"Chúc mừng."
Ân Phùng nói qua loa một tiếng chúc mừng, nhìn cũng không phải rất cao hứng cho cô.
Hoa Vụ giật khóe miệng xuống, nhìn bối cảnh phía sau hắn không giống là ở trên phi thuyền: "Ngươi đã trở lại Ngân Phục Tinh rồi à?"
"Ngươi đã trở thành nữ vương rồi, ta còn ở lại đó làm cái gì?" Ân Phùng ngữ khí rất bình thản, nhưng luôn cảm giác mỗi chữ đều giống như mang theo gai nhọn.
Hoa Vụ không biết cái gân nào của hắn không thích hợp, hồ nghi nói: "Có phải ngươi đã tiến vào thời kỳ tiền mãn kinh hay không?"
Bốp~ ——
Hình ảnh trước mặt Hoa Vụ biến mất.
"..."
Lại treo tin nhắn của cô ấy!!!
Đáng ghét!!
Bây giờ cô ấy là nữ vương!!!
Hoa Vụ không tin tà, lại gọi qua cho hắn.
Ân Phùng ngược lại vẫn nhận, nhưng chỉ có thể nghe thấy thanh âm: "Còn có việc?"
Hoa Vụ thăm dò hỏi: "Ngươi có tham vọng lớn hơn không?"
Ân Phùng: "Tham vọng lớn hơn cái gì?"
"Tỷ như trở thành vua hải tặc gì gì đó." Tinh lực của tiểu hài tử phải tiêu hao thật tốt, bằng không sẽ dễ dàng cân nhắc cái gì có cái gì không có, bắt đầu biến thái.
"..."
"Ta có thể giúp ngươi. Hoa Vụ bắt đầu từng bước dụ dỗ: "Ta tin tưởng ngươi, nhất định có thể thống nhất tất cả hải tặc, trở thành truyền kỳ, lưu phương trăm đời."
Ân Phùng chú ý điểm ở cuối cùng: "Lưu phương trăm đời có ích lợi gì?"
Hoa Vụ suy nghĩ một chút: "So với tiếng xấu muôn đời thì tốt hơn?"
"Hải tặc không phải là tiếng xấu muôn đời sao?" Ân Phùng cười lạnh một tiếng: "Ta từ khi sinh ra đã nhất định không thành người lưu phương trăm đời."
"Hài tử, hoàn cảnh xuất thân không có nghĩa gì, quan trọng là ngươi đã làm cái gì." Hoa Vụ ngữ trọng tâm trường.
"Ai là hài tử của ngươi?"
"...Đây không phải trọng điểm, ngươi không được ngắt lời ta." Hoa Vụ cố gắng khuyên nhủ hắn: "Ngươi xem, nếu ngươi thống nhất hải tặc, hoàn toàn có thể phát triển thành một tinh hệ mới, cần gì phải sống lang bạt kỳ hồ (sống nay đây mai đó) nữa."
"Hải tặc chúng ta thích lang bạt kỳ hồ đấy."
Ân Phùng nói xong, lần thứ hai treo tin nhắn của Hoa Vụ.
"..."
Hoa Vụ nghẹn một hơi, cuối cùng tay chân ở trong không khí vung vài cái.
Xem như ngươi giỏi!!!
Chỉ là ngươi đang ở xa thôi!!!
Hừ!!!
Hoa Vụ năm lần bảy lượt cố gắng thấm nhuần một chút ý nghĩ tích cực hướng về phía trước cho Ân Phùng, vì hải tặc làm việc thiện.
Kết quả mỗi lần đều kết thúc bằng việc Ân Phùng treo tin nhắn.
Hoa Vụ lại một lần nữa bị treo tin nhắn, nâng mặt ủ rũ nói: "Dạy người đi chính đạo thật khó khăn."
Phương Lang: "???"
Chính đạo của ngài chính là quyền đánh hải tặc phía tây, chân đá hải tặc phía đông?
Hoa Vụ cũng không phải muốn Ân Phùng làm vua hải tặc, chỉ cần hắn đừng gây chuyện là tốt rồi.
Căn cứ theo quan sát của Hoa Vụ, Ân Phùng phần lớn thời gian đều ở Ngân Phục Tinh, không có xu thế gây chuyện.
Chỉ cần hắn đừng ầm ĩ, Hoa Vụ liền yên tâm.
Bằng không nữ chính cùng nhân vật phản diện định mệnh quyết đấu, sẽ làm cô mệt chết.
...
Nửa năm sau.
Hoa Vụ sau khi ngồi vững vị trí nữ vương của mình, tìm cơ hội phát ra lời mời đến các đại tinh hệ, cùng bọn họ thương nghị chuyện nữ vương trùng tộc.
Chuyện của nữ vương trùng tộc nhất định phải giải quyết, bằng không vạn nhất cô còn chưa tan tầm, nữ vương trùng tộc đã gọi tới, vậy chẳng phải cô lại phải tăng ca sao.
Vì không phải tăng ca, Hoa Vụ quyết định xuống tay trước.
Các tinh hệ khác rất để ý đến chuyện của nữ vương trùng tộc, mọi người vứt bỏ mâu thuẫn và thành kiến, cùng bàn bạc.
Bên bọn họ còn chưa thương nghị ra điều lệ cụ thể, trùng tộc bên kia không biết làm sao nhận ra ý đồ của bọn họ, đã hành động trước.
Trùng tộc đột nhiên xuất hiện ở các tinh cầu, phát động tập kích.
Chúng nó căn bản không phải từ bên ngoài tới.
Cũng may số lượng của chúng cũng không nhiều lắm, tuy rằng có thương vong, nhưng ở trong phạm vi vẫn có thể tiếp nhận được.
Mà dường như cũng chỉ là món khai vị của trùng tộc.
Xâm lấn chân chính là từ hai tháng sau, phi thuyền kỳ quái như cự kình đột nhiên xuất hiện bên ngoài các đại tinh hệ.
Trùng tộc từ trong phi thuyền kia chen chúc mà ra, như châu chấu quá cảnh, tinh cầu bị chúng xâm lấn, không một ai may mắn còn sống sót.
Những trùng tộc này ngoại trừ không biết nói tiếng người, thì chỉ số thông minh không kém con người.
Bọn nó hiểu được như thế nào lợi dụng nhược điểm của nhân loại, tiến hành công kích.
Thậm chí dụ dỗ nhân loại, chủ động trở thành bồn nuôi cấy của bọn họ, làm bọn họ tan rã từ nội bộ.
...
"Bệ hạ, ngài muốn đi tiền