Xích Viêm dùng lực nắm hàm dưới Bạch Lạc, muốn ép y thừa nhận bản thân sai.
Nhưng mà Bạch Lạc lại chậm chạp không nói lời nào, quả thực giống như bị câm rồi vậy.
Y chỉ gắt gao nhìn chằm chằm Xích Viêm, ánh mắt ảm đạm!
Hiện tại đừng nói là Xích Viêm.
Ngay cả sắc mặt nhiều người khác cũng rất khó coi.
Dù sao Bạch Lạc cũng chỉ là một tên thị vệ thân phận thấp kém mà thôi.
Ở đây căn bản ai ai cũng coi thường y.
Lúc Xích Viêm đem Bạch Lạc tới, còn buộc ở trên cổ y sợi dây xích cho chó.
Đối với những người này mà nói, Bạch Lạc cùng với chó cũng chả có gì khác nhau.
Hiện tại vương gia cao cao tại thượng bất quá bắt y thừa nhận cái sai mà thôi.
Đổi thành bất cứ tên nô tài nào đều sẽ không nói hai lời mà quỳ trên mặt đất, thừa hận sai lầm của bản thân.
Không cần biết là sai lầm gì.
Dù sao chỉ cần chủ tử cảm thấy ngươi sai rồi, thì ngươi chính là đã sai rồi!
Nhưng mà bây giờ tên cẩu nô tài này lại chậm chạp không nói lời nào.
Y cư nhiên dám ngỗ ngược với vương gia như vậy! Y rốt cuộc có biết thân phận của mình hay không?
Chính vào lúc này, một nam nhân đứng bên cạnh Xích Viêm trực tiếp nói với Xích Viêm:
"Vương huynh, xem ra, tên hạ nhân này của huynh không được dạy dỗ tốt, hay là ta tới giúp huynh dạy dỗ hắn?"
Người nói những lời này là đệ đệ Xích Phong của Xích Viêm, hắn không giống Xích Viêm, là một hoa hoa công tử tiêu chuẩn, không chút hứng thú đối với giang sơn xã tắc gì đó, niềm vui lớn nhất trong cuộc đời là đùa giỡn các loại mỹ nhân.
Hồi nãy lúc Bạch lạc tới toàn thân bẩn thỉu, hắn ngay cả nhìn Bạch Lạc một cái cũng không thèm nhìn.
Nhưng mà bây giờ, nhiều nước như vậy tạt lên người Bạch Lạc, khiến y phục trên người y đều ướt đẫm.
Thân thể xinh đẹp kia như ẩn như hiện, lộ ra đường cong xinh đẹp vô cùng.
Càng tuyệt hơn nữa là khuôn mặt vô cùng xinh đẹp của Bạch Lạc, khiến Xích Phong nháy mắt hai mắt đều sáng lên.
Trong lòng Xích Phong đột nhiên ngứa ngáy.
Hắn không kiềm chế được mà động tâm, trực tiếp nói với Xích Viêm:
"Thực ra ta có không ít thủ đoạn dạy dỗ người, không bằng vương huynh đưa hắn cho ta để ta dạy dỗ.
"
"Ồ?"
Hai mắt Xích Viêm gắt gao nhìn chằm chằm Bạch Lạc, trong mắt đã âm lãnh tới cực điểm.
"Ngươi có thủ đoạn gì?"
Xích Phong không nói hai lời, chạy tới trước mặt Bạch Lạc, một chân giẫm lên người y.
Mỹ nhân xinh đẹp thì tốt, nhưng hắn càng thích nhìn trên mặt bọn họ lộ ra biểu cảm vô cùng khuất nhục.
Xích Phong gọi một kỹ nữ tới, tay hắn cầm một ly rượu, nói với kỹ nữ kia: "Bồi ta uống rượu.
"
Kỹ nữ tất nhiên biết ý của Xích Phong, vội vàng rót rượu vào miệng mình, sau đó miệng đối miệng đưa vào trong miệng Xích Phong.
Xích Phong thấy mỹ nhân chủ động như vậy, tức khắc như hoa nở trong lòng, hắn nhanh chóng vòng tay ôm lấy eo kỹ nữ kia, quyến luyến hôn môi nàng ta.
Mà lúc này, đôi mắt Xích Viêm đã mị lên, một suy nghĩ không tốt nảy sinh trong lòng