"Chị Ninh Ninh, chủ tịch Tần đang đợi bên ngoài trường quay rất lâu rồi." Vương San nhắc nhở.
Dù gì thì Trần Hạo Hiên cũng là chủ tịch tập đoàn Trần thị, nếu để đợi lâu như vậy bên ngoài trường quay thì không hay chút nào.
Nó sẽ làm hỏng hình tượng của một vị chủ tịch.
"Vậy thì đạo diễn Trần, tôi đi trước." Kiều Ninh mỉm cười chào tạm biệt Trần Bân.
...
"Sao anh lại tới đây?" Kiều Ninh lên xe và hỏi.
Có một niềm vui nho nhỏ không thể kiểm soát được trong giọng nói của cô.
"Chi nhánh ở thành phố K có việc cần phải xử lý." Trần Hạo Hiên nói một cách ngắn gọn và rõ ràng.
Không có đề cập đến vì Kiều Ninh
Nghe đến đây, ánh mắt Kiều Ninh có phần thất vọng.
Tuy nhiên, cô đã nhanh chóng giấu đi cảm giác hụt hẫng, thất vọng này.
Trong thâm tâm cô cũng thực sự biết rằng anh chắc chắn sẽ không đến thành phố K vì cô.
Vì vậy, khi cô nghe anh nói như vậy, cũng khôbg quá buồn.
Mặc dù Trần Hạo Hiên đến thành phố K vì công việc, nhưng ít nhất anh cũng nhớ đến đoàn phim để thăm cô.
Điều này cũng rất tốt!
Khi Bạch Nghiễn đang ngồi trên ghế lái lái xe, nghe thấy những gì Trần Hạo Hiên nói, anh ta thực sự muốn xông lên đấm ông chủ của mình.
Anh ta không biết làm thế nào để khắc phục vấn đề kiêu ngạo này của sếp mình.
Sau khi Trần Hạo Hiên nói xong, bầu không khí đột nhiên lạnh xuống.
Một lúc sau, Kiều Ninh mới mở miệng để phá tan bầu không khí lạnh lẽo.
"Khi nào thì anh rời đi?"
"Tôi sẽ ở thành phố K một thời gian."
Sau khi nói xong thì anh dừng lại một chút và nói thêm một câu nữa.
"Làm xong việc sẽ trở về."
Nghe vậy, Kiều Ninh trầm ngâm gật đầu.
Bạch Nghiễn không khỏi trợn tròn mắt khi nghe những lời của Trần Hạo Hiên.
Công việc của chi nhánh bên này có thể được giải quyết bằng cách cử một người đến đó, không cần đích thân anh phải đến.
Có thể những người khác nghĩ anh đến thành phố K là vì công việc nhưng Bạch Nghiễn lại biết rõ.
Rõ ràng là nhớ vợ muốn chết lại còn biện lý do.
Boss, anh vẫn cần phải thay đổi tính tình kiêu ngạo này, nếu cứ tiếp tục kiêu ngạo như thế này, cẩn thận vợ của anh sẽ chạy mất.
"Chỗ ở đã được sắp xếp được chưa?"
"Chưa..." Trần Hạo Hiên nhìn Kiều Ninh với vẻ mặt đáng thương.
Nghe vậy, Bạch Nghiễn ở hàng ghế đầu sửng sốt.
Không có nơi ở?
Anh ta nhớ rằng mình đã đặt khách sạn trước khi đến thành phố K cơ mà!
Anh ta nghe nhầm sao?
"Bây giờ là mùa du lịch cao điểm, nên không còn phòng ở khách sạn cũng là điều đương nhiên."
Vốn dĩ thành phố K là một địa điểm thu hút khách du lịch.
Ngoài ra, đoàn phim đang quay phim tại đây, rất nhiều du khách đến đây du lịch và để gặp các thần tượng của họ.
"Phải làm sao giờ?" Trần Hạo Hiên nhìn Kiều Ninh và nói.
Có thể thấy một chút gượng gạo trong giọng điệu của anh.
Nghe vậy, Kiều Ninh và Bạch Nghiễn đều đồng thời mở to mắt.
Có một chút vấn đề về tai của anh ta gần đây?
Hay anh ta vừa bị ảo giác à?
Boss trở nên như thế này từ khi nào?
Boss không còn là boss quyết đoán nữa, anh đã thay đổi, và anh đã trở thành một thằng nhóc hư hỏng.
"Tôi tin rằng em sẽ không nhẫn tâm để tôi ngủ ngoài đường đâu đúng không?" Trần Hạo Hiên vừa nói vừa giật góc áo của Kiều Ninh.
Cô cảm thấy cô bây