Lăng Tiêu Điện.
Cửu Hoa đứng ở bên cửa sổ nhìn ra xa xa, hai ngày đã trôi qua, người của nàng ta còn chưa trở về...
Cửu Hoa không quá nguyện ý tin tưởng, nhưng sự thật bày ra trước mắt, người của nàng ta không có khả năng ở hạ giới hai năm thời gian còn chưa tìm được người.
Chắc là có chuyện gì đó đã xảy ra.
Xem ra nữ chính có số mệnh gia thân, quả nhiên là không dễ đối phó.
Hiện tại tiếp tục phái người đi xuống, phỏng chừng cũng không đối phó được Nguyệt Hi...
Nàng ta nhất định phải làm phong phú thực lực cùng với người bên cạnh nàng ta, có càng nhiều thân tín, nàng ta mới thuận tiện làm nhiều việc hơn.
"Các ngươi đi ra ngoài trước đi." Cửu Hoa quay đầu nói với những người khác trong điện: "Không có sự cho phép của ta, không được vào."
"Vâng."
Cửu Hoa chờ mọi người rời đi, giơ tay lên thiết lập kết giới sau đó, bấm quyết tế xuất một cái lò màu đen.
Nàng ta ngồi xếp bằng, bắt đầu vận chuyển tiên lực vào trong lò.
...
Muốn Sùng Vân an toàn trở lại Tiên giới, phải để cho hắn bình an lịch kiếp.
Hoa Vụ ở phụ cận Sùng Vân tìm một chỗ ở, canh giữ nam chính thời thơ ấu, mỹ danh bảo vệ hắn.
Tinh Bạch Vũ cùng Hoa Vụ chỉnh tề nằm ở trong sân phơi nắng: "Chúng ta cả ngày cứ nằm như vậy sao?"
"Ngươi cũng có thể nằm sấp."
"Không phải..." Tinh Bạch Vũ đứng lên: "Tiên giới làm sao bây giờ?"
"Trên trời một ngày bằng một năm, ngươi hoảng cái gì?"
"..." Nói như vậy không sai, nhưng hiện tại Sùng Vân mới bảy tuổi!!!
Ai biết được khi nào hắn lịch kiếp xong?
Họ sẽ ở lại đây mãi mãi sao?
"Hơn nữa Sùng Vân không trở về, Yên Vu kia không phải vẫn níu ta không buông." Hoa Vụ nằm thoải mái: "Đánh chó vẫn phải ngó mặt chủ."
Tinh Bạch Vũ: "..."
Hoa Vụ cũng không phải cả ngày nằm, lúc cô không có việc gì cũng ngồi ở trong sân viết viết vẽ vẽ.
Tinh Bạch Vũ chữ lớn không biết một cái gì, chỉ cảm thấy cô viết quỷ vẽ bùa, dù sao trước kia nàng cũng chỉ biết quỷ vẽ bùa.
"Ngươi nói lịch kiếp lần này của Sùng Vân tiên tôn, là lịch kiếp gì?" Tinh Bạch Vũ cùng Hoa Vụ bát quái: "Không phải là tình kiếp chứ?"
Đại đại nhân địa vị như Sùng Vân tiên tôn, những chuyện này đều là bí mật, ngoại trừ Tư Mệnh thượng tiên, ai cũng không biết Sùng Vân tiên tôn là trải qua kiếp nạn gì.
Tất nhiên là... Hoa Vụ biết.
Nam chính lần này không phải là tình kiếp.
Là sinh tử kiếp.
"Hy vọng hắn có thể khảo thành tích tốt đi." Hoa Vụ thở dài: "Bằng không thật xin lỗi ta cả ngày bảo vệ hắn."
Tinh Bạch Vũ: "???"
Ngươi nằm đây mỗi ngày, được gọi là bảo vệ?
Hoa Vụ cũng không phải vẫn ở chỗ này, cô có thời gian sẽ rời đi một hồi, đi tìm một ít đồ vật kỳ lạ cổ quái.
Tinh Bạch Vũ nhìn không hiểu Hoa Vụ đang làm cái gì: "Ngươi tìm mấy thứ này làm cái gì?"
Hoa Vụ lúc ấy sâu kín thở dài: "Ta không chỉ gánh vác trách nhiệm truyền tải tình yêu, còn gánh vác trọng trách cứu vớt người khác."
Hoa Vụ nói xong, lại tự khen mình: "Tại sao ta vĩ đại như vậy, đến ta còn phải cảm động."
Tinh Bạch Vũ: "..."
Tinh Bạch Vũ lại hoài nghi Hoa Vụ nhập ma.
...
Sùng Vân là đại thiếu gia Tần phủ, Tần Sùng Vân chính là tên của hắn hiện giờ.
Tần Sùng Vân hiện giờ đã mười bốn tuổi, đã đánh vô địch khắp phụ cận.
Sau khi thắng lợi một lần nữa, Tần Sùng Vân đi về nhà, lúc đi ngang qua phụ cận nhà hắn, thấy có một thiếu nữ đang xách một con chim ra ngoài.
Hắn gặp nàng khi hắn 5 tuổi.
Năm bảy tuổi, nàng chuyển đến nhà bên cạnh.
Tần Sùng Vân nhớ rõ nàng, là bởi vì nhiều năm như vậy, dung mạo của nàng không có chút biến hóa nào, giống như thanh xuân vĩnh trú như trong những lời nói kia.
Nhưng hắn và thiếu nữ này cũng không phải thường xuyên gặp mặt, rất nhiều lúc sân phòng bên cạnh đều im ắng.
Hắn đã có một lần leo lên tường để xem, bên trong bốn bề vắng lặng, không có ai cả.
Nhưng vài tháng sau, nàng đã trở lại.
Nhiều năm trôi qua, họ vẫn chưa có bất kỳ trao đổi gì.
"Yêu... Yêu quái! Cứu mạng..."
Tiếng kêu thảm thiết từ cửa lớn Tần phủ truyền đến.
Tần Sùng Vân theo bản năng nhìn về phía nhà mình, chỉ thấy một hạ nhân đầy máu từ trong đại môn màu đỏ thẫm mở ra chạy ra, nhưng mà còn chưa chạy vài bước, đã bị thứ kỳ quái cuốn vào.
Hoa Vụ nhìn Tần Sùng Vân chạy về phía Tần phủ.
Tinh Bạch Vũ vỗ cánh: "Chúng ta muốn đi xem không?"
"Không đi." Nội dung kịch bản của nam chính, cô đi xen vào làm cái gì... Tuy rằng trong kịch bản là nữ chính cùng nam chính cùng nhau đối mặt.
Nhưng cô