Mùi hương của cô quấn quít bên cạnh, trong đầu lại hiện lên hình ảnh gợi dục này, cổ họng anh khẽ khó khăn nuốt mấy tiếng, răng nanh ngưa ngứa, cố gắng kìm nén hết mức mới không nhô ra.
"... Tùy con, ăn trái đắng thì đừng ở đấy khóc." Anh lạnh giọng cứng rắn nói.
“Con không khóc đâu. Cha tự mình dạy con được không ?"
Cô nói vô cùng tự nhiên, tự nhiên đến mức tim Ainold đập thình thịch.
Đối với anh mà nói, ở bên Tang La trong một thời gian dài, tiếp xúc gần gũi với cô không nghi ngờ là có sức hấp dẫn rất lớn, là một gánh nặng vô cùng ngọt ngào. Anh có thể chống lại thôi thúc đối với máu của cô, nhưng mùi của cô lại khiến anh si mê. Anh chẳng hề thích cảm giác mất kiểm soát chính mình thậm chí còn bị đối phương điều khiển này. Nhưng anh lại giống con nghiện, biết rõ sẽ không tốt cho sức khỏe mà vẫn không kìm được muốn hút, chỉ vì cảm giác sung sướng chưa từng có ngắn ngủi kia. Ở bên cô không thể nghi ngờ chính là niềm vui.
Đôi mắt đỏ nhìn xiên xuống, từ trên cao nhìn xuống Ca giả ngoan ngoãn đi bên cạnh đang chờ đợi đáp án của mình, thấy được từng đóa hoa nhỏ màu tím xen kẽ trên mái tóc đen nhánh của cô, bông hoa Sơn trà hoa hồng nhạt lớn hơn mới được hái từ trên cành xuống, cánh hoa nào cũng đầy đặn, mọng nước; như chỉ cần bóp mạnh một cái là chảy nước. Nhưng khi cô ngẩng đầu nhìn sang, gò má trắng hồng cùng đôi môi đỏ kia lại còn kiều diễm ướt át hơn.
Ainold không nói gì, bộ mặt không cảm xúc đi về phía trước.
"Ta sẽ cân nhắc." Một lát sau, khi sắp đến phòng làm việc, anh liền nói vậy.
Sau đó anh liền thấy cô lộ ra biểu cảm thoáng ngơ ngác, như thế không hề ngờ được mình lại không trực tiếp từ chối.
Ainold không khỏi cảm thấy ảo não, anh không nên đồng ý. Đúng lúc này, anh lại đột nhiên nghe thấy cô hỏi: "Cha, người... Yêu con sao ?"
Cái ——
Con ngươi của Ainold ngay lập tức biễn đổi dữ dội, hai tên lính gác yên lặng phía cũng đột nhiên trợn trừng mắt.
Tang La: "Trước đây con vẫn luôn nghe người khác nói cha rất cưng chiều con, nhưng từ nhỏ đến lớn cha vẫn chưa từng cười với con, chưa cầm tay con, thậm chí còn chưa từng hỏi đến bài tập của con, cũng không cho còn đến trường kết bạn như Eno... Chưa từng thiếu thốn về chi phí ăn mặc, nhưng liệu thành viên vương thất nào sẽ thiếu thứ đó đây ? Vậy nên nhìn thế nào cha cũng chẳng cưng chiều con lắm. Tại sao trong mắt nhiều người như vậy con lại “được yêu chiều vô cùng” ?"
Lòng Ainold thoáng dịu lại, hóa ra cô nghĩ vậy. Lính gác cũng thu lại đôi mắt trợn trừng.
Nhưng sau khi Ainold nghe được ý kiến của cô, đáy lòng vừa thoáng dịu lại đột nhiên trở nên căng thẳng, đôi môi mỏng đỏ thẫm mím chặt lại. Trước kia căn bản là cô không biết...
"Sau đó con định thăm dò một lần, nhìn xem liệu cha có dung túng và đối xử đặc biệt với con như người khác nói không." Tang La mỉm cười, đôi mắt trong veo mang theo nét tinh ranh, còn có vẻ đắc ý khi phát hiện bản thân mình được yêu chiều, "Sự thật chứng minh, con chính là hòn ngọc quý trên tay cha !"
Lính gác: A, ngài mới biết chuyện này sao ?
Si mê cưng chiều không để lại dấu vết là một chuyện, mà khi bị vạch trần trước mặt mọi người đối phương vẫn dương dương tự đắc lại là chuyện khác. Ngài Thủy tổ Huyết tộc ngạo mạn cảm thấy rất chi là xấu hổ, không còn mặt mũi nào hết, khuôn mặt càng ngày càng lạnh lẽo, "Đừng có đắc ý quên hình, ta có thể cưng chiều con, cũng có thể thu lại."
Hơ hơ, mạnh miệng giống như kiếp trước, có giỏi thì ngài thu lại đi. Tang La cảm thấy thú vị nghĩ, khuôn mặt lại không hề lộ ra, như thể phát hiện được hóa ra bản thân sở hữu một kho báu vậy, cũng chẳng sợ anh, trái lại còn cười càng kiêu ngạo đắc ý.
Ainold nhìn đến phiền, dứt khoát dời ánh mắt dính trên mặt cô đi, nhanh chân đi về phía trước. Tang La cầm làn váy đi theo.
Tang La vừa đi vừa giơ màn hình di động lên ngang bằng Ainold, "Cha, chuyện này định giải quyết như thế nào ? Hội nghị vừa nãy kết luận ra sao ?"
Điện thoại đang hiển thị những để tài về đám trẻ con buôn bán ma túy không có xu hướng hạ nhiệt trên mạng xã hội.
Ainold thấy thứ này, khuôn mặt hiện ra nét không vui lồ lộ, lạnh lùng nói: "Bọn chúng đều phải chết."
Ainold đã nhận ra mục đích thực sự của việc Tang La tìm gặp mình hôm nay, trong lòng rất không vui, ai muốn lợi dụng cô để thay đổi quyết định của mình ? Eno ? Eno bảo cô làm vậy sao ? Cậu ta muốn mượn cơ hội này để khiến Tang La tham chính, giúp mình một tay sao ?
Anh cũng không biết tại sao Tang La lại yêu mến Eno, khi mang cô về Vương cung, vì vẫn bài xích với chuyện Cả giả của mình lại là một con người nên anh đã cố hết sức không quan tâm đến, dù sao Vương cung rất an toàn, cô cũng sẽ không bị đối xử tệ bạc. Kết quả chờ đến khi anh không kìm được muốn quan tâm, tình cảm giữa Tang La và Eno đã rất tốt. Nhưng vì cô vẫn còn là trẻ con, hoàn toàn không hiểu được tình yêu là gì, chỉ là tình anh em thì anh cũng có thể khoan dung.
Cho dù hiện tai anh vẫn chưa cảm nhận được sự biến đối trong tình anh em giữa Tang La và Eno (thật ra lúc này tình cảm của Tang La với Eno thật sự cũng chỉ mới thay đổi mà thôi), nhưng cũng đã có ý định mơ hồ muốn trừ khử cậu ta, chính vì cho dù là tình cảm giữa anh trai và em gái, Tang La đã quá thiên vị Eno so với mình.
Chính vì muốn chia sắt hai người mà anh mới cho phép Eno mang Annie vào Vương cung.
Nhưng ngay khi Ainold cho rằng Tang La mở miệng định nói lời giải thích khiến Huyết tộc nào cũng phải ê răng kia của Eno, anh lại nghe thấy cô dùng khẩu khí không thể tin nổi nói: "Cha... Đối xử với loại điêu dân không biết nghe lời này, ngài cũng quá nhân từ rồi."
Anh sửng sốt.
"Nếu những người này lương thiện, muốn trao cơ hội làm lại cuộc đời cho đấm trẻ con kia như vậy, sao không để họ thực hiện sự lương thiện của mình ?" Tang La hái đóa hoa Sơn trà trên đầu xuống, khẩu khí ngây thơ đến gần như ác độc.
...
Bên trong trường Bạch Dạ, chương trình “Anh hùng ra đời” đang được phát sóng trực tiếp, toàn bộ khách mời cũng đã kết thúc kỳ huấn luyện thể năng như Địa ngục, bước vào kỳ học kỹ thuật chân chính, vậy nên tỷ lệ người xem hơi giảm sút lại tăng lên.
Eno vẫn giống trước, đến thăm học viện của loài người, anh ta đi vào khu vực phát sóng trực tiếp của khách mời tham gia chương trình, vậy nên số người xem trực tiếp cũng tăng vọt, Vương tử Huyết tộc, diện mạo đẹp đẽ thân phận cao quý, tính