váy cưới, thiếu chút nữa từ trên bậc thang ngã xuống.
Ông Liễu tiến lên đỡ lấy cô ta: "Chuyện gì xảy ra?"
Ông Liễu cũng không biết rõ tình hình, lúc này trong lòng cũng tràn đầy nghi hoặc.
Lúc trước sự kiện công chúa xảy ra chuyện không may, sao lại có quan hệ với Liễu Ti Niệu?
Đôi môi trắng bệch của Liễu Ti Niệu há ra: "Baba, con..."
Cô ta nên nói như thế nào?
Liễu Ti Niệu một lúc lâu cũng không phun ra chữ thứ tư.
Hoa Vụ biết Liễu Ti Niệu khẳng định sẽ không tự mình nói, cô nhìn về phía Ngải Du: "Phiền toái Ngải nguyên soái mang nhân chứng tới."
Ngải Du hừ lạnh với ông Liễu một tiếng, tự mình đi xuống dẫn người.
Nhân chứng nhanh chóng được đưa đến.
"Ngươi... Ngươi trước kia không phải hầu hạ điện hạ sao?"
Ai đó đã nhận ra nhân chứng.
Sau khi công chúa qua đời, những người hầu trước đây của cô hoặc là được điều đi nơi khác, cũng có người rời khỏi vương cung.
Nhân chứng này chính là thuộc nhóm người rời khỏi hoàng cung.
Cô ta là một người hầu cũ bên cạnh công chúa, lúc ấy cô ta nói rằng vì cô ta không thể chấp nhận cái chết của công chúa, không có biện pháp tiếp tục làm việc tại hoàng cung, vì vậy hoàng gia chấp thuận cho cô rời đi và trả lại một khoản tiền lớn.
Kết quả căn bản không phải là không tiếp nhận được công chúa qua đời, là kẻ trộm chột dạ!
Trong hoàng thất có người tiến lên chính là một cước đạp vào đùi nhân chứng: "Ngươi làm sao dám giúp người ngoài hại điện hạ!"
Nhân chứng bịch một tiếng quỳ xuống.
"Đúng, thực xin lỗi... Ta không có cách nào... Cô ta uy hiếp ta, xin lỗi, ta thực sự không cố ý..."
Nhân chứng vừa cầu xin sự tha thứ vừa khóc.
"Trong nhà ta chờ dùng tiền, ta thật sự là bị bức..."
"Lúc ấy... Lúc ấy cô ta nói, chỉ là cần chậm trễ một chút thời gian của điện hạ, ta nghĩ chỉ là đi vòng một đường, cũng không nghĩ nhiều, ta căn bản không biết sẽ phát sinh chuyện sau này."
"Điện hạ, điện hạ, ta thật sự không biết phía sau sẽ phát sinh tấn công khủng bố, cô ta nói cho ta biết sẽ không có việc gì, ta thật sự không biết."
Nhân chứng nhào tới chân Hoa Vụ, khóc lóc kể lể.
Hoa Vụ khom lưng đỡ cô ta dậy, thanh âm ôn nhu: "Là ai, để cho ngươi làm như vậy?"
Nhân chứng rưng rưng nước mắt, run rẩy ngẩng đầu lên.
"Là..."
Ánh mắt của cô ta đảo qua người ở bốn phía.
"Là..." Cuối cùng ánh mắt cô tập trung vào Liễu Ti Niệu: "Là cô ta, là Liễu tiểu thư."
"Ngươi nói bậy!!!"
Ông Liễu khiển trách một tiếng, nhân chứng sợ tới mức run rẩy, lại im hơi lặng tiếng, đầu chống xuống đất, run rẩy.
"Điện hạ, ta nói từng câu đều là thật. Là Liễu tiểu thư đột nhiên tìm được ta, dùng người trong nhà ta uy hiếp ta, ta không dám không nghe theo..."
Ngày đó công chúa xuất hành vốn là xem xong biểu diễn sẽ trở về vương cung.
Nhưng cô ta nói cho công chúa biết, lễ vật cô ta chú ý hồi lâu muốn đưa tới cho Niên Dương, có tin tức mới.
Cho nên công chúa mới có thể tạm thời thay đổi hành trình.
Cô ta lặng lẽ thay đổi lộ