Beta: Spring (●◡●)
Sau khi nữ vương trùng tộc chết, trùng tộc giống như rắn mất đầu, bắt đầu tan rã.
Rất nhiều trùng tộc không thích chiến đấu như vậy bắt đầu rút lui, ẩn nấp vào sâu trong hang.
Trùng tộc hiếu chiến thì không có ý định rút lui, rất có ý tứ muốn cùng nhân loại chiến đấu tới cùng.
Các đại tinh hệ muốn lấy lại lãnh thổ đã mất, phỏng chừng còn phải tốn một chút thời gian.
Hoa Vụ trở lại phòng tuyến đã là một tháng sau.
Bên này có Bách Tân tọa trấn, nên không có vấn đề gì lớn.
Nhưng những nơi khác ít nhiều đều có vấn đề, Hoa Vụ phải trở về Đế Đô Tinh để giải quyết những vấn đề này.
...
Một đêm trước khi lên đường trở về Đế Đô Tinh, Hoa Vụ cùng Bách Tân tán gẫu xong chính sự, Bách Tân chân trước vừa đi, chân sau Ân Phùng liền ngồi đối diện.
Ân Phùng cũng không nói nhảm, mở miệng hỏi: "Ngươi muốn trở về?"
"Ừm." Hoa Vụ gật đầu.
Hoa Vụ cho rằng Ân Phùng tới nói chuyện gì, kết quả hắn hỏi xong câu kia liền không nói lời nào.
Thấy hắn không có động tình gì, Hoa Vụ đành phải chủ động hỏi: "Lúc nào ngươi trở về Ngân Phục Tinh?"
"Hai ngày sau."
"Lần này các ngươi tổn thất bao nhiêu người?"
"Một phần ba đi." Ân Phùng nói: "Nhưng mà chiến hạm Nữ Thần Tự Liệt tổn thất rất nhiều."
"Vậy ta bảo Bách Tân tặng cho ngươi." Hoa Vụ là rất hào phóng.
"Không cần."
"Vậy không được, không thể bạc đãi các ngươi như vậy." Hoa Vụ vỗ bàn: "Cứ quyết định vậy đi."
"..."
Tròng mắt Hoa Vụ di chuyển hai vòng, đưa ra đề nghị: "Không bằng chúng ta ký hợp đồng đi, về sau Sinh Mệnh Nữ Thần không thể cướp bóc tài nguyên tinh hệ chúng ta, chúng ta cũng sẽ không chèn ép Sinh Mệnh Nữ Thần nữa."
Ân Phùng: "Dựa vào lý do gì ta phải ký?"
Sinh Mệnh Nữ Thần cách tinh hệ đế quốc gần nhất, nếu hắn đồng ý ký hợp đồng này, thì Sinh Mệnh Nữ Thần thì phải di chuyển.
Dù sao các tinh hệ khác quá xa, qua lại rất bất tiện.
Hoa Vụ: "Vì hòa bình."
Ân Phùng: "Ta không thích hòa bình."
Hoa Vụ nghẹn xuống: "Vậy ngươi thích cái gì?"
Ân Phùng giật khóe miệng: "Hải tặc cái gì cũng không thích"
Hoa Vụ chậm rãi giơ ngón tay cái lên: "Vậy ngươi suy nghĩ lại đề nghị trước đó của ta đi, làm sự nghiệp."
Ân Phùng: "..."
Ân Phùng không muốn làm sự nghiệp gì, hắn đứng dậy chuẩn bị đi.
Bước ra ngoài hai bước lại dừng lại: "Lần này chia tay, không biết khi nào có thể gặp lại, ngươi sẽ không có gì muốn nói với ta?"
"???" Hoa Vụ chỉ vào vòng tay trên cổ tay: "Chúng ta không thể dùng nó để giao tiếp sao?"
Ân Phùng: "..."
Ân Phùng đen mặt rời đi.
...
Ngày hôm sau Ân Phùng không đi tiễn Hoa Vụ, nhưng hắn cũng đến hiện trường, nhìn Hoa Vụ lên phi thuyền.
Cho đến khi phi thuyền cất cánh và biến mất trong bầu trời đầy sao, hắn mới thu hồi tầm nhìn.
Đối với Niên Khởi, Ân Phùng nói không ra mình là cảm giác gì.
Cũng rất kỳ quái, cũng có chút không được tự nhiên.
Nhưng vẫn chưa phải là thích.
Ân Phùng không suy nghĩ sâu xa, hắn rất nhanh liền mang theo đám người Miêu Tứ rời đi, trở về Ngân Phục Tinh.
Mà Hoa Vụ nói muốn bồi thường cho hắn các chiến hạm tổn thất, thật đúng là nói được làm được.
Nhưng mà cô không trực tiếp bồi thường chiến hạm, mà là bảo Bách Tân đưa tới cho hắn các loại tài liệu hiếm.
Có nhóm tài liệu này, một lần nữa chế tạo chiến hạm cũng không thành vấn đề.
Ân Phùng vội vàng xử lý một ít trùng tộc rải rác, sửa chửa khôi phục lại Sinh Mệnh Nữ Thần, thời gian bất tri bất giác đã trôi qua mấy tháng.
Hắn ngẫu nhiên có thể nghe thấy động tĩnh Đế Đô Tinh bên kia.
Hầu hết là về nữ vương bệ hạ.
Dưới sự dẫn dắt của cô, đế quốc khôi phục như trước, không chỉ như thế cô còn khôi phục quân đoàn 9.
Bách Tân nhảy lên trở thành nguyên soái quân đoàn 9.
Mà trên tinh võng đối với vị tân nguyên soái này cũng là nghị luận sôi nổi.
Còn có không ít người cảm thấy hắn cùng nữ vương bệ hạ rất xứng đôi, về sau nói không chừng có thể trở thành vương phu.
Có người trên mạng tung ra ảnh hai người cùng tham dự tiệc, thiếu nữ khoác cánh tay Bách Tân từ trong xe xuống, ánh đèn sân khấu chiếu lên hai người bọn họ, váy lễ phục màu vàng nhạt cùng đồng phục nguyên soái màu trắng tinh khiết, cảnh tượng như trong tranh vẽ.
Ân Phùng mặt không chút thay đổi tắt tinh võng.
"Thủ lĩnh."
Miêu Tứ vừa vặn từ bên ngoài tiến vào, thấy sắc mặt Ân Phùng không tốt lắm, có chút do dự.
Vừa rồi có người chọc thủ lĩnh tức giận?
"Chuyện gì?"
"Cái kia... Cũng không có chuyện gì lớn." Miêu Tứ theo bản năng xoa bàn tay: "Là như