Thôi Tây Sinh quay đầu lại, Triệu Gia Khắc đang đem một cái thùng đặt ở bên cạnh cậu. Thùng được mở ra, chứa đầy đồ ăn nhẹ và đồ uống.
"Có muốn ăn hay không?" Triệu Gia Khắc lấy ra một cái bánh mì táo đỏ đưa cho Thôi Tây Sinh.
Thôi Tây Sinh lắc đầu, hiện tại cậu buồn nôn lợi hại, một chút thèm ăn cũng không có.
"Vậy uống một chút đi." Triệu Gia Khắc lại lấy ra một hộp sữa táo đỏ.
Thôi Tây Sinh liếc qua trong thùng một cái, toàn bộ thùng đều là đồ ăn vặt, đồ uống táo đỏ, còn có hai túi táo đỏ thuần khiết.
Táo đỏ bổ máu, thùng táo đỏ này là đặc biệt chuẩn bị cho cậu sao?
"Cậu lấy đâu ra nhiều thứ từ táo đỏ như vậy?"
"Còn có thể lấy đâu ra, Mạnh Giang Thiên đưa tôi. Khi tôi chen vào, cậu ấy trực tiếp đưa nó cho tôi, nói là đưa cho cậu ăn."
"Tôi không thích vị táo đỏ, đây mới là của tôi." Triệu Gia Khắc lấy từ trong thùng ra một túi hamburger gà và một chai nước khoáng.
"Những thứ này đều dành cho tôi?" Thôi Tây Sinh lấy ra một hộp sữa táo đỏ, không khỏi nhớ tới lời Triệu Gia Khắc, Mạnh Giang Thiên thật sự là để ý cậu sao?
"Đương nhiên, Mạnh Giang Thiên chính miệng nói với tôi, cậu cũng đừng hoài nghi."
"Làm sao anh ấy có thể để cậu mang đến cho tôi? Cậu đã nói với anh ấy về việc làm vệ sĩ của tôi?"
"Vậy cũng không phải, là cậu ấy chủ động hỏi tôi. Lúc cậu ấy trở về hẳn là nhìn thấy tôi canh giữ bên cạnh cậu không qua cướp đồ ăn, cho nên nhìn thấy tôi liền chủ động hỏi tôi cùng cậu có quan hệ gì. Tôi đã nói với cậu ấy rằng, sau này tôi muốn đi theo, làm vệ sĩ của cậu, cậu ấy cũng không nói đồng ý hay không, liền đưa cho tôi hamburger và nước, bảo tôi mang thùng tới cho cậu. Cái thùng này vừa nhìn là biết đặc biệt để lại cho cậu, tôi đã nói Mạnh Giang Thiên rất quan tâm đến cậu, cậu còn không thừa nhận. Sau này, tôi sẽ theo cậu!"
Thôi Tây Sinh cười cười, cũng không phản bác, biểu hiện của Mạnh Giang Thiên, khiến cậu hiện tại cũng rất hỗn loạn.
Nôn ra quá nhiều, có chút mất nước, trong miệng còn có mùi lạ, Thôi Tây Sinh mở ra một hộp sữa táo đỏ súc miệng, còn lại một hơi uống sạch.
Hương vị sữa