*****************
Cảnh đầu tiên của Kiều Ninh và Tuyết Nham...
Bởi vì Tuyết Nham không có ở đó khi đọc kịch bản nên Thẩm Điềm đã yêu cầu Tuyết Nham và Kiều Ninh đến trước khi cảnh quay bắt đầu, và ông ấy giải thích tận tình cốt truyện cho hai người họ, nên đi như thế nào và một số cách diễn.
Kiều Ninh đã lắng nghe rất cẩn thận, và thỉnh thoảng cô cũng cẩn thận ghi chép lại.
Tuyết Nham gật đầu lia lịa.
Có lẽ cô ta không nghe những gì Thẩm Điềm đang nói.
Nếu không phải Thẩm Điềm nghĩ “Đây là người mà nhà đầu tư nâng đỡ, ông không thể chửi, không thể chửi.” thì ông đã xông lên chửi cô ta một trận rồi.
"Chuẩn bị đi, chúng ta sẽ quay cảnh này sau mười phút nữa."
Nghe vậy, Kiều Ninh ngoan ngoãn gật đầu.
Tuyết Nham không nói gì, chỉ xoay người rời đi.
Phía sau có ba bốn phụ tá nhỏ, người cầm ô, người cầm quạt, người cầm bình đựng nước,..
Kiều Ninh nhìn thì cả người đều choáng váng.
Ngược lại, Thẩm Điềm quay đầu không nhìn Tuyết Nham bởi vì, ông sợ mình sẽ bị Tuyết Nham chọc giận.
**********
Hạ Tiểu Tinh: "Từ Nữ, cô không cần phải lo lắng.
Tôi sẽ không xuất hiện trước mặt cô và Trắc Hàn nữa."
Nói xong, cô nhắm mắt không muốn nhìn người con gái trước mặt nữa, giống như cô đang buộc mình phải nhẫn tâm từ bỏ người đàn ông mình đã thích nhiều năm, và cầu hạnh phúc cho anh và một cô gái khác.
Từ Nữ: "1234567."
Tuyết Nham thản nhiên niệm số.
Đôi mắt của cô ta đang nhìn khắp nơi, như đang tìm người nhắc lời thoại.
Nghe đến đây, Kiều Ninh vô cùng sửng sốt.
Cô nhớ rằng Tuyết Nham không có lời này mà!!!
Kiều Ninh hay luyện tập diễn xuất vào buổi tối vì vậy cô cơ bản nhớ lời thoại của đối phương.
Vô lắng nghe những con số mà Tuyết Nham nói mà cô choáng váng đến quên mất lời thoại của mình.
"Cắt!"
Thẩm Điềm nhìn Tuyết Nham, sắc mặt tối tăm kinh khủng.
"Chuyện gì vậy!?"
Thẩm Điềm đối với Tuyết Nham rất không vừa lòng.
"Lời thoại chỉ có mấy chữ, cô hết thảy cũng không nhớ được!"
Thẩm Điềm có chút không hài lòng về Tuyết Nham vì tuần trước đã không đến đọc kịch bản, đến bây giờ cô ta còn không nhớ nổi lời thoại ngắn ngủi này, Thẩm Điềm rất tức giận.
Tuyết Nham đổ tội cho Kiều Ninh.
"Tất cả là lỗi của Kiều Ninh, cô ta không nhớ được lời thoại nên hiện tại làm cho đạo diễn Thẩm tức giận."
"??? "
Sốc.
Cái gì thế?
"Tuyết Nham, tôi vừa rồi đang nói là ai, cô trong lòng không phải đã rõ hay sao?"
Thẩm Điềm vẻ mặt lạnh lùng nói.
Ông đã từng thấy rất nhiều người không biết xấu hổ, nhưng ông chưa từng thấy ai vô liêm sỉ như Tuyết Nham vậy!
Đó rõ ràng là lỗi của cô ta, cô ta thậm chí còn không thể nhớ lời thoại, nên cô ta đã đọc bừa "1234567" và muốn Kiều Ninh chịu trách nhiệm.
Sự nghiêm túc và chăm chỉ của Kiều Ninh, Thẩm Điềm luôn biết.
Nghe vậy, sắc mặt Tuyết Nham tái nhợt.
Cô ta chưa bao giờ nghĩ Thẩm Điềm thật sự không để chút thể diện nào cho mình.
Lúc đầu, cô ta luôn cảm thấy mình là nghệ sĩ được Thanh Vũ hết sức nâng đỡ, dù sao Thanh Vũ cũng đầu tư nhiều nhất cho bộ phim này, Thẩm Điềm dù thế nào cũng phải để cho cô ta một chút mặt mũi.
Thẩm Điềm ngược lại, muốn tiếp tục giáo huấn Tuyết Nham, nhưng lúc này