Edit + beta: Iris
Dưới sự trấn áp mạnh mẽ của huấn luyện viên, trong học viện cảnh sát, chuyện Đào Mộ dẫn nhóm học viên đi chơi hộp đêm không còn ai thảo luận lại nữa. Nhưng bên ngoài học viện, tin tức học viên trốn học đi nhảy disco vẫn khiến dân chúng Hương Thành chú ý và tranh luận.
Một số người cho rằng hành vi lẻn ra ngoài đi nhảy disco của học viên cảnh sát trẻ rất đậm phong cách phim truyền hình Hương Thành, thậm chí còn khiến bọn họ nhớ lại cảnh ngày xưa trốn học, lẻn ra ngoài chơi. Vẫn có một số người có thái độ khoan dung trước hành vi nghịch ngợm của các học viên cảnh sát. Nhưng cũng có một số người trên mạng cho rằng hành vi này làm hoen ố hình ảnh huy hoàng của cảnh sát Hương Thành —— còn đang đi học mà lại không tuân thủ nội quy nhà trường, sau này trở thành cảnh sát chính thức thì sẽ thế nào? Bọn họ là người dân Hương Thành, sao có thể giao phó mạng sống của mình vào tay những người này được.
"Cảnh sát Hương Thành phải bảo vệ người dân Hương Thành, tuổi còn nhỏ đã ham chơi như vậy, sau này sẽ ra sao?"
"Không sai, cảnh sát mà lại đến quán bar tán gái, bọn họ rảnh đến vậy sao? Đúng là lãng phí tiền thuế của dân."
"Làm vậy đúng là khiến chúng tôi mất hết niềm tin vào cảnh sát Hương Thành."
Trước những nhận xét gay gắt đó, rất nhiều cư dân mạng không đồng tình. Cho dù có là cảnh sát chính thức, sau khi tan tầm cũng có quyền đến quán bar để thư giãn, huống chi là đám học viên cảnh sát trẻ tuổi ham chơi, nếu chỉ vì chuyện này mà mất đi niềm tin vào cảnh sát Hương Thành, vậy trái tim của những người dân đó cũng quá mong manh yếu ớt rồi.
Nhưng dù thế nào đi nữa, hành vi trốn học đến quán bar của nhóm học viên cảnh sát vẫn gây ra nhiều bình luận tiêu cực. Cuối cùng, ủy viên Sở cảnh sát không gọi cho Sở cảnh sát Hương Thành mà gọi thẳng đến học viện cảnh sát hoàng gia Hương Thành để hỏi thăm nguyên nhân hậu quả của vụ việc.
Khi nhà trường chấp thuận cho Đào Mộ nghỉ phép, bọn họ không ngờ chuyện này lại trở nên ồn ào và nghiêm trọng như vậy. Hiệu trưởng của học viện cảnh sát quả thật muốn sứt đầu mẻ trán, còn phải giải thích toàn bộ sự việc với cấp trên.
—— Tuy nhiên, dù là trốn học đi hộp đêm hay là xin nghỉ đi hộp đêm, khi nói ra ngoài thì nghe có vẻ không hay lắm. Thậm chí sau khi nói ra ngoài rồi còn càng rắc rối hơn. Đối với tình huống khó xử này, Sở cảnh sát Hương Thành chỉ có thể nghiêm khắc phê bình cách làm của học viện cảnh sát hoàng gia Hương Thành, bọn họ cho rằng quyết định thiếu cân nhắc của nhà trường đã ảnh hưởng tiêu cực đến hình ảnh huy hoàng của cảnh sát Hương Thành.
Hiệu trưởng nhà trường cũng không ngờ mọi chuyện lại diễn ra như thế này. Thật ra hành vi cho phép Đào Mộ nghỉ phép của hắn không có gì sai —— như huấn luyện viên thiết diện đã nói, nó không vi phạm nội quy nhà trường cũng không vi phạm pháp luật Hương Thành. Nhưng bây giờ, hành vi đi dạo đêm ở quán bar của nhóm học viên đã ảnh hưởng đến hình tượng cảnh sát Hương Thành, sau khi bị bên trên truy cứu, học viện cảnh sát không còn cách nào khoác ngoài việc chịu trách nhiệm.
Trong trường, vốn dĩ dưới sự trấn áp mạnh mẽ của các huấn luyện viên, đã không còn ai thảo luận chuyện này, nhưng sau giờ học, khi các huấn luyện viên không chú ý đến, các học viên lại lén lan truyền chuyện này ra ngoài. Về cơ bản là oán giận đám Giang Cảnh Văn không tuân thủ quy định nhà trường, bây giờ sự việc đã trở nên nghiêm trọng và làm mất uy tín của toàn bộ cảnh sát Hương Thành, vậy mà nhà trường còn bao che học những viên đó.
Đào Mộ lập tức chú ý tới những dư luận đó, xin nhà trường nghỉ học và dẫn nhóm học viên đi quán bar là đề nghị của cậu. Bây giờ chuyện lên men nghiêm trọng, mặc dù nhà trường và các học viên không trách cậu, nhưng Đào Mộ cũng không phải người chỉ biết trốn tránh, để người khác dọn dẹp đống lộn xộn mà cậu gây ra.
Đào Mộ lập tức liên lạc với đạo diễn Từ Mục Sâm của 《 Hắc Bạch 》, hai người thảo luận ở quán trà cả một buổi chiều, hoàn tất sơ bộ quan hệ công chúng trước khủng hoảng. Sau đó, Đào Mộ lại dẫn đạo diễn Từ Mục Sâm đ ến gặp hiệu trưởng của học viện cảnh sát.
Hiệu trưởng của học viện cảnh sát vừa bị cấp trên mắng một trận xong, vẫn chưa biết phải giải quyết dư luận gay gắt này như thế nào. Khi thấy Đào Mộ thì rất tức giận, bây giờ hắn cực kỳ hối hận vì đã đồng ý cho Đào Mộ tới học viện cảnh sát để trải nghiệm sinh hoạt —— nếu không có Đào Mộ thì sẽ không xảy ra nhiều chuyện như vậy, hắn sẽ không bị cấp trên mắng, nhóm học viên đó cũng sẽ không bị nói là bôi nhọ cảnh sát Hương Thành.
"Các cậu tới đây làm gì?" Sắc mặt của hiệu trưởng học viện cảnh sát rất khó coi, sau đó nói thêm: "Nhưng đến rất đúng lúc, vừa hay tôi có một thông báo muốn nói với Đào tổng. Tôi tin là Đào tổng chắc chắn đã nghe bên ngoài bây giờ đang bàn tán ồn ào chuyện nhóm học viên đi chơi quán bar, ai cũng cho rằng loại hành vi này đã làm hoen ố nghiêm trọng hình ảnh huy hoàng của cảnh sát Hương Thành."
"Xảy ra chuyện lớn như vậy, tôi cũng phải thừa nhận, quyết định cho Đào tổng đến trải nghiệm sinh hoạt của học viện cảnh sát là có chút thiếu cân nhắc. Vì vậy sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Phòng Giáo Vụ đã quyết định hủy bỏ tư cách dự thính của Đào tổng và một bạn học dự thính khác. Tôi hy vọng Đào tổng có thể hiểu cho quyết định của chúng tôi, cũng có thể phối hợp với công việc của chúng tôi.". truyện đam mỹ
Đào Mộ hơi mỉm cười, nói: "Tôi hiểu, tin tức học viên trốn học đi quán bar quả thật khiến cho một số người ở Hương Thành có chút bất an về tương lai của cảnh sát Hương Thành. Tôi cũng không ngờ những paparazzi đó lại viết về chuyện nhà trường phối hợp với đoàn phim 《 Hắc Bạch 》 thành như vậy để lòe thiên hạ, đây cũng là do tôi suy xét không chu toàn."
Hiệu trưởng của học viện cảnh sát nghe vậy thì hừ một tiếng: "Cậu biết là được ——"
Hiệu trưởng học viện cảnh sát còn chưa dứt lời đột nhiên chợt nhận ra, nhướng mày hỏi: "Cậu nói cái gì, nhà trường phối hợp quay phim với đoàn phim 《 Hắc Bạch 》?"
"Đúng vậy." Đào Mộ hơi gật đầu, hàm ý nói: "Tất cả mọi người đều biết, sở dĩ tôi đến trải nghiệm sinh hoạt ở học viện cảnh sát Hương Thành là vì tôi đóng vai một cảnh sát Hương Thành trong bộ phim 《 Hắc Bạch 》. Tôi là người Yên Kinh, trước kia chưa từng đến Hương Thành, cũng chưa từng tiếp xúc với cảnh sát Hương Thành. Tôi rất lo sẽ diễn nhân vật này không được tốt, may mà học viện cảnh sát hoàng gia rất nhiệt tình giúp đỡ, chẳng những cho phép tôi đến Hương Thành để trải nghiệm sinh hoạt, còn sẵn sàng phối hợp với đoàn phim 《 Hắc Bạch 》. Cảnh trong quán bar chỉ là buổi diễn tập trước khi chúng tôi chính thức bấm máy."
Đào Mộ nói đến đây thì hơi khựng lại, mắt nhìn thẳng vào hiệu trưởng học viện cảnh sát, đi thẳng vào vấn đề: "Tôi đã dẫn học viên đến quán bar, làm hoen ố hình ảnh của cảnh sát Hương Thành, đây là lỗi của tôi, tôi sẽ không thoái thác tội của mình, tôi hiểu vì sao nhà trường muốn hủy tư cách dự tính của tôi, tôi có thể rời đi. Nhưng tôi hy vọng trước khi rời đi sẽ giải quyết viên mãn chuyện này, tôi không muốn học viện cảnh sát hoàng gia Hương Thành vì tôi mà bị những người dân Hương Thành không rõ chân tướng chỉ trích nghi ngờ. Ít nhất bọn họ phải biết rằng cảnh sát Hương Thành luôn thích giúp đỡ mọi người, thật lòng vì dân."
Sắc mặt của hiệu trưởng học viện cảnh sát hơi dịu đi, nhưng ngoài miệng vẫn không buông tha, vẫn hừ lạnh một tiếng: "Cậu nói nghe nhẹ nhàng nhỉ. Cậu tưởng dân chúng Hương Thành sẽ tin kiểu giải thích này sao? Cho dù có thật sự tin, nhưng nhà trường lại trợ giúp đoàn phim đóng phim, truyền ra ngoài chẳng phải càng hoang đường hơn sao?"
"Hoàn toàn ngược lại, tôi cho rằng hợp tác với đoàn phim 《 Hắc Bạch 》 là một cơ hội hiếm có để quảng bá hình ảnh tích cực của cảnh sát Hương Thành." Đào Mộ cười nói: "Kỳ thật mấy năm gần đây, Hương Thành cũng có rất nhiều bộ phim nói về cảnh sát Hương Thành. Tuy nhiên, những bộ phim đó hiếm khi nhận được sự hỗ trợ và hướng dẫn kỹ thuật từ cảnh sát Hương Thành. Lần này đạo diễn Từ quay phim 《 Hắc Bạch 》, mời hàng loạt siêu sao hạng nhất từ khắp lưỡng ngạn tam địa, đầu tư chế tác lớn. Nếu có thể nhận được sự hướng dẫn của cảnh sát Hương Thành về các cảnh đánh diễn, vậy thì khía cạnh kỹ thuật của đoàn phim sẽ cao hơn một bậc. Tôi nghĩ đây là một đợt tuyên truyền vô cùng tích cực cho cả hai bên."
Từ Mục Sâm cũng bị lời nói của Đào Mộ thuyết phục, nghe đến đó, hắn chủ động tiếp chuyện: "Nếu nhà trường đồng ý, chúng tôi có thể tập hợp các diễn viên của đoàn phim, cùng đến học viện cảnh sát để nhận sự hướng dẫn kỹ thuật từ các huấn luyện viên trước khi khởi động máy."
Hiệu trưởng học viện cảnh sát cũng lay động, không thể không thừa nhận, nhóm học viên lần này trốn học đi quán bar đã mang đến ảnh hưởng tiêu cực rất lớn đối với nhà trường. Hiệu trưởng học viện cảnh sát cũng đau đầu tìm cách giải quyết nguy cơ lần này, nhưng nhà trường không phải là công ty quan hệ công chúng chuyên nghiệp, đối mặt với loại nguy cơ này, hiệu trưởng nhà trường chỉ có thể nghĩ đến việc đình chỉ tư cách trải nghiệm để khiển trách các học viên. Tuy nhiên biện pháp này không có tác dụng gì với thực trạng dư luận hiện nay.
Nhưng nếu như làm theo dự tính của Đào Mộ, cả cảnh sát và đoàn phim 《 Hắc Bạch 》 hợp tác tuyên truyền thì sẽ có hiệu quả khác. Bất kể hiệu quả của lần tuyên truyền này thế nào, ít nhất có thể giải quyết được nguy cơ học viên trốn học đi quán bar. Hơn nữa, việc cho phép đoàn phim 《 Hắc Bạch 》 và các đại già của lưỡng ngạn tam địa cùng vào trường huấn luyện cũng sẽ thu hút nhiều sự chú ý của mọi người về học viện cảnh sát hoàng gia Hương Thành hơn…
Đào Mộ vui vẻ, lại đề nghị lần nữa: "Nếu nhà trường đồng ý đứng ra phối hợp, kỳ thật chúng tôi có thể mời huấn luyện viên đội Phi Hổ làm chỉ đạo võ thuật và chỉ đạo kỹ thuật