Edit: Sil
Văn Yến Quân ngơ ngẩn ngồi trên xe lăn, trong tai lại nghỉ đến câu nói “Đã từng cố gắng nối duyên lại duyên xưa với anh nhưng bị Tạ Vi Vi ngăn lại.” kia của Tang La. Thật ra chuyện này không tác dụng lớn là bao, bởi vì lúc dó chuyện Tang La kết hôn và sinh con với Chu Tiến đã là sự thật, so sánh với hiện tại, cũng chỉ là trước mấy năm mà thôi.
Mà chuyện này cũng không thể trách Tạ Vi Vi được, dù sao chính anh là người đồng ý cho cô ta giả làm bạn gái mình.
Nhưng anh thế mà lại để ý đến vậy, trước giờ chưa từng có ! Thậm chí còn hơi muốn đổ tội lên Tạ Vi Vi vì tự quyết, mà chẳng nói với anh một câu nào, anh vẫn cho rằng Tang La không hề phản ứng chút nào với việc mình trở lại.
Ngoài ra, dáng vẻ dương dương tự đắc kia của Tang La cũng khiến Văn Yến Quân thấy thẹn quá hóa giận, cô tự tin lại tự đắc như vậy, giống như đã lần nữa khống chế mình trong lòng bàn tay.
Tức giận đến mức anh lại ngủ không ngon một buổi tối.
Sáng sớm hôm sau, anh liền gọi điện đến phòng Tang La, gọi cô đến đây để mình "tra tấn".
Tang La đi vào phòng để quần áo của Văn Yến Quân, chọn cho anh một bộ quần áo, đối phương xem ra lại rất kiêu ngạo, ngồi bên giường nhàn nhạt liếc mắt một cái, không nói gì.
Nhưng ý tứ lại rất rõ ràng.
Tang La nhíu mày, đi tới cúi xuống, bắt đầu cởi cúc áo ngủ cho anh.
Móng tay màu xanh nhạt được sửa ngắn đến đầu ngón tay, để bảo đảm không làm chủ nhân bị thương trong khi phục vụ, vậy nên khi đầu ngón tay cô tình cờ ma sát với làn da của anh, gợi nên từng cơn rùng mình tê tê nho nhỏ. Cơ bắp Văn Yến Quân dần căng lên, nhưng trên mặt anh không lộ ra, khoảng cách giữa anh và Tang La rất gần, thậm chí còn có thể cảm nhận được hô hấp, ngửi được hương thơm trên người cô, lông mi cô rất dài. Hàng mi đột nhiên nâng lên, đôi mắt của họ đối diện với nhau, hai người không né tránh ngay lập tức mà đột nhiên giằng co với nhau, không biết tim ai dần đập dồn.
Văn Yến Quân dời mắt sang chỗ khác trước tiên, còn trào phúng: "Nhân cơ hội quyến rũ đối tượng phục vụ, nếu bị Hiệp hội Quản gia biết đến sẽ bị tước bỏ giấy phép."
Nhưng vừa dứt lời, Tang La đột nhiên nghiêng đầu kề tai lên lồng ngực trần của anh.
Da đầu Văn Yến Quân đột nhiên căng lên, ngay lập tức quay đầu trợn mắt nhìn cô, "Cô..."
"Ối, Văn tiên sinh, hình như nhịp tim của ngài nhanh đến mức không đúng lắm, có cần tôi mời Tạ Tiểu thư đến khám cho ngài không ?" Tang La dừng lại, biểu cảm quan tâm.
Văn Yến Quân nói "Cô" một lúc lâu, lại không thốt ra được gì. Chỉ có thể tức đến nổ phổi mà trừng mắt nhìn cô, lỗ tai cũng đỏ lên.
Tang La mang tâm trạng rất tốt, tiếp tục cởi quần áo cho anh, mặc áo sơ mi, cài khuy. Cuối cùng lại hướng tay về quần lót của anh.
Văn Yến Quân ngay lập tức đập vào tay cô, "Để tôi tự mặc, cô ra ngoài !"
"Được rồi, Văn tiên sinh, Thiếu gia nhà tôi cũng vừa vặn nên rời giường rồi."
"Đứng lại !" Văn Yến Quân vừa giận vừa cuống, "Không mang giày cho tôi hả ? Cô như vậy thì tính là Quản gia gì !"
Nhưng Tang La rõ ràng là Quản gia của Phí Lam, chỉ bị chủ nhân nơi này lấy lý do cô đuổi Phó Oánh đi khiến anh ta không có Quản gia phục vụ mà không thể không làm 2 việc, phục vụ cho