Tin tức này truyền đến từ đường trước, biết Trường Bình Hầu phu nhân đối với Đường Uyển quả thực chính là đuổi tận giết tuyệt, Tố Nguyệt sao có thể không thống hận?
Tố Hòa cũng bởi thế mới có thể khóc đến thương tâm đến vậy.
Thanh Bình Quận vương đã chết trận, nghe nói ngay cả thi thể đều không tìm về được, tân quân chỉ có thể tính toán xây mộ chôn quần áo và di vật cho Thanh Bình Quận vương.
Đáng lẽ, Thanh Bình Quận vương đã chết trận, chuyện chọn lựa Thanh Bình Quận vương phi cũng không thể tiếp tục thực hiện.
Thế nhưng Thái hậu thương tâm Thanh Bình Quận vương chưa thành thân liền hi sinh vì nước, thậm chí sau khi chết bản thân cũng không có nhi tử để kế thừa, bởi vậy nàng thương tâm gần chết, đặc biệt cố chấp, vẫn muốn từ danh sách tuyển chọn một thê tử cho Thanh Bình Quận vương, trông coi Thanh Bình Quận vương phủ lẻ loi trơ trọi, ngày sau cũng có thể nhận con thừa tự để kế thừa, không khiến Thanh Bình Quận vương tuổi còn trẻ ở dưới suối vàng cảm thấy hết sức thê lương.
Dù Thái hậu nương nương đối với Thanh Bình Quận vương là một lòng từ ái, nhưng những hào môn thế gia lúc trước nhìn trúng quyền thế cùng ân sủng của Thanh Bình Quận vương lại hoảng loạn.
Lúc này những nữ tử trên danh sách, có tư cách cạnh tranh vị trí Quận vương phi đương nhiên đều là quý nữ xuất thân gia tộc quyền thế, vốn cho rằng sẽ giành được một tiền đồ cẩm tú, thế nhưng ai biết trước được Thanh Bình Quận vương cứ thế mà mất đi.
Bởi vì Thái hậu cố chấp, cũng không có người dám rời khỏi danh sách tuyển chọn này, bằng không chỉ sợ sẽ bị Thái hậu nổi giận trị tội....!
Khi Thanh Bình Quận vương còn sống ai cũng như ong vỡ tổ muốn gả cho hắn, thế nhưng khi hắn chết, liền nhất quyết trở mặt không quen biết hay sao?
Bởi vì tân quân vừa mới đăng cơ, đặc biệt kính trọng hiếu thuận mẫu thân của mình, xem như cách làm của Thái hậu có chút quyết liệt, nhưng vẫn để nguyên không dám mở miệng ngăn cản.
Bởi vậy hào môn thế gia đối mặt cục diện này đều lúng túng.
Nếu như Thái hậu khư khư cố chấp, nhất định trên danh sách kia phải chọn một Vương phi cho Thanh Bình Quận Vương, nếu ai được chọn trúng, vậy ái nữ nhà đó chỉ sợ sẽ phải vô ý chịu tội.
Ở Thanh Bình Quận vương phủ thủ tiết cả đời, không phải bọn họ muốn chịu kết cục như vậy.
Ai mà chẳng đau lòng quý nữ nhà mình?
Thế nhưng là bọn họ lại thúc thủ vô sách*.
*thúc thủ vô sách: Không còn cách nào khác, không thể trốn thoát, bó tay chịu thua.
Chỉ có Trường Bình Hầu phu nhân nghĩ tới một ý kiến hay như thế, hoàn toàn không sợ hãi.
Đường Uyển không cha không mẹ, sống trong Hầu phủ cũng không được tổ mẫu là Thái phu nhân yêu thích, bởi vậy chung thân đại sự của nàng luôn không được ai để ý, sống chết cũng đều không ai ngó ngàng, bởi vậy, xem như nàng thay xà đổi cột, đưa Đường Uyển làm thế thân thay vị trí Đường Huyên trên danh sách trước đó cũng không liên quan, cho dù Đường Uyển bị Thái hậu chọn trúng...!Làm sao Thái hậu lại không chọn trúng Đường Uyển chứ?
Cho dù đến cùng Trường Bình Hầu phu nhân chẳng thèm ngó tới cháu gái không cùng chi sinh ra, thế nhưng cũng không thể không thừa nhận Đường Uyển ngày thường đặc biệt xinh đẹp, thanh lệ động lòng người.
Tính tình của nàng lại nhu nhược, rất dễ bắt nạt, rơi vào mắt Thái hậu, đây chính là an phận thủ thường đó?
Cho dù Thanh Bình Quận vương đã chết trận Thái Hậu cũng sẽ không chọn một nữ nhân không tuân thủ nữ tiết làm Vương phi.
Huống chi nếu như Đường Uyển đến Thanh Bình Quận vương phủ, chính là phụ nhân thủ tiết, cứ xem như ngày sau nàng quay đầu muốn dây dưa với Nhị hoàng tử Phượng Chương, Phượng Chương cũng sẽ không để ý nàng.
Như vậy, thời gian về sau ái nữ Đường Huyên của nàng gả cho Phượng Chương liền chắc chắn.
Đương nhiên Đường Uyển biết đây đều là sự tình trong lòng Trường Bình hầu phu nhân nhớ tới, nàng cũng biết Trường Bình Hầu phu nhân kiêng kị nàng, chỉ sợ ngày sau nàng cùng Phượng Chương còn có dính dáng tới nhau, tình cũ quay lại, dứt khoát liền đem nàng đưa đến trước mặt quý nhân, có lẽ được chọn trúng làm Thanh Bình Quận vương phi, hoàn toàn chặt đứt sự liên lụy của nàng cùng Phượng Chương.
Kỳ thật Đường Uyển cảm thấy Trường Bình Hầu phu nhân làm được rất tốt.
Nàng đương nhiên không muốn cùng Phượng Chương lại có bất kỳ liên lụy gì, ngoài ra ở kiếp trước đã từng làm Thanh Bình Quận vương phi một lần, ở kiếp này một lần nữa làm Thanh Bình Quận vương phi đối với nàng cũng không có mâu thuẫn, thậm chí cảm thấy rất nguyện ý.
Nàng nguyện ý vì Thanh Bình Quận vương thủ tiết cả đời, lại cầu Phật cả đời không mong gì khác, dùng cả một đời để cảm kích hắn.
Trừ chuyện không có nam nhân, kỳ thật cuộc sống nàng muốn đều đạt được toàn bộ.
Mà đại khái nói tới nam nhân đối với Đường Uyển, bất quá đều là tổn thương cùng thống khổ.
Tâm nam tử dễ dàng thay đổi như vậy, chẳng biết lúc nào hết yêu, làm ngươi thương tâm rơi lệ, mà cũng sẽ dẫn tới rất nhiều nữ tử tranh đoạt.
Đường Uyển còn là người ưa thích an ổn, cuộc sống không có sóng gió, bởi vậy nàng cảm thấy sinh hoạt tại Thanh Bình Quận vương phủ vẫn luôn làm nàng cảm thấy rất hạnh phúc vững vàng.
Nam nhân thì có lợi ích gì chứ?
Cái gọi là tình thâm nghĩa trọng, chẳng qua cũng chỉ là mấy năm nở mày nở mặt.
Nhìn vào Phượng Chương ở kiếp trước yêu Đường Huyên sâu sắc như vậy, đã liều lĩnh cưới nàng, yêu nàng như trân bảo, không phải về sau cũng là...
Đường Huyên nhẹ nhàng ho khan hai tiếng, đem chăn mền có chút thô cứng, còn mang theo mùi hương lạ đắp trên thân bỏ xuống, cong mắt hướng đến hai nha hoàn đang ngồi khóc nhu hòa nói: "Khóc cái gì, chuyện này thật ra cũng rất tốt.
Thay vì thương tâm Phượng Chương, ta tình nguyện gả cho đại anh hùng như Quận vương."
Thái hậu yêu thương nàng, cũng thương cảm nàng là Thanh Bình Quận vương phải an phận thủ tiết, bởi vậy thường xuyên bảo nàng ở lại trong cung làm bạn phượng giá.
Những năm đi theo Thái hậu, Thái hậu cùng nàng nói rất nhiều chuyện xưa đề cập đến Thanh Bình Quận vương.
Đường Uyển chưa từng gặp qua vị mặt như ngọc kia trong miệng thế nhân, giống cố sự Lan Lăng vương của Thanh Bình Quận vương, thế nhưng lại nghe nói tới rất nhiều chuyện của hắn, như hắn anh dũng dẫn đầu tam quân, tuổi còn nhỏ liền chinh chiến sa trường, tay cầm binh quyền.
Hắn bảo vệ tân quân đăng cơ, nếu là không có hắn, tân quân sớm đã bị sủng phi của tiên đế bức tử trong lãnh cung.
Rất nhiều rất nhiều sự tình, trong ấn tượng của nàng, Thanh Bình Quận vương chính là một đại anh hùng, là một người được mọi người tôn kính.
Rõ ràng hắn lập được đại công, có thể lưu tại kinh đô hưởng thụ vinh sủng và tín nhiệm của tân quân, thế nhưng như cũ vẫn mang theo kỵ binh rời khỏi nơi kinh đô xa hoa hưởng lạc, dấn thân vào biên cương chiến sự liên tiếp, cuối cùng vì thiên hạ vì tân quân mà chết trận.
Đại anh hùng như vậy, sao Phượng Chương có thể so sánh kịp?
Đường Huyên nghĩ, đem so sánh Phượng Chương cùng Thanh Bình Quận vương, nàng thấy buồn nôn thay Thanh Bình Quận vương.
Đương nhiên, là nàng có tư cách này.
Dù sao cả đời nàng cũng đã từng làm Thanh Bình Quận vương phi.
"Thế nhưng là, thế nhưng là cho dù coi như Quận vương