Edit + beta: Iris
"Mấy người rốt cuộc đang làm gì? Không phải đã nói Weibo sẽ cùng Dục Tiêu Truyền Thông nổ ra vụ bê bối của Đào Mộ và web Phi Tấn sao? Mấy người vì sao lại lén tôi làm tuyên truyền với web Phi Tấn?"
Sáng sớm, bất chấp sự ngăn cản của thư ký, Diêu Văn Tiêu nổi giận đùng đùng xông vào văn phòng chủ tịch tại tổng bộ Weibo, lớn tiếng chất vấn.
"Cao tổng, giám đốc Bùi, thật sự xin lỗi.
Bởi vì Diêu tiên sinh là công ty hợp tác trong tương lai, tôi cũng không dám cứng rắn ngăn cản..." Thư ký là một cô gái nhỏ mới nhận chức, vẻ mặt khó xử nhìn Cao Vịnh Hoài và Bùi Dịch Nhung, cố gắng giải thích cho sự thất trách trong công việc của mình.
Giám đốc Bùi Dịch Nhung còn đang cảm thán hôm qua tuyên truyền hiệu quả không tồi, còn đang định cùng Cao Vịnh Hoài rèn sắt khi còn nóng, tiếp tục tuyên truyền thêm đợt nữa chợt khựng lại, hắn phất phất tay ý bảo thư ký ra ngoài trước đi.
Sau đó có chút mới lạ đánh giá tổng tài trẻ tuổi của Dục Tiêu Truyền Thông đang mang vẻ mặt phẫn nộ.
Cao tổng có chút không hiểu vì sao Diêu Văn Tiêu lại tức thành như vậy.
"Diêu tiên sinh, tôi nghĩ có thể là ngài hiểu lầm rồi." Đối với Diêu Văn Tiêu nhỏ hơn mình một con giáp, Cao tổng vẫn biểu hiện rất kiên nhẫn: "Nền tảng Weibo là một trang web phục vụ xã giao, không phải tuần san bát quái.
Chúng ta cần tuyên truyền cho bản thân, chỉ có kế hoạch tuyên truyền tốt mới có thể khiến càng nhiều cư dân mạng biết đến Weibo, sử dụng Weibo, làm quen với Weibo.
Do đó, tất cả các chính sách tuyên truyền đều xoay quanh chủ đề này."
Cao Vịnh Hoài khéo léo bác bỏ lý thuyết phản bội vớ vẩn mà Diêu Văn Tiêu nói.
Diêu Văn Tiêu nhất thời nghẹn họng, giá trị tức giận càng bùng phát: "Nhưng hôm qua lúc đàm phán hợp tác, ông không phải nói như vậy.
Cao tổng, làm người phải giữ chữ tín."
Cho dù Cao Vịnh Hoài tốt tính cũng suýt bị chỉ trích của Diêu Văn Tiêu chọc cười.
Bùi Dịch Nhung đứng một bên cũng rất cạn lời.
"Diêu tiên sinh," tính tình Bùi Dịch Nhung không tốt như boss nhà mình, chỉ thẳng vào vấn đề không thực tế của Diêu Văn Tiêu: "Làm ăn chứ không phải đi đánh giặc, dù có là đối thủ cạnh tranh cũng không cần phải làm quá tuyệt tình.
Chưa nói đến web Phi Tấn chỉ vừa sáng lập được một tháng, mà người sáng lập nó cũng chỉ mới là sinh viên 18 tuổi, dù ngài có trăm phương ngàn kế tìm được lịch sử đen thì có thể làm gì? Đây là kinh doanh, mọi người chỉ coi trọng thực lực, chỉ cần đối phương không giết người phóng hỏa, thì dù có lịch sử đen về phẩm hạnh và đạo đức thì cũng không nhằm nhò gì."
Huống chi đối với hiểu biết của Bùi Dịch Nhung về web Phi Tấn và Đào Mộ, đối phương thật đúng là sẽ không có lịch sử đen gì dẫn đến một kích bị giết.
Chẳng lẽ Diêu Văn Tiêu chen vào truyền thông giải trí lâu quá rồi nên đầu óc cũng hồ đồ, nghĩ là thủ đoạn bôi đen lẫn nhau của minh tinh chiếm được thứ tốt thì trong kinh doanh cũng vậy sao, hắn cho rằng cạnh tranh thương nghiệp là cái gì? Vì cạnh tranh vai diễn và đại ngôn mà không ngừng bôi đen, hắt nước bẩn đối phương như mấy tiểu minh tinh sao?
"Bản chất của cạnh tranh thương trường là phải xem lực cạnh tranh cốt lõi.
Nếu Weibo không thể tự có lực hấp dẫn, dù lần này có bôi đen hạ bệ được web Phi Tấn, thì sau này sẽ còn có web Phi Tín web Phi Cáp hay mạng xã hội khác không ngừng ngóc đầu dậy.
Chỉ cần kinh tế thị trường làm chủ thì đối thủ cạnh tranh vĩnh viễn sẽ không bao giờ hết."
Bùi Dịch Nhung nói nhiều như vậy là vì lợi ích của Diêu Văn Tiêu, đáng tiếc phản ứng của Diêu Văn Tiêu rất khiến người khác thất vọng.
"Tôi mặc kệ mấy trang web mạng xã hội khác thế nào, tôi nhất định phải đánh sập web Phi Tấn, phá hủy Đào Mộ." Diêu Văn Tiêu nói một cách chắc chắn, nhưng dù sao hắn cũng được học chín năm giáo dục bắt buộc cộng thêm bốn năm đại học, sau khi giá trị tức giận giảm xuống thì cũng dần bình tĩnh lại, hắn đột nhiên nhận ra mình không nên lỗ mãng xông vào văn phòng Cao Vịnh Hoài.
"Vô cùng xin lỗi, Cao tổng." Lý trí Diêu Văn Tiêu trở về, nhanh chóng xin lỗi Cao Vịnh Hoài: "Tôi và Đào Mộ có chút ân oán cá nhân.
Lần này bị việc tư làm mê mang đầu óc, khiến ngài chê cười rồi."
"Người trẻ tuổi mà, khó tránh khỏi khí thịnh." Cao Vịnh Hoài mỉm cười xua xua tay tỏ vẻ không để ý.
Diêu Văn Tiêu xin lỗi mãi rồi mới xanh mặt rời đi.
Xem ra chuyện nền tảng Weibo hỗ động tuyên truyền với web Phi Tấn vẫn làm trong lòng Diêu Văn Tiêu có một tia khúc mắc.
Nhìn bóng lưng Diêu Văn Tiêu rời đi, Bùi Dịch Nhung đột nhiên cười nhạo một tiếng, lắc đầu: "Nghe nói vị Diêu tổng này nổi tiếng là thanh niên tài tuấn ở Hỗ Thành, bây giờ xem ra, hoặc là Hỗ Thành không có ai nổi trội, hoặc là hơi nước của vị tổng tài trẻ tuổi của Dục Tiêu Truyền Thông này quá lớn."
"Dù gì cũng là cháu trai mà chủ tịch tập đoàn Thánh An thích nhất mà, cho dù ngại thì mọi người cũng phải nâng và nâng thôi." Dù sao khen một câu thanh niên tài tuấn cũng không mất tiền.
Cao Vịnh Hoài chậm rãi cầm tách cúc hoa cẩu kỷ của mình lên, không trực tiếp trả lời tâm phúc nhưng thái độ vẫn lộ ra: "Bước tiếp theo ông định làm thế nào?"
Bùi Dịch Nhung lập tức hoàn hồn, nhớ tới chuyện chính bị Diêu Văn Tiêu ngắt ngang, lập tức nói: "Tiếp theo tôi định để các nhân viên Weibo đăng ký web Phi Tấn, sau đó thống nhất sử dụng bản sao để quảng cáo Weibo trên web Phi Tấn — — Không phải Tiểu Đào tổng đã nói web Phi Tấn là một mạng xã hội có nguyên tắc, tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ che lại bài đăng sao, dù sao chúng ta cũng phải cho cậu ta cơ hội để chứng minh bản thân chứ."
Cao Vịnh Hoài tức khắc bị hành động xấu của tâm phúc chọc cười: "Không tồi, người trẻ tuổi đúng là cần nhiều cơ hội để chứng minh bản thân.
Như vậy đi, làm một tiền bối đi trước, tôi cho cậu ta cơ hội này."
"Đăng ký giúp tôi một tài khoản web Phi Tấn, thuận tiện xin thêm V luôn, tôi tự mình quảng cáo." Sau đó Cao Vịnh Hoài còn đặc biệt tốt bụng cho rằng mình đang tặng cơ hội cho bạn trẻ chứng minh bản thân — — thế nhưng không biết xấu hổ đăng những lời này lên web Phi Tấn.
Sẵn tiện còn sửa lại khẩu hiệu tuyên truyền của web nhà mình — — Weibo, một trang web xã giao nguyện ý cho người trẻ tuổi một cơ hội.
Bùi Dịch Nhung cười to: "Không biết vị Tiểu Đào tổng nhìn thấy màn đáp trả của nền tảng Weibo chúng ta sẽ có tâm tình gì nhỉ?"
Cao Vịnh Hoài cười cười; "Ông gọi điện hỏi thử là biết ngay mà."
* * * * * *
Mà bên kia, tổng tài tuổi còn trẻ của web Phi Tấn còn chưa biết hai đối thủ cạnh tranh