Edit + beta: Iris
Sau khi cúp máy, Đào Mộ mới kinh ngạc phát hiện cậu đã hai ngày rồi chưa gặp Lệ Khiếu Hằng.
Cũng vì hai ngày này có quá nhiều chuyện vặt vãnh, Đào Mộ lại có tật xấu là một khi đã bắt đầu làm thì sẽ làm rất chú tâm, căn bản không để ý đến Lệ Khiếu Hằng vẫn luôn lắc lư xung quanh mình bỗng không thấy đâu nữa.
Mãi đến khi gọi điện cho cha của Vương Dã, Đào Mộ mới biết hóa ra Lệ Khiếu Hằng vì chuyện này mà đã bay về Yến Kinh, nhờ trưởng bối Lệ gia trao đổi trực tiếp với các bộ phận liên quan bên Tấn Tây, Lệ Khiếu Hằng tự đóng vai trò người cử báo, hơn nữa còn cử báo bằng tên thật. Về phần những quá trình khác sau khi cử báo, cha của Vương Dã chịu trách nhiệm toàn quyền.
Không cần cha của Vương Dã giải thích cặn kẽ, Đào Mộ cũng có thể đoán được Lệ Khiếu Hằng phải thiếu bao nhiêu ân tình của người khác.
Có đáng không?
Đào Mộ cau mày, đổi lại là cậu, nếu đã giao chuyện nhờ cậy chú Vương, tuyệt đối sẽ không để Lệ gia ra mặt, đây rõ ràng là loại chuyện lãng phí tài nguyên.
Quan trọng nhất chính là sở dĩ Lệ Khiếu Hằng làm vậy là vì muốn trút giận cho cậu, nói cách khác, sau này Đào Mộ nhất định phải báo đáp mọi ân tình mà Lệ Khiếu Hằng đã ban cho cậu trong chuyện này.
Đầu óc Đào Mộ xoay chuyển rất nhanh, trong lòng cậu đã âm thầm tính toán nên tạo ra bao nhiêu lợi nhuận cho Lệ Khiếu Hằng mới báo đáp được ân tình này —— Lệ Khiếu Hằng đặc biệt quay về Yến Kinh xin Lệ gia ra mặt, không tính đến mấy thứ khác, chỉ riêng phần tâm ý đó thôi cũng đáng giá ít nhất trên một tỷ.
Đêm đó, Đào Mộ vừa trở về khách sạn đã bắt đầu lấy cuốn sổ ghi chú mà chỉ có mình cậu mới hiểu được, muốn cố gắng tìm cơ hội kinh doanh trong cuốn sổ đó, đáng tiếc chưa tìm được bao lâu đã bị Long Thiên Áo và Lạc Hi gõ cửa làm gián đoạn.
Long Thiên Áo và Lạc Hi cũng xuất không ít lực về chuyện ông chủ than đá gây rắc rối cho đoàn phim, Đào Mộ biết rõ nên khi đối mặt với hai người, thái độ cậu khá bình thường, thậm chí còn quyết định nhường ra một số lợi nhuận trong lần hợp tác sau này.
Long Thiên Áo và Lạc Hi không ngờ hành động ra tay trượng nghĩa của bọn họ sẽ nhận được bất ngờ đáng vui mừng như vậy. Long Thiên Áo chỉ đơn giản là muốn ra mặt bảo vệ bạn của mình, hơn nữa từ lâu hắn đã coi Đào Mộ là anh em, mà anh em đưa lợi ích thì đương nhiên phải nhận, vì vậy Long Thiên Áo không hề thấy áp lực gì cả, Đào Mộ cho thì hắn nhận, không hỏi nhiều cũng không từ chối.
Ngược lại, bên Lạc Hi lại băn khoăn rất nhiều, cô muốn lợi nhuận nhưng lại sợ Đào Mộ cho rằng cô lòng tham không đáy, càng sợ Đào Mộ đưa lợi ích cho Long Đằng Giải Trí rồi, sau đó lại từ chối chỉ điểm cô trên thị trường chứng khoán, lo được lo mất quá nhiều, khó tránh khỏi trì hoãn trong công việc.
Đào Mộ cũng không để tâm, tiếp tục thảo luận cụ thể việc tổ chức chương trình bình chọn với hai người.
Long Thiên Áo bất cần nói: "Tôi thấy mô hình bình chọn hoa khôi giáo thảo trước đây rất tốt, các thí sinh mới tham gia thi đấu không hiểu biết gì, chúng ta mời giáo viên chuyên nghiệp dạy tài nghệ cho bọn họ, sau đó để bọn họ biểu diễn. Khán giả xem xong sẽ có cảm giác bồi hồi như khi chơi trò dưỡng thành, có thể tận mắt chứng kiến minh tinh ra đời như thế nào. Cho nên bên chúng tôi định để chương trình bình chọn 《 Nam thần nữ thần quốc dân 》 lần này cũng làm như vậy. Tập hợp các thí sinh đã vượt qua buổi thử giọng đến địa điểm quay chương trình, để giáo viên dạy bọn họ về bốn khía cạnh: thanh đài hình biểu*, sau đó lên sân khấu biểu diễn, rồi để cố vấn và khán giả bỏ phiếu quyết định ai có thể vào vòng trong, cuối cùng giữ lại 16 người giỏi nhất, cùng quay bộ phim thần tượng mà ba nhà chúng ta đầu tư, nâng bọn họ debut."
*Thanh đài hình biểu (声台形表): thanh nhạc, lời kịch/ lời thoại (trên sân khấu), hình thể, biểu diễn. Nội dung thi chuyên ngành diễn xuất điện ảnh truyền hình.
"Nhưng lần này khác với cuộc thi 《 hoa khôi giáo thảo quốc dân 》, công ty chúng tôi cũng sẽ cử nghệ sĩ dưới cờ thuộc ban biểu diễn đến tham gia bình chọn, vì vậy cơ chế vào vòng trong này..." Nói đến đây Lạc Hi nhìn về phía Đào Mộ thăm dò.
Đào Mộ cau mày: "Mặc kệ là nghệ sĩ mà công ty hai người muốn nâng hay là thí sinh rất nổi tiếng được khán giả hoan nghênh, nếu muốn web Phi Tấn làm người tổ chức thì tôi hi vọng cơ chế vào vòng trong không có bất kỳ mờ ám gì."
Nói đến đây, Đào Mộ cũng cảm thấy kỳ quái: "Sao mấy người nhỏ mọn vậy? Dù sao thí sinh tiến vào top 16 nhất định sẽ ký hợp đồng với công ty của hai người, thịt đều vào trong bát hết, nâng ai mà không phải là nâng?"
Lạc Hi lắc đầu cười khổ, nếu có thể đơn giản giống như Đào Mộ nói thì tốt rồi, nhưng cô cũng biết với tính tình của Đào Mộ chắc chắn sẽ không đồng ý yêu cầu này của Long Đằng Giải Trí, cô cũng chỉ hỏi cho có lệ thôi, lúc về còn có cái để giải thích với các cổ đông khác.
Long Thiên Áo thì không nghĩ nhiều như vậy: "Cuộc thi cứ giao cho web Phi Tấn, đương nhiên web Phi Tấn muốn làm thế nào để làm thế ấy, với lượng khán giả của web Phi Tấn, nếu trong hệ thống cạnh tranh công bằng này mà còn không đoạt được nổi bật, đoán chừng công ty của cô dù có dùng hết sức để nâng cũng nâng không nổi, cô đừng khó xử Đào Mộ."
Long Thiên Áo nói xong, lại nhắc đến chuyện khác với Đào Mộ: "Bộ phim thần tượng chúng tôi quay chủ yếu nói về ngành thời trang, tương tự bộ phim điện ảnh Hollywood 《 The devil wears prada 》, nên sẽ xuất hiện rất nhiều nhãn hiệu quốc tế trong phim, mối quan hệ giữa cậu và ngành thời trang không được tốt đúng không, chủ yếu là bọn họ cực kỳ ghét cậu. Cậu có nghĩ rằng trong quá trình quay phim, cậu có thể tới gặp những tạp chí và thương hiệu thời trang quốc tế đó, để bọn họ hướng dẫn nghệ thuật cho chúng ta không, chủ yếu là để xem xem những thương hiệu lớn này có thể tài trợ hữu nghị cho chúng ta hay không."
Nếu không với một đống mặt hàng xa xỉ giống hệt một dây chuyền lắp ráp kiểu đó, vậy bộ phim thần tượng này phải tốn bao nhiêu kinh phí mới quay xong?
Long Thiên Áo hăng hái xắn tay áo lên: "Nói thật với cậu, dự án này là do tôi đề xuất đó, tôi chỉ là muốn quay một bộ phim thần tượng chân chính chứ không phải bộ phim về người thừa kế của một tập đoàn lớn giá chục tỷ nào đó, gì mà ra ngoài đi hẹn hò rồi còn đi xingbaba*, đi dạo phố với bạn gái toàn đến những cửa hàng ngoại thương có giá cả phải chăng... Tôi chính là muốn để những chàng trai cô gái bình thường đó trải nghiệm cuộc sống xã hội thượng lưu thật sự, đương nhiên nếu có thể, tôi có thể xin đóng vai phụ đặc biệt đẹp trai và giàu có được không?"
*Xingbaba (星爸爸): Thực ra tên chính xác phải là xingbake (星巴克) — tên tiếng Trung của thương hiệu chuỗi cà phê Starbucks, nhiều người Trung Quốc đã đùa giỡn và đặt biệt danh là xingbaba.
Hiểu? Chỉ muốn trông thật ngầu và khoe giàu có đúng không!
Đào Mộ mỉm cười, Lạc Hi tiếp lời: "Còn một chuyện nữa, có rất nhiều công ty bách hóa trực thuộc tập đoàn Lạc thị, chúng tôi hi vọng khi quay phim truyền hình có thể lấy bối cảnh ở công ty bách hóa trực thuộc tập đoàn Lạc thị. Hơn nữa các khu dân cư cao cấp và khu biệt thự do tập đoàn Lạc thị phát triển sẽ lần lượt ra phiên giao dịch vào cuối năm nay, chúng tôi mong khi quay phim cũng có thể quảng bá một chút cho bất động sản do tập đoàn Lạc thị phát triển."
Đào Mộ: "..." Rốt cuộc mấy người muốn quay phim thần tượng hay là muốn đóng hả? Lấy ra nhiều thứ liên quan như vậy, sao không dứt khoát biến bộ phim thần tượng thành video luôn cho rồi?
Mắt Long Thiên Áo sáng lên: "Vậy cũng được hả, sao tôi không nghĩ tới nhỉ. Thế tôi cũng muốn xin lúc quay phim, có thể quay sản nghiệp của Long gia chúng tôi vào phim không, Long gia chúng tôi cũng có phát triển bất động sản, cũng có bách hóa. Phải rồi Đào Mộ, cậu định đàm phán với những