Trong vương cung chỉ có quân phòng thủ.
Mà quân phòng thủ bị quân đoàn 6 đánh cho trở tay không kịp, hơn nữa trang bị không bằng quân đoàn 6, rất nhanh liền nghỉ cơm.
Trong vương cung loạn thành một đoàn.
Ai cũng không nghĩ tới, quân đoàn 6 lại dùng phương thức như vậy giết tới cửa, không hề báo trước.
Các thành viên hoàng gia lần lượt được đưa đến đại sảnh.
Có người hai mặt nhìn nhau, có người chửi bới Liễu Sĩ Toàn.
Liễu Sĩ Toàn một mực không để ý, trực tiếp sai người trói bọn họ lại.
"Nguyên soái, không tìm được công chúa."
"Không tìm được?"
Đáy mắt Liễu Sĩ Toàn thoáng hiện lên vẻ tàn nhẫn: "Cô ta nhất định vẫn còn ở chỗ này, tìm, đào ba thước đất cũng phải tìm ra cho ta."
Cô ta là thủ phạm.
Nếu không có cô ta, con gái của ông ta cũng sẽ không đi tới bước này ngày hôm nay, cuối cùng chết thảm.
Đương nhiên, đáy lòng Liễu Sĩ Toàn cũng hiểu được, Liễu Ti Niệu quả thật đã làm sai.
Vậy thì như thế nào?
Đó là con gái duy nhất của ông ta, ông ta sao có thể nhìn xem con bé chết thảm còn thờ ơ được.
Ông ta rất hối hận, lúc ấy không nên rời đi.
Ông ta ở tiền tuyến đẫm máu chiến đấu hăng hái, bọn họ lại không chịu lưu lại cho con gái của ông ta một con đường sống, đây là đạo lý gì!
...
"Nguyên soái, không có."
"Nguyên soái, không phát hiện tung tích công chúa."
"Nguyên soái, không tìm được..."
Các tin tức báo cáo lại, không ai phát hiện tung tích công chúa.
"Tốt..." Liễu Sĩ Toàn cười lạnh nhìn về phía những người bị bắt tại đại sảnh: "Nếu cô ta trốn đi rồi, vậy thì bắt đầu từ bên trong, xem cô ta có thể trốn đến lúc nào."
"Ai nói ta trốn?"
Thanh âm thanh thúy từ bên ngoài đại sảnh truyền đến.
Liễu Sĩ Toàn nghe thấy thanh âm, nhưng bên ngoài lại không có ai đi vào.
Cửa ra vào yên tĩnh, lúc này có vẻ đặc biệt quỷ dị.
Liễu Sĩ Toàn nâng cao âm lượng, từ cửa ra vào nói: "Công chúa nếu đã đến cửa, vì sao không tiến vào?"
Người ở phía ngoài hô: "Ngươi đi ra."
Liễu Sĩ Toàn: "..."
"Công chúa điện hạ hiện tại còn có tư cách nói điều kiện với ta sao?" Liễu Sĩ Toàn hừ lạnh một tiếng: "Thân nhân của ngươi, còn có Niên Dương, đều ở bên trong."
"Ngươi không đi ra chúng ta liền cứ ở đây, dù sao ta cũng có rất nhiều thời gian."
"...Ngươi không sợ ta giết bọn họ sao?"
"Các vị trưởng bối, các ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ báo thù cho các ngươi!"
Thành viên hoàng thất: "..."
Liễu Sĩ Toàn kéo một thành viên hoàng thất tới, người nọ thét chói tai một tiếng, nhưng cũng không cầu xin tha thứ, chỉ trừng mắt nhìn Liễu Sĩ Toàn.
"Ngươi cho rằng giết chúng ta, ngươi còn có thể chạy thoát sao?" Phía sau có người quát lớn: "Người của các quân đoàn khác rất nhanh sẽ đến, Liễu Sĩ Toàn, ngươi cũng không còn bao nhiêu thời gian đâu."
"Vậy cũng đủ để ta giết các ngươi."
"Vậy ngươi động thủ đi."
Liễu Sĩ Toàn bị người kích động, vừa định động thủ, liền nghe bên ngoài truyền đến tiếng kêu chói tai.
"Các ngươi là ai?"
"Các ngươi không được qua đây."
"Cứu mạng... Cứu mạng!!!"
Một sĩ quan bên cạnh Liễu Sĩ Toàn biến sắc: "Là... Là giọng nói của vợ ta."
Thanh âm kia không quá thảm thiết, rõ ràng không ở hiện trường.
Nói không chừng là giả.
Liễu Sĩ Toàn muốn giữ hắn lại: "Đừng nhúc nhích..."
Nhưng sĩ quan kia đã xông ra ngoài.
Không có vợ hắn ngoài kia.
Người vốn nên canh giữ ở bên ngoài, lúc này không phải nằm sấp trên mặt đất, chính là bị người dùng vũ khí giữ, không dám nhúc nhích.
Phía sau vị tiểu công chúa kia là một đội quân phòng thủ, nhưng những quân phòng thủ này hoàn toàn không giống với quân phòng thủ trong vương cung.
Vị sĩ quan không có tâm trạng quan tâm đến những quân phòng thủ này vì lý do tại sao không giống nhau.
Ánh mắt của hắn rơi vào hình ảnh ba chiều rải rác bốn phía.
Có hai người xa lạ xông vào nhà hắn, vợ hắn ôm đứa con mới sinh chưa được bao lâu, đang từng bước trốn về phía sau.
Trong không khí lộ ra vô số hình ảnh ba chiều.
Những hình ảnh ba chiều này đều không sai biệt lắm.
Có người đột nhiên bị xông vào trong nhà, cũng có nơi làm việc, bị người đột nhiên xuất hiện, lấy một loại giấy tờ tùy thân nào đó quang minh chính đại mang đi.
Những người này...
Đều là người nhà của mọi người trong quân đoàn 6.
Các sĩ quan biết một số người trong số họ.
Sĩ quan không dám hành động thiếu suy nghĩ: "Đừng làm tổn thương họ!"
"Vậy thì khuyên nguyên soái của ngươi, không nên làm sai." Thiếu nữ bên cạnh hình ảnh ba chiều khuôn mặt nghiêm túc: "Chỉ cần ngươi hiện tại thu tay lại, người nhà của ngươi đều sẽ không có việc gì. Đương nhiên, ngươi cũng có thể chọn một lựa chọn khác, ta giết bọn họ, ngươi lại trả thù... Nhưng mà, ngươi có thể suy nghĩ rõ ràng, người chết không thể sống lại, cho dù ngươi có thể báo thù, có ý nghĩa gì đây?"
"Hôm nay các ngươi xông vào vương cung, vốn