"Dù sao thì việc mua nhà cũng không phải như mua xổ số (vô nghĩa.
Jpg)"
"Dù sao thì việc mua một chiếc xe hơi cũng sẽ không phải như là mua xổ số ( vô nghĩa lần nữa.jpg)"
"Đây là thứ tôi không cần trả tiền cũng có thể nghe được trên live stream sao (ngây ngốc)"
“Đôi khi không biết hiểu ngay có phải là điều xấu với tui hay không (châm một điếu thuốc.
Jpg")
"Người qua đường thuần túy, vợ tui đã nói là vợ tui không muốn động, đạo lý ở đâu, điểm mấu chốt ở đâu, động ở đâu?!" (Gửi riêng cho tui mau)
"Tôi đệt, chị dâu của tôi hoang dã quá!!"
"Tất cả đều là người lớn, cái gì hiểu được cũng hiểu rồi, đến cũng đến rồi, hỏng mấy động lại đi...xin đó..."
"Vợ anh cảm thấy mệt không muốn động, anh không tự động được sao? Anh không động là tôi động đấy (cởi quần)"
"Sao ông không động, không phải là hợp đồng kịch bản bán hủ không có phần tiếp theo đấy chứ?"
"......!Tui là người duy nhất cảm thấy nhìn chân của chị dâu thôi cũng có thể chơi cả năm luôn sao (lau máu mũi)
"Tôi đệt, mau chụp màn hình!!"
......
Trong video, Thích Trác Ngọc vẫn chưa nhúc nhích đột nhiên nhíu mày.
Sau đó hắn nhanh chóng kéo chăn bông, che kín hai chân lộ ra của Phượng Tuyên.
Bình luận:
"?"
"Chuyện gì xảy ra vậy? Tui chỉ muốn chụp màn hình thôi mà thằng chả đã che mất đôi chân đẹp của chị dâu tui rồi à?"
"Chắc là ảo giác nhỉ, sao tôi cứ cảm giác thằng nghịch tử này thấy được bình luận thế?"
"...? Không cần phải ảo tưởng đến thế đâu."
"@Thích Trác Ngọc, đừng keo kiệt, đều là người một nhà có cái gì mà tụi tui không thể xem."
Đồng thời Phượng Tuyên cũng vừa kịp phản ứng chuyện gì đang xảy ra.
Số lần chim nhỏ thân là thần trải qua cú đội quần không phải một vạn cũng tám ngàn, nhưng lần này chắc chắn có thể xếp hạng vào top ba trong suốt hàng ngàn năm qua.
Trong phút chốc, mặt Phượng Tuyên đỏ lên rõ rệt, đại não gần như sụp đổ, giọng nói giống như muỗi: "...!Sư huynh.
"
Thích Trác Ngọc không nhịn được bật cười: "Ừ."
Phượng Tuyên lúng ta lúng túng nói: "Ta có thể làm cho bọn họ mất trí nhớ không."
Không sai, thuật pháp.
Còn có thuật pháp cứu vãn, chim con buộc phải bình tĩnh suy nghĩ.
"Không thể." Thích Trác Ngọc chậm rãi nói: “ Nhưng ngươi có thể tự mình quyết định.”
Nửa câu sau truyền vào thức hải của Phượng Tuyên: [Nếu ngươi sử dụng thuật pháp ở thế gian cha ngươi sẽ đánh gãy chân ngươi.]
Phượng Tuyên: "..."
Nếu như vừa rồi y không xóa hết ký ức của những phàm nhân này.
Như vậy y sẽ thật sự trở thành tiên nhân, loại tiên nhân ban ngày thăng thiên!
Cho nên trong video, có thể nói mặt Phượng Tuyên càng ngày càng đỏ.
Camera độ nét cao ghi lại mọi thứ rất rõ ràng, lúc y mới ngủ dậy còn hơi mơ màng, tóc vẫn còn rối bù, chẳng thể nào tưởng tượng được có người để mặt mộc mà còn đẹp hơn photoshop, gần như không có góc chết dưới camera.
Bởi vì quá xấu hổ cũng như nhục cái mặt nên đôi mắt hồ ly đó không được lanh lợi như thường, trông có chút sững sờ cứ như là vừa bị ai đó bắt nạt.
Bình luận:
"......"
"......!SOS.
"
"Tôi không phải là người duy nhất có cảm giác này."
"Rõ ràng chị dâu tui là người bị quê nhưng sao tui lại có cảm giác tội lỗi quá chừng!!"
"@Thích Trác Ngọc, nghịch tử, tốt hơn hết anh nên thành thật khai báo rằng vợ anh đã trưởng thành rồi đi(châm một điếu thuốc.
Jpg")
"Mặc dù lúc nhìn ảnh cảm thấy vợ tui rất trẻ con, giờ nhìn như học sinh cấp ba vậy á..."
"@Thích Trác Ngọc, sao anh có thể hạ thủ được (ý tui là hướng dẫn tui cái đi)
"Đừng sợ, vợ à, thật ra tụi tui đều đã quên chuyện vừa xảy ra, tụi tui không thấy cậu nói cậu không muốn cưỡi rồi động trên người chồng, tụi tui cũng không nhìn thấy chân cậu.
Jpg"
Chẳng phải tất cả đều nhìn thấy hết rồi sao!!
Thích Trác Ngọc có thể cảm nhận được những bình luận này, Phượng Tuyên cũng có thể làm như vậy.
Nhưng sau khi đội quần thì triệt để mặc kệ, một trong những tín ngưỡng của chim non: Gặp chuyện không thể giải quyết thì mặc kệ.
Dù sao thì miễn là mình không xấu hổ thì người khác sẽ xấu hổ hộ mình.
Rốt cuộc thì người phàm chỉ có thể sống một trăm năm.
Chỉ cần y kiên trì sống cho đến khi tất cả đều nằm xuống thì trên đời sẽ không có ai biết được chuyện này nữa!
Nhưng chim con không biết, fan cp cho dù có chết cũng phải mang kẹo của chính chủ vào quan tài, khắc vào DNA.
Câu đầu tiên sau khi luân hồi ở kiếp sau là: Cp...!của......!tôi......là thật......
Vâng, đúng vậy.
Sau khi tẩy não bản thân vài lần, Phượng Tuyên lập tức bình tĩnh lại.
Khi xuống giường, Phượng Tuyên vô thức muốn Thích Trác Ngọc ôm mình lần nữa.
Chỉ là hai tay y đã dang rộng rồi lại liếc nhìn camera rồi quyết định độc lập đứng dậy.
Bình luận cũng nhận thấy hành động nhỏ này:
"Vừa rồi chị dâu tôi có ý gì?"
"Cha ghen tị, nhưng cha muốn nói vừa rồi cậu ấy muốn nghịch tử ôm(châm một điếu thuốc.
Jpg")
"Đoạn trailer cũng có, link một phút ba mươi giây, chị dâu tui vốn muốn trở lại ghế sofa, nhưng vô thức đi đến vòng tay của Thích Trác Ngọc.
Jpg"
"Đừng hỏi sao tui biết, hỏi chính là cái video trailer được đăng lại nhiều ý(châm một điếu thuốc.
Jpg"
"Được rồi...!Nếu một cái ôm tự nhiên như vậy là kịch bản thì chỉ có thể nói...!Thích Trác Ngọc...anh đúng là có tài bán hủ..."
Đợi Phượng Tuyên rửa mặt xong đã mười lăm phút sau, sau sự đội quần kinh hoàng vào buổi sáng, Phượng Tuyên hiện đang rất cảnh giác với camera, kiên quyết không để bị cư dân mạng bắt được sơ hở.
Trong phòng khách, ánh sáng sáng hơn trong phòng ngủ.
Bởi vì đang là giữa của mùa hè, Phượng Tuyên muốn giải nhiệt nên chỉ mặc một chiếc áo sơ mi ngắn tay và quần đùi ngắn đến đầu gối.
Thực ra y vẫn thường hay ăn mặc thế này, khi bước ra ngoài ánh sáng, dung mạo của y lại càng lộ rõ.
Mặc dù cư dân mạng đã chứng kiến khuôn mặt của y cách đây nửa giờ.
Nhưng khi nhìn thấy lần nữa vẫn không khỏi xuýt xoa, sao Nữ Oa tạo ra con người còn thiên vị như vậy chứ, so với khuôn mặt của Phượng Tuyên, bọn họ cứ như là đám bùn đất Nữ Oa tùy tiện tạo ra vậy á.jpg
Chỉ là Phượng Tuyên vừa mới đi được hai bước, Thích Trác Ngọc đã không vui.
Y còn chưa tới được bàn bếp dài đã đột nhiên cảm thấy gáy mình bị nắm lấy.
"Thay quần đi" Thích Trác Ngọc nói.
Phượng Tuyên liếc mắt nhìn xuống, có hơi khó hiểu: " Sao thế sư huynh."
"Cái này không đẹp." Thích Trác Ngọc bình luận.
Ha?
Nghiêm túc mà nói thì dùng thẩm mỹ của đại ma đầu, hai chữ không đẹp thốt ra từ miệng hắn thực sự khó tin lắm đấy.
Phượng Tuyên do dự.
Thích Trác Ngọc không cho y cơ hội do dự, kéo y vào phòng thay đồ.
Không nói một lời đã cởi chiếc quần đùi dài đến đầu gối thay bằng một chiếc quần ống rộng.
Dù sao thì mục đích của Đại Ma Vương là để phàm nhân truyền tụng câu chuyện tình yêu của mình và Tiểu Thất, chứ không phải để phàm nhân ngày nào cũng nhìn chằm chằm vợ chảy nước miếng..jpg
Hắn rất mạnh tay, Phượng Tuyên lung lay một hồi, sau đó nắm lấy cánh tay Thích Trác Ngọc mới đứng vững được.
Bởi vì vừa mới đứng dậy, giọng nói vẫn có hơi mềm nhũn: "Sư huynh đang làm gì vậy?"
"Sau này không được phép mặc ít như vậy trước ống kính."
"..."
Ngươi là lão cương thi bò ra từ triều đại nhà Thanh đấy à?
À không phải, ngẫm lại thì đại ma đầu như là loại đàn ông phong kiến trong xã hội phong kiến vậy.
"Người ta nhìn một tí cũng có sao đâu." Phượng Tuyên lẩm bẩm.
"Ừ, ngươi không sao." Thích Trác Ngọc véo mặt y, "Nhưng sư huynh sẽ bị giấm chết."
"..."
Phượng Tuyên dừng lại, nhìn đi chỗ khác có chút ngượng ngùng nghĩ thầm, đại ma đầu càng ngày càng giỏi nói chuyện.
Phòng thay đồ không có camera, ngày thường có cảm giác khá rộng rãi, nhưng sau khi hai người đàn ông đúng cùng một chỗ, cảm giác không gian nhỏ hơn rất nhiều.
Thích Trác Ngọc vốn dĩ véo mặt y, nhưng véo véo, ngón cái lại cọ cọ môi Phượng Tuyên, đôi mắt hoa đào lập tức tối sầm lại.
Hắn là một người đàn ông, không phải là người chết.
Cảnh tượng bị Phượng Tuyên trêu chọc vào buổi sáng không phải là hoàn toàn không có cảm giác, hơn nữa đêm qua nghĩ tới buổi live tream hôm nay nên hắn không giày vò Phượng Tuyên nhiều mà để y đi ngủ.
Hiện tại, trong một không gian kín, không có camera.
Thích Trác Ngọc đột nhiên tới gần y, Phượng Tuyên đã kết hôn với hắn gần một ngàn năm, nhìn một phát đã biết hắn muốn làm gì.
Bình thường thì không sao, nhưngnhớ tới sự quê độ buổi sáng, y nhanh chóng che môi: "Sư huynh, không được."
"Sư huynh được hay không chẳng lẽ ngươi không biết sao?" Thích Trác Ngọc nhíu mày, còn nhéo eo y một cái.
"..." Lúc này rồi đừng nói chuyện 18+ với y chứ!!
Phượng Tuyên lẩm bẩm: "Bên ngoài có camera." Lòng chim con vẫn còn sợ hãi!
Thích Trác Ngọc nói: "Không có trong phòng thay đồ." Ngón cái đã bắt đầu nhào nặn môi dưới của Phượng Tuyên, thậm chí còn cố gắng thăm dò sâu hơn.
"Hôn một cái sẽ không bị phát hiện đâu."
Thích Trác Ngọc dỗ dành y.
Phượng Tuyên do dự liếc mắt nhìn hắn, luôn cảm thấy lời nói của Thích Trác Ngọc không đáng tin cậy lắm.
Mỗi lần hắn nói chỉ chạm một cái thôi là đồng nghĩa với đâu cũng chạm!
Đáng tiếc Thích Trác Ngọc không phải đang thảo luận với y mà chỉ thông báo cho y thôi.
Phượng Tuyên vẫn muốn nói gì đó nhưng những lời còn lại đã chìm trong nụ hôn của hắn.
Hơn nữa, đại ma đầu đúng là nói không giữ lời! Nói cái gì mà chỉ hôn có một lần, nhưng hôn xong lại uốn lượn xuống, để lại những vết đỏ trên cổ và xương quai xanh của y.
Cuối cùng, Phượng Tuyên hụt hơi, lông mi không ngừng run rẩy, Thích Trác Ngọc lấy một chiếc áo hoodie rộng thùng thình từ trong tủ thay đồ, trực tiếp khoác lên người Phượng Tuyên, che đậy tội ác vừa rồi của hắn.
Sau khi liếc nhìn thời gian, chỉ mới trôi qua mười phút, Phượng Tuyên lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, dù sao thay quần áo trong phòng chừng mười phút cũng vừa.
Ngay khi ngồi vào bàn thì nhớ ra, nhóm chương trình từng nói họ nên cố gắng dành chút thời gian để tương tác với khán giả trong quá trình live stream.
Phượng Tuyên cầm điện thoại di động lên, không biết khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp sẽ hỏi cái gì, có lẽ rất tò mò về thân phận của y, vân vân.
Chim không còn sợ hãi nữa!
Đã sớm biên tập ra một nhân vật hoàn hảo rồi!
Y còn rất thông minh tiến lên các phòng phát sóng trực tiếp của người khác để xem mọi người tương tác như thế nào.
Vừa vào phòng phát sóng trực tiếp của Từ Thanh Minh và Tào Nhận, hai người đã nhận được nhiệm vụ của nhóm chương trình, đến ngày phát sóng trực tiếp, Từ Thanh Minh vừa vào đoàn phim quay phim nên nhiệm vụ của Tào Nhận là đến thăm vợ và gửi bữa trưa tình yêu.
Trong xe bảo mẫu, Tào Nhận đang trả lời câu hỏi từ mưa bình luận, ví dụ như hắn đã gặp Từ Thanh Minh như thế nào, những điều thú vị trong cuộc sống bình thường của hắn là gì, và hắn nghĩ cậu ấy là người như thế nào.
Phượng Tuyên vừa học vừa xem cực kỳ nghiêm túc.
Thích Trác Ngọc lấy một cái bánh bao hấp kem nhỏ đưa lên miệng y, Phượng Tuyên cắn một miếng, cau mày: " Sư huynh, cái này không ngon." Có nghĩa là từ chối cắn lần thứ hai.
Thích Trác Ngọc cũng tự nhiên nhét hết những gì y không ăn vào miệng mình, làm một cái thùng rác thương hiệu chồng chuyên dụng.
Hầu hết mọi thứ trên bàn ăn, Phượng Tuyên chỉ thích ăn một miếng nhưng y thật sự muốn nếm thử tất cả mọi thứ, bởi vì y đang cầm điện thoại di động, nên Thích Trác Ngọc đưa gì y ăn nấy.
Gần như đã học được, chú chim con cảm thấy tràn đầy tự tin.
Cuối cùng bấm vào phòng phát sóng trực tiếp của mình bắt đầu trả lời các câu hỏi của cư dân mạng.
Nhưng thật bất ngờ, cư dân mạng không hỏi y và Thích Trác Ngọc gặp nhau như thế nào, cũng không hỏi trong cuộc sống có chuyện gì thú vị.
Thay vào đó thì spam trên màn hình:
"Vừa rồi câu với chồng cậu làm gì trong phòng thay đồ đấy????"
Phượng Tuyên: "..."
Aaaah.
Sao lại khác với những người khác thế!! Con người thực sự đáng sợ!!
Camera độ nét cao thật tuyệt vời, cư dân mạng cuối cùng cũng phát hiện ra Phượng Tuyên rời từ phòng phát sóng trực tiếp của người khác, trở về phòng phát sóng trực tiếp của chính mình.
Thế là đám bình luận gọn gàng và đồng đều vừa rồi đột nhiên thay đổi:
"Bé cưng, em nghĩ em có thể đến bên Tào Nhận sao chép câu trả lời sao?"
"Thật sự rất gấp, tôi muốn biết cậu và chồng cậu đã làm cái quái gì trong phòng thay đồ, nếu cậu không nói cho tôi biết, tôi sẽ chết không nhắm mắt mất..."
"@Thích Trác Ngọc, nhóc con tốt nhất nên kiềm chế một chút, cuối năm cha không muốn nhìn thấy con bị cảnh sát quét đi đâu..."
"Vừa gặm vừa lo lắng phòng phát sóng trực tiếp sẽ bị chặn, ai hiểu được..."
"Đã thêm vào danh sách di nguyện của tôi."
"Sao đột nhiên ẻm lại ăn mặc dày như vậy???"
"Có ai ra mặt làm rõ không, không có ai ra mặt làm rõ, tôi muốn bịa đặt tin đồn Thích Trác Ngọc chỉ có mười phút!"
Phượng Tuyên nhìn mà lóa mắt, y đành phải trả lời cái mới nhất trước, chậm rãi nói:
"Bịa đặt tin đồn không tốt chút nào."
Bình luận im lặng trong chốc lát, sau đó lại bắt đầu lại:
"Được, mấy ngàn bình luận mà cậu chỉ nhìn thấy cái nói chồng cậu không tốt đúng không..."
"Đúng là tiểu kiều thê, gặm mạnh."
"Đm...!giọng vợ ông ở vùng nào thế...!Sao có thể dễ thương quá vậy..."
"Được rồi.
Chị dâu đã nói rõ! Truyền tin Thích Trác Ngọc được hơn mười phút.
"
"Truyền đi, Thích Trác Ngọc bảy lần một đêm."
"Truyền đi, Thích Trác Ngọc một lần cả đêm."
"Thích Trác Ngọc, nhóc con, nhóc con, cậu đúng là có phúc, Tát Bối Ninh thở oxy.
GIF"
Meme Tát Bối Ninh thở oxy
Phượng Tuyên mở miệng giải thích: "Mặc thêm quần áo vì hôm nay hơi lạnh."
Mưa bình luận: cậu có biết nhiệt độ bên ngoài hôm nay là ba mươi bảy độ C không (châm một điếu thuốc.) Jpg"
Phượng Tuyên: "..."
"Trong phòng có điều hòa nên lạnh."
Mưa bình luận: Tin (nhưng thật ra chẳng tin chút nào)
Phượng Tuyên: "..."
Thực sự là giấu đầu lòi đuôi, càng giải thích thì càng đen tối.
Phượng Tuyên bắt đầu mặc kệ, không phải chỉ là một nụ hôn thôi sao, y và Thích Trác Ngọc là vợ chồng hợp pháp, hôn cũng không phạm pháp!
Mưa bình luận lại xuất hiện, "Không phải chứ chị em, chỉ có tôi để ý, nghịch tử dậy lúc năm giờ sáng làm cả đống đồ ăn chỉ đơn giản là cho vợ anh ta thôi sao??? "
Cậu ta vừa nói vậy mọi người mới để ý.
Thích Trác Ngọc đứng