Edit + beta: Iris
Đào Mộ cười nhạo, những lời cha con Thẩm gia nói, một chữ cậu cũng không tin.
Nhưng có một câu Thẩm Thần nói đúng. Thành lập kho gen cho những đứa trẻ thất lạc và quỹ chống buôn người là chuyện tốt công đức vô lượng, giúp tăng hình ảnh cho công ty. Hiện giờ tập đoàn Thẩm thị gióng trống khua chiêng thành lập kho gien, người ngoài không rõ chân tướng, chỉ cho rằng người nhà họ Thẩm muốn dốc hết sức tìm đứa con trai thất lạc 19 năm.
Nếu Đào Mộ có định kiến này, vậy lỡ như một ngày nào đó thân thể của Đào Mộ bị bại lộ, không khó để tưởng tượng những cư dân mạng chú ý đến chuyện này sẽ nói gì, cả chuyện người nhà họ Thẩm sẽ làm ầm vấn đề này lên như thế nào.
Vì vậy, dù Đào Mộ không muốn nhận tổ quy tông, nhưng cũng phải đứng ở nơi đạo đức cao. Chỉ khi chiếm được vị trí cao trong dư luận, các dân mạng mới có thể thấu hiểu hoàn toàn tình cảnh hiện giờ của cậu, cậu mới có thể tìm ra đường sống sau khi sự thật được phơi bày. Ít nhất không thể để Thẩm gia muốn nói gì thì nói.
Nhưng chuyện đảm nhiệm người phát ngôn thì quên đi. Đào Mộ không muốn dính líu quá nhiều với Thẩm gia, miễn cho sau khi sự thật lộ ra, người nhà họ Thẩm thuê thủy quân lan truyền mấy câu như "sự trùng hợp của vận mệnh", "không phải là người một nhà thì không về cùng một nhà" gì gì đó ở trên mạng khiến người nghe cảm thấy buồn nôn.
Nghĩ đến đây, Đào Mộ bình tĩnh cười nói: "Tôi nghĩ những từ như thiện lương bác ái rất thích hợp để hình dung tiểu công tử nhà họ Thẩm. Nếu hai vị Thẩm tiên sinh muốn tìm đại sứ quảng bá, vì sao không tìm cậu nhà đảm nhiệm? Vì để tìm đứa con mất tích 19 năm mà Thẩm gia phô trương rầm rộ thành lập quỹ kho, còn muốn giúp đỡ các bậc cha mẹ và cô nhi khắp mọi nơi, rất xứng với sáu chữ "đạt tắc kiêm tế thiên hạ"*. Đây vốn là một câu chuyện hay được mọi người ca tụng. Nếu để cậu nhà đảm nhiệm đại sứ quảng bá, cả nhà đồng tâm hiệp lực tìm kiếm đứa bé, chẳng phải sẽ là một câu chuyện hay được mọi người ca tụng sao?"
*Nguyên văn là "cùng tắc độc thiện kì trung đạt tắc kiêm tế thiên hạ (穷则独善其中,达则兼济天下)", là câu trả lời của Mạnh Tử khi trả lời câu hỏi của vua Tống. Đại ý là khi nghèo thì nên giỏi một thứ gì đó, khi giàu thì giúp đỡ thiên hạ.
"Hơn nữa Thẩm tiểu công tử còn là một diễn viên, nghề này vốn có khả năng được nhiều người chú ý. Để Thẩm tiểu công tử đảm nhiệm đại sứ quảng bá, chẳng những có thể quảng bá quỹ kho một cách suôn sẻ, mà còn xây dựng được bầu không khí hòa thuận trong gia đình nhà họ Thẩm, đồng thời có thể khiến dân mạng chấp nhận hình ảnh tích cực của Thẩm tiểu công tử. Một mũi tên dính ba con chim, rất tuyệt đúng không?"
Hai cha con Thẩm gia nhìn nhau cười, chủ tịch Thẩm nói: "Người ngoài đều cho rằng Đào tổng rất ghét Tiểu Dục nhà chúng tôi. Bây giờ xem ra, Đào tổng cũng rất quan tâm đ ến Tiểu Dục. Phần tâm ý này của cậu, sau khi trở về, tôi chắc chắn sẽ nói lại với Tiểu Dục, tin chắc Tiểu Dục sẽ rất vui vẻ khi biết được thái độ của Đào tổng."
Đào Mộ cau mày, người nhà họ Thẩm không ngu, tất nhiên có thể nhận ra rốt cuộc thái độ của Đào Mộ đối với hắn là như thế nào. Cậu không cần thiết phải vạch trần những lời khách sáo tự tìm bậc thang để xuống này.
Đào Mộ không tiếp lời mà nói sang chuyện khác: "... Còn về việc để web Phi Tấn giúp quảng bá kho gen, hai vị Thẩm tiên sinh không cần phải lo, web Phi Tấn là một công ty có lương tâm, đương nhiên sẽ thực hiện các hoạt động phúc lợi công cộng như thế này. Chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ cô nhi và các cha mẹ mất con trên toàn thế giới."
Những lời Đào Mộ nói đều là sự thật, cậu lớn lên trong cô nhi viện, đã chứng kiến nhiều cảnh những đứa trẻ bị bỏ rơi vì nhiều lý do khác nhau. Trong số những đứa trẻ đó, có những em bị bệnh nặng nên bị cha mẹ ruột bỏ rơi; có những em gái bị bỏ rơi khi mới sinh ra vì cha mẹ là người trọng nam khinh nữ; cũng có những em cha mẹ mất hết và được người thân bạn bè gửi vào cô nhi viện; và một số em bị bọn buôn người bắt cóc, sau khi giải quyết vụ án mà vẫn không tìm được người nhà, bất đắc dĩ đành đưa đến cô nhi viện. Lý do nhiều vô số kể.
Cho nên Đào Mộ ghét nhất chính là những bậc cha mẹ vô trách nhiệm và bọn buôn người chuyên bắt cóc con của người khác để kiếm lời.
Bất kể kế hoạch của nhà họ Thẩm là gì, nhưng lần này tập đoàn Thẩm thị liên hợp với cảnh sát Hỗ Thành cùng xây dựng kho gen cho những đứa trẻ bị thất lạc và quỹ chống buôn người, quả thật có thể giúp đỡ rất nhiều bậc cha mẹ gặp khó khăn trong việc tìm kiếm đứa con thất lạc của mình, cũng có thể giúp những đứa trẻ được nhận nuôi kiếm được cha mẹ ruột, mặc dù hy vọng rất xa vời.
Đào Mộ trước giờ luôn làm việc theo kiểu không hỏi mục đích ban đầu, chỉ nhìn kết quả. Vì vậy khi nói đến việc quảng bá trang web, cậu chắc chắn sẽ không tiếc công sức giúp đỡ kho gen. Không chỉ vì giúp đỡ các bậc phụ huynh và các em đang tìm kiếm người nhà, mà còn vì hình ảnh web Phi Tấn.
Mặc dù Đào Mộ rất cảnh giác với người nhà họ Thẩm vì những chuyện kiếp trước, nhưng cũng không ấu trĩ đến mức từ chối người ngàn dặm. Hợp tác thương nghiệp mà, đương nhiên chỉ nói đến lợi ích không nói đến những thứ khác. Với tính cách "đặt lợi ích lên hàng đầu" của Đào Mộ, và lời mời của tập đoàn Thẩm thị, hơn nữa dự án này còn là đôi bên cùng có lợi, nếu cậu mù quáng từ chối cũng sẽ chỉ tự rước lấy nghi ngờ.
Vì vậy, nên ăn thịt thì ăn thịt, nên uống canh thì uống canh, chỉ cần vứt xương và cặn bã dễ bị mắc nghẹn đi là được.
Đương nhiên cha con Thẩm gia cũng có thể nghe ra ý trong lời Đào Mộ, Đào Mộ thật sự không mấy hứng thú với vị trí đại sứ quảng bá. Nghĩ lại cũng đúng, tập đoàn Thẩm thị liên hợp với cảnh sát Hỗ Thành thành lập kho gen cho những đứa trẻ thất lạc là để giúp các bậc cha mẹ tìm thấy con của mình, hoặc giúp những đứa trẻ tìm lại cha mẹ ruột. Mà tình cảnh hiện giờ của Đào Mộ lại rất sợ cha mẹ ruột tìm tới.
Lợi ích của hai bên khác nhau, nếu ép Đào Mộ làm đại sứ quảng bá của kho quỹ, quả thực rất khó hiềm nghi treo đầu dê bán thịt chó —— cũng đâu thể để Đào Mộ vừa làm đại sứ quảng bá kho quỹ, vừa chiêu cáo thiên hạ rằng cậu không muốn nhận lại cha mẹ ruột.
Dựa theo tính cách nhất quán của Đào Mộ, cha con Thẩm gia không hề nghi ngờ Đào Mộ sẽ bày tỏ thái độ thật sự của cậu khi nhận phỏng vấn. Tình huống đó sẽ có hơi xấu hổ. Đào Mộ vừa giúp đỡ người khác tìm con cái và cha mẹ, vừa sợ cha mẹ ruột tìm tới cửa, đã vậy còn thề rằng khi đối phương tìm tới cửa, chắc chắn sẽ kiện đối phương tội bỏ rơi hoặc thậm chí là cố ý giết người.
Ghép hai chuyện này lại với nhau, hình ảnh thật sự là đẹp hết sức, đẹp đến mức cha con Thẩm gia không tưởng tượng ra nổi.
Vì vậy việc mời Đào Mộ làm đại sứ quảng bá đương nhiên bị loại. Cũng may chuyến này của cha con Thẩm gia không hề vô ích, cuối cùng Đào Mộ vẫn đồng ý sẽ giúp quảng bá quỹ kho trên toàn quốc.
Theo ý tưởng ban đầu của hai cha con Thẩm gia, bọn họ đương nhiên hy vọng web Phi Tấn có thể mở giao diện dữ liệu, chuyển đổi người dùng đăng ký web Phi Tấn thành người dùng đã đăng ký kho gen. Bằng cách này, tập đoàn Thẩm thị chẳng những có thể thuận lợi quảng bá quỹ kho đến khắp cả nước, thậm chí còn có thể chuyển đổi hơn 100 triệu người đăng ký web Phi Tấn. Vì vậy, cho dù phải trả một cái giá đắt để trao đổi lợi ích, cha con Thẩm gia vẫn thích phương thức hợp tác này.
Nhưng Đào Mộ lại không có hứng thú với kiểu hợp tác mổ gà lấy trứng này. Cậu chỉ đồng ý giúp quảng bá kho gen trên trang chủ web Phi Tấn, thậm chí có thể thực hiện các chương trình khuyến mãi sau khi mỗi người dùng đăng nhập vào tài khoản Phi Tấn, kêu gọi nhiều người hơn nữa tham gia vào chiến dịch chống buôn người.
Dù không đạt được mô hình hợp tác tối đa hóa lợi nhuận, nhưng có web Phi Tấn quảng bá, kho gen thật sự được lan truyền khắp cả nước trong thời gian ngắn nhất. Cha con Thẩm gia mặc dù cảm thấy không được hoàn mỹ, nhưng nói thật, bọn họ không ngờ đây là lần đầu tiên Đào Mộ đồng ý hợp tác, thế là vẫn cảm thấy hài lòng và đàm phán kế hoạch hợp tác tiếp theo.
Không ngờ sau khi kế hoạch hợp tác giữa tập đoàn Thẩm thị và web Phi Tấn được công bố, người đầu tiên tìm tới cửa lại chính là Thẩm Nghiên — đứa con gái bất hiếu đầu óc ngớ ngẩn.
"Cha, anh hai, vì sao nhất định phải hợp tác với loại người như Đào Mộ? Hai người biết rõ Đào Mộ ghét nhất là Tiểu Dục, thậm chí còn từng tổn thương Tiểu Dục nhiều lần. Thẩm gia chúng ta không báo thù hả giận cho Tiểu Dục thì thôi đi, hai người thế mà còn hợp tác với kẻ thù. Chẳng lẽ bởi vì Tiểu Dục không phải là con ruột Thẩm gia nên hai người không thèm để ý đến cảm xúc của Tiểu Dục sao?"
Bởi vì trụ sở chính của web Phi Tấn ở Yến Kinh, nên lễ ký kết hợp tác của tập đoàn Thẩm thị với web Phi Tấn nhằm quảng bá kho gen cho những đứa trẻ thất lạc đã được lên lịch tại trụ sở web Phi Tấn, cũng có thể coi là tuyên truyền cho web Phi Tấn.
Tại lễ ký kết, Đào Mộ còn mời một số cơ quan truyền thông, trong đó bao gồm cả Phi Tấn Giải Trí. Không ngờ trước khi lễ ký kết bắt đầu, Thẩm Nghiên biết được tập đoàn Thẩm thị cố ý tìm tới hợp tác với web Phi Tấn, thậm chí còn có ý định mời Đào Mộ làm đại sứ quảng bá quỹ kho, thế là đến gây náo loạn ở cửa.
Các phóng viên truyền thông đang được nhân viên bộ phận hành chính của web Phi Tấn hướng dẫn về vị trí của mình, thấy cảnh này thì mắt sáng rực lên, không ngờ mình được mời đến tham gia lễ ký kết hợp đồng lại được ăn quả dưa to như thế, lập tức giơ bút ghi âm, máy quay phim và máy chụp ảnh lên quay chụp theo phản xạ.
Nhận thấy đèn flash lóe lên, cha con Thẩm gia đen mặt, nghiêm khắc khiển trách: "Nghiên Nghiên, đây là nơi nào, há có thể cho phép con ăn nói lung tung. Xem ra bình thường