"Có thoải mái không?" Thẩm Từ Nam vỗ vào mông Kiều Mẫn một cái và cười nói.
"Đương nhiên là thoải mái ~"
"Anh Nam, kỹ thuật của anh tốt hơn Trần Đình rất nhiều a."
Nghe vậy, trong mắt Thẩm Từ Nam tràn đầy cảm giác chiến thắng.
Trần Đình từ nhỏ đã lấy sưu chú ý của mọi người, chỉ vì là thiếu gia nhà họ Trần nên mọi người đều kính nể, con anh ta chỉ là con riêng của Thẩm Nguyệt, từ khi sinh ra đã được mệnh thua kém Trần Đình!
Ngay cả như vậy thì đã sao?
Vị hôn thê của Trần Đình không phải đang ngủ cùng anh hay sao? Còn nói kỹ thuật của anh ta tốt hơn Trần Đình nữa.
"Anh Nam, nếu em có thai thì phải làm sao!?" Kiều Mẫn nằm ngoan ngoãn trong lòng Thẩm Từ Nam.
"Cũng không phải là không tốt.
Vậy thì hãy để con trai chúng ta kế thừa sự giàu có của Trần Đình." Khóe miệng Thẩm Từ Nam nhếch lên một nụ cười xấu xa.
....
Một lúc sau, Kiều Mẫn đã mặc quần áo lại và chuẩn bị quay lại nhà chính của Trần gia.
Tuy nhiên, cô ta không ngờ rằng Trần Đình sẽ thực sự trở về.
"Anh về khi nào vậy?" Kiều Mẫn cảm thấy chột dạ, lương tâm cắn rứt khi nhìn thấy Trần Đình.
Rốt cuộc, cô ta đã đội cho Trần Đình một cái mũ xanh trên đầu.
Nếu Trần Đình phát hiện ra, thì không phải cô ta sẽ chết thảm sao?
"Vừa trở về không lâu."
Nếu mẹ anh không gọi tôi để ép anh quay về, anh nhất định sẽ không quay về, cũng không muốn quay vè đối mặt với Kiều Mẫn.
"Em đã ở đâu?" Giọng điệu của Trần Đình đầy không muốn quan tâm tới Kiều Mẫn nhưng anh ta vẫn muốn dò hỏi xem cô ta đã ở đâu.
Nghe vậy, trái tim Kiều Mẫn cuối cùng cũng yên lòng một chút.
May là Trần Đình không biết chuyện gì đã xảy ra.
"Chỉ là đợi anh ở trong phòng quá lâu, cảm thấy hơi nhàm chán nên đi dạo một chút thôi!" Khi Kiều Mẫn nói, cô ta cúi đầu xuống đấy giả vờ là một chú chim nhỏ.
Nghe vậy, Trần Đình cảm thấy có chút áy náy vì dạo gần đây, không quan tâm đến Kiều Mẫn.
Anh ta cũng không biết tại sao kể từ khi biết biết Kiều Ninh và anh họ mình kết hôn, thì không còn hứng thú với Kiều Mẫn nữa và chỉ có thể đặt bản thân mình vào công việc mỗi ngày.
"Đình ca ca, dạo này anh không đến tìm em
Em thực sự rất nhớ anh!" Kiều Mẫn trông đáng thương và giống như sắp khóc nói với anh.
Sau khi Trần Đình nhìn thấy bộ dạng của Kiều Mẫn, trong lòng anh ta tràn đầy tội lỗi, anh ta cũng không hỏi tiếp xem Kiều Mẫn đã đi đâu và làm gì nữa.
*******
Bởi vì chi nhánh nước ngoài xảy ra chuyện, Trần Hạo Hiên dã đáp chuyến bay sớm nhất vào sáng sớm và rời kinh đô.
Vài ngày sau, Kiều Ninh lại gia nhập đoàn làm phim.
Đúng rồi, còn về bộ phim " Xin Chào! Tuổi Thanh Xuân Của Tôi." Vì vấn đề của Tuyết Nham nên đoàn phim đã tìm diễn viên đóng vai nữ chính Từ Nhược Tuyên, điều này cũng dẫn đến việc những cảnh quay trước phải quay lại.
Mặc dù vai Hạ Tiểu Tinh do Kiều Ninh đảm nhận không có nhiều cảnh quay, nhưng tất cả những