Bạch Đường Sinh dùng ghế để đứng quay lưng trên quầy bar.
Cậu không nhìn thấy phía sau, nhưng cậu biết, cậu chỉ cần thoáng dịch về sau, chân sẽ dẫm vào hư không.
Ngực cậu nổi lên một hồi trống vô cớ, cậu nghe thấy giọng nói trầm thấp của Ô Bách Chu: “Tôi ở phía sau cậu.”
Ô Bách Chu nói: “Đừng sợ.”
Bạch Đường Sinh cảm giác tim càng đập nhanh dữ dội.
Cậu nhắm mắt lại, thả lỏng cả người mình, sau khi khiến cả người không còn cứng đờ, cậu thả mình ngã xuống.
Cậu ngã vào trong một lồng ngực ấm áp, có chút mát lạnh như là mùi hương nước hoa nam, nhàn nhạt, lại xuyên qua cánh mũi len lỏi vào lòng Bạch Đường Sinh.
Tim có chút ngứa.
Cậu xiết chặt ống tay áo Ô Bách Chu, hai giây sau lại buông ra, khi mở mắt ra trong mắt đã rõ ràng: “Lực cánh tay thầy Ô quả nhiên tốt.”
Đối mặt với trêu ghẹo của Bạch Đường Sinh Ô Bách Chu cũng không nói gì, khóe miệng lại lơ đãng mà gợi lên một nụ cười.
Tiêu Duyệt yên lặng nhìn: Sao giữa hai nam thần tui lại cảm giác hơi gay thế?
Trò này chơi đến khi mọi người uống hết rượu mới thôi.
Bạch Đường Sinh và Tiêu Duyệt uống nhiều nhất, cả một đêm mọi người cũng đều chếch choáng say, chuẩn bị trở về phòng nghỉ ngơi.
Trở lại phòng ngủ, Ô Bách Chu nhìn Bạch Đường Sinh loạng choạng ngồi bên mép giường, hỏi: “Cậu sợ độ cao?”
Bạch Đường Sinh sửng sốt một chút, cười: “Anh phát hiện à?”
Tất nhiên là Ô Bách Chu phát hiện.
Khi Bạch Đường Sinh ngã xuống, cơ bắp trên người căng chặt, trên mặt cũng che giấu nỗi sợ hãi, tay càng theo bản năng mà bắt lấy thứ có thể nắm được bên người, dùng sức rất mạnh.
Hắn nhẹ nhàng nhíu mày, sắc mặt hơi trầm xuống: “Quả thật làm liều.”
Bạch Đường Sinh uống rượu đầu óc có chút chậm chạp, trên mặt lại thoải mái: “Không phải tôi không sao à?”
Thật ra chuyện Bạch Đường Sinh sợ độ cao cũng không phải bí mật.
Tư liệu trên Baidu của cậu viết rành mạch, chỉ là trước đó mức độ nổi tiếng cậu không cao, không ai chú ý chuyện này.
Hạ Bạc hiển nhiên là đã dụng tâm nghiên cứu tư liệu cậu.
Chỉ là mức sợ độ cao của Bạch Đường Sinh không nhẹ nhàng bâng quơ, đơn giản như ba chữ "Sợ độ cao" trong tư liệu ghi.
Nói chính xác, cậu sợ độ cao vô cùng nghiêm trọng.
Nếu bảo cậu đi chơi nhảy bungee hoặc là trò chơi mạo hiểm trên cao, có thể cậu sẽ nửa đường tim đập nhanh mà chết.
Người sợ độ cao rất khó sinh ra cảm giác tín nhiệm về cơ thể đối những người khác.
Có thể giao cơ thể mình cho người khác, thật sự rất hiếm.
Hôm nay Bạch Đường Sinh đã giao cơ thể mình cho Ô Bách Chu lần thứ hai, một lần là lần “Xiếc thú” kia.
Hai người đơn giản đi rửa mặt rồi lên giường, chuẩn bị đi vào giấc ngủ.
Khi Ô Bách Chu nằm xuống còn tiện tay lướt qua Bạch Đường Sinh giúp cậu dịch chăn, khi hắn vừa chuẩn bị nằm về Bạch Đường Sinh lại xoay người, môi hai người nhẹ nhàng cọ qua.
Cả hai đều sửng sốt.
Hai người đối với cánh môi đối phương đều không xem còn xa lạ, nhưng lòng bọn họ vẫn khẽ rung động trong giây phút này như cũ.
Tay Ô Bách Chu chống bên người Bạch Đường Sinh, đứng yên vài giây không hề nhúc nhích.
Đột nhiên, cũng tư thế này, hắn cuối mặt xuống, hôn lên Bạch Đường Sinh.
Bọn họ đều là lần đầu tiên khẽ hôn đối phương ngoài vai diễn.
Cảm giác có chút mới lạ, Bạch Đường Sinh có thể cảm giác được tim đập dồn dập của mình.
Cậu hẳn là nên đẩy Ô Bách Chu ra, nhưng khi tay cậu chạm đến cánh tay Ô Bách Chu lại chậm chạp không dùng lực.
Có lẽ là bởi vì uống rượu nhiều, cả người đều mềm nhũn, không có sức lực.
Động tác Ô Bách Chu cũng không hề mạnh bạo.
Hắn nhẹ nhàng mút môi Bạch Đường Sinh một chút, sau khi buông phiến thịt mềm này ra lại bắt đầu nhẹ nhàng cọ xát vào nhau.
Từ trong dịu dàng của Ô Bách Chu, Bạch Đường Sinh thế mà lại cảm giác được một tia âu yếm vuốt ve*.
(*) 温存: hán việt là ôn tồn, tuy nhiên chữ này lại mang nghĩa khác với chữ ôn tồn mình vẫn hay hiểu.
Trước mắt là vậy, mọi người nếu biết có thể góp ý.
Động tác đẩy ra của cậu không khỏi biến thành đón ý hùa theo.
Cậu tựa như khi quay những cảnh hôn trước kia, đáp lại nụ hôn của Ô Bách Chu, cậu nghiền chuyển cọ xát trên môi châu Ô Bách Chu.
Bạch Đường Sinh chôn hết băn khoăn vào trong lòng, trong đêm tối sau khi thấm men rượu giải phóng tình cảm của mình ra.
Cậu nghĩ, chúng ta chỉ là uống say mà thôi.
Không biết là ai nhẹ giọng nói: “Ngủ đi.”
Ngữ khí dịu dàng.
Màn đêm cằng sâu thẳm.
- -
Khi Ô Bách Chu tỉnh lại, đã không thấy Bạch Đường Sinh.
Đệm giường bên cạnh đã lạnh đi, hiển nhiên đã đi một khoảng thời gian.
Trên tủ đầu giường bên cạnh đặt một phần ăn sáng, bên dưới đè một tờ giấy: “Đây là bữa sáng, buổi chiều chị Kỳ bảo tôi đi bàn bạc chuyện đại diện cho CA, tôi đi trước.”
Hôm nay hai người không bay cùng một chuyến.
Đây là chuyện đã thu xếp từ sáng, vì Ô Bách Chu vẫn chưa quay về, hắn phải bay đến đoàn phim đóng vai “Gia Tĩnh đế”.
Nhưng sau khi xảy ra chuyện tối hôm qua, Bạch Đường Sinh không nói một tiếng đã rời đi trước vẫn khiến Ô Bách Chu khẽ nhíu mày.
À, cũng không phải không nói tiếng nào, không phải là còn để lại tờ giấy sao.
Tối hôm qua Ô Bách Chu uống rượu ít nhất, hắn không say, khi hôn cũng không phải là nhất thời tâm huyết dâng trào.
Hắn chỉ là cảm thấy bầu không khí khi đó, thời điểm khi đó rất thích hợp để hôn môi.
Hắn rõ bản thân không hề say, nhưng không rõ Bạch Đường Sinh có say hay không.
Sau khi hôn môi hắn cũng không nói gì thêm, muốn chờ sau khi đối phương tỉnh táo lại rồi làm rõ mọi chuyện.
Kết quả người này bỏ lại tờ giấy rồi chạy.
- -
Khi Bạch Đường Sinh nhận được điện thoại đang ở sân bay chờ máy bay.
Cậu ấn nhận, giọng nói không khác gì bình thường: “Anh tỉnh rồi à? Đã ăn sáng chưa?”
Ô Bách Chu dừng một chút: “Ăn rồi.”
Bạch Đường Sinh bình tĩnh nói: “Tôi sắp lên máy bay rồi, anh có thể ngủ tiếp một chút."
Ô Bách Chu im lặng vài giây, còn nói thêm: “Chờ tôi trở lại, tôi có vài lời muốn nói với cậu."
Tay nắm di động của Bạch Đường Sinh xiết lại, cậu nhẹ giọng nói: “… Được.”
Cúp điện thoại, cậu rũ mi, phát ra một tiếng thở dài khẽ.
Lần này lợi ích chương trình thực tế mang đến cho Bạch Đường Sinh rất rõ ràng.
Tuy rằng vẫn chưa chính thức phát sóng, nhưng qua mấy ngày phát sóng trực tiếp, Bạch Đường Sinh lên hotsearch rất nhiều lần # Bạch Đường Sinh livestream nấu cơm ## Bạch Đường Sinh livestream ngủ với ảnh đế Ô #
Ngắn ngủn vài ngày, fan trên Weibo của cậu đã hơn 800 vạn, tăng hơn gấp đôi so với ban đầu.
Khi cậu xuống máy bay, Tề Kỳ và Hà Nhiên cùng đến đón.
Khi có nhiều fan sẽ xuất hiện vấn đề, Tề Kỳ nói với cậu bên ngoài có fan đón sân bay.
Hà Nhiên giúp Bạch Đường Sinh kéo vali đi, Tề Kỳ nói: “Nếu không muốn gặp chúng ta có thể đi lối khác."
Bạch Đường Sinh do dự đôi chút: “Đi gặp đi.”
Cậu vừa ra đã thấy rất nhiều fan giơ bảng đón, sau khi nhìn thấy cậu xuất hiện thì lớn tiếng gọi tên cậu.
Bạch Đường Sinh đời trước không chỉ một lần gặp cảnh fan