"Cậu thực sự có thai?" Mạnh Giang Thiên cảm thấy mình đang nằm mơ, không ngừng đánh giá bụng nam nhân.
"Đây là mấy ngày trước cậu ấy làm kiểm tra, cậu cũng là bác sĩ, hẳn hiểu được đi." Người phụ nữ đưa cho Mạnh Giang Thiên một tờ giấy.
Đây là một hình siêu âm B, trên giấy thực sự là hình ảnh của một thai nhi hai tháng.
Tên trên danh sách kiểm tra là Trịnh Ngẫu.
"Cậu tên là Trịnh Ngẫu?" Mạnh Giang Thiên ngẩng đầu hỏi người đàn ông đang mang thai.
"Ừm." Trịnh Ngẫu gật đầu.
"Ai làm cho cậu mang thai?"
"Tôi." Người đàn ông bên cạnh Trịnh Ngẫu rất thẳng thắn thừa nhận.
"Hai người làm siêu B ở đâu? một người đàn ông mang thai, tôi cũng chưa nghe tin đồn lớn như vậy."
"Kiểm tra là người của chúng tôi, nếu cậu muốn Thôi Tây Sinh cũng kiểm tra một chút, tôi có thể sắp xếp cho cậu." Một nữ sinh khác trong phòng nói.
"Cô là ai?" Mạnh Giang Thiên đánh giá nữ sinh hỏi.
"Quên mất, cậu vào lâu như vậy, tôi cũng quên giới thiệu chúng tôi cho cậu."
Lâm Vi Hồng đột nhiên mở miệng giới thiệu: "Trịnh Ngẫu, Hà Hoan. Bọn họ trước tận thế chính là một đôi. Ngụy Linh Linh, Vệ Lâm, hai người bọn họ trước tận thế cũng là một đôi. Tôi là Lâm Vi Hồng, một người cô đơn." Nữ nhân đối với Mạnh Giang Thiên ném một cái mị nhãn.
"Lần trước cô nói với tôi, muốn tôi vận chuyển dị năng vào trong bụng Thôi Tây Sinh là chuyện gì?" Mạnh Giang Thiên không để ý đến đôi mắt quyến rũ của Lâm Vi Hồng, lạnh lùng trả siêu âm B cho Lâm Vi Hồng hỏi.
"Em bé trong bụng là để hấp thụ chất dinh dưỡng của mẹ. Cơ thể của một người đàn ông, cậu ấy bẩm sinh không cung cấp cơ quan dinh dưỡng cho cả hai người. Vì vậy, sau khi đàn ông mang thai em bé, em bé sẽ hấp thụ dinh dưỡng của chính người mẹ nam, nếu dinh dưỡng không theo kịp, em bé sẽ gϊếŧ mẹ nam."
"Lúc cậu ấy mang thai sơ kỳ, trong vòng một tháng liền gầy đi ba mươi cân, gầy như củi khô. Đến bệnh viện kiểm tra, bác sĩ cũng chỉ nói là thiếu máu. Uống thuốc, thực phẩm bổ sung cũng vô dụng, cậu ấy thiếu chút nữa bị đứa nhỏ trong bụng hút chết. Là Hà Hoan thấy còn nước còn tát, muốn dùng dị năng cứu mạng cậu ấy."
"Kết quả liền chó ngáp phải ruồi, em bé trong bụng cậu ấy hấp thu năng lượng dị năng, sẽ không đi hấp thu dinh dưỡng của thân thể cậu ấy nữa. Cậu xem hiện tại cậu ấy nuôi, trên bụng đều có thịt thừa. Tôi từ xa nhìn qua Thôi Tây Sinh, sắc mặt cậu ấy rất không tốt, tái nhợt như quỷ, gầy đến nỗi quần áo rộng thùng thình."
"Bây giờ cậu ấy bị thiếu máu nghiêm trọng còn buồn ngủ. Nếu cậu ấy tiếp tục chịu đựng như vậy, cũng cách Phi Thăng không xa." Lâm Vi Hồng giải thích.
Lời nói của Lâm Vi Hồng hoàn toàn nói trúng tình huống của Thôi Tây Sinh.
Mạnh Giang Thiên nhíu mày thành chữ Xuyên. Nhớ tới trước kia Thôi Tây Sinh khẩn trương như vậy, không cho anh bắt mạch, phỏng chừng là đã biết chuyện mình mang thai.
Chuyện lớn như vậy, em ấy thế nhưng giấu anh. Hôm nay nếu anh không tới gặp những người này, cũng không biết chuyện, còn cho rằng Thôi Tây Sinh chỉ là thiếu máu rất nghiêm trọng.
Cứ kéo dài như vậy, về sau nói không chừng thật sự sẽ mất đi Thôi Tây Sinh, thậm chí ngay cả bé con cũng mất.
Nghĩ đến Thôi Tây Sinh giấu giếm lâu như vậy, Mạnh Giang Thiên nhất thời vừa tức vừa đau lòng. Đứa nhỏ ngu ngốc này, trở về nhất định phải lột quần cậu, dùng đế giày đánh mấy cái mới thể làm cho cậu nhớ lâu.
Mạnh Giang Thiên đứng tại chỗ nghĩ muốn trừng phạt Thôi Tây Sinh, Lâm Vi Hồng cho rằng anh vẫn không tin, nháy mắt với Trịnh Ngẫu.
Trịnh Ngẫu nhìn hiểu, kéo cánh tay Hà Hoan làm nũng: "Chồng, em đói bụng, em muốn dị năng của anh."
Hà Hoan rất phối hợp đặt tay lên bụng Trịnh Ngẫu. Dị năng hệ đất màu vàng nhạt hơi tỏa sáng.
Một cỗ sinh lực yếu ớt từ trong bụng Trịnh Ngẫu hiện lên, vui vẻ hấp thu năng lượng dị năng trong tay Hà Hoan.
Trịnh Ngẫu cư nhiên thật sự mang thai.
Mạnh Giang Thiên nhìn chằm chằm Trịnh Ngẫu, đột nhiên nhớ tới anh và Thôi Tây Sinh tựa hồ lại có chút bất đồng.
"Người đàn ông đang mang thai đứa bé có phải mị lực cũng đột nhiên tăng lên hay không?" Mạnh Giang Thiên cẩn thận nhìn Trịnh Ngẫu, hoàn toàn không có cảm giác động tâm.
"Cái này ngược lại không có." Lâm Vi Hồng nhìn Trịnh Ngẫu, hoàn toàn không có cảm giác.
"Cậu cũng không có cảm giác sao?" Mạnh Giang Thiên nhìn về phía Vệ Lâm.
Thôi Tây Sinh hấp dẫn hình như đều là đàn ông, Lưu An Na cùng Thôi Tây Sinh ở cùng một mái nhà, đối với Thôi Tây Sinh không có cảm giác, thậm chí nhìn nhau không vừa mắt.
Vệ Lâm không hiểu sao lại nhìn Trịnh Ngẫu, lắc đầu ôm Ngụy Linh Linh. Hắn vẫn thích nữ sinh nhu nhược yếu đuối.
Mạnh Giang Thiên nhíu mày, tình huống của Trịnh Ngẫu và Thôi Tây Sinh tựa hồ không giống nhau. Lời nói của những người này không thể được tin tưởng đầy đủ.
"Chúng tôi không phải chuyên môn nghiên cứu những thứ này, chuyện của Trịnh Ngẫu cũng là đánh bậy đánh bạ mới phát hiện. Chúng tôi nói cho cậu biết, cũng là không muốn Thôi Tây Sinh mất đi tính mạng. Thuận tiện kéo nhân tình với cậu, dù sao chúng tôi còn có việc cầu xin cậu. Nếu cậu muốn biết tình huống thân thể của Thôi Tây Sinh rốt cuộc như thế nào, có thể cùng chúng tôi hợp tác. Chỉ cần tìm được phòng thí nghiệm ở khu an toàn này, cứu Hách viện trưởng, ông nhất định sẽ giúp cậu điều trị tốt thân thể Thôi Tây Sinh."
"Hách viện trưởng? Hách Nhân?" Đột nhiên nghe được cái tên quen thuộc, Mạnh Giang Thiên có chút kinh ngạc hỏi.
"Đúng, chính là viện trưởng Hách Nhân của bệnh viện đại học các cậu. Ông ấy còn kiểm tra thai cho Thôi Tây Sinh, ông ấy hẳn là hiểu rõ tình huống thân thể của Thôi Tây Sinh nhất. Cho nên, chúng tôi mới tìm cậu cứu Hách viện trưởng." Lâm Vi Hồng gật đầu nói.
"Hách viện trưởng bị làm sao? Tại sao phải cứu ông ấy? Các cậu là ai?"
"Trong khu an toàn này có một phòng thí nghiệm ngầm, chuyên làm một số thí nghiệm không thể nhìn thấy, trước kia chúng tôi là vật thí nghiệm bị bắt trong phòng thí nghiệm. Hách viện trưởng thức tỉnh hệ tinh lọc, một loại dị năng có thể tinh lọc virus zombie. Đáng lẽ ông ấy cũng bị bắt dưới tầng hầm."
"Nhưng ông ấy là dị năng phụ trách thí nghiệm, và chúng tôi là vật thí nghiệm của ông ấy. Cũng may mắn chúng tôi là vật thí nghiệm của Hách viện trưởng, ông ấy không đành lòng đem chúng tôi làm thí nghiệm, thả chúng tôi ra. Trước khi đi, ông ấy yêu cầu chúng tôi ra ngoài tìm cậu cứu ông ấy. Cũng nhấn mạnh tên của cậu và Thôi Tây Sinh."
"Hách viện trưởng nói, với năng lực của cậu, các cậu nhất định có thể chống đỡ đến khu an toàn. Hách viện trưởng còn nói, chỉ cần cậu đi cứu ông ấy, ông ấy có thể tự mình chăm sóc Thôi Tây Sinh, bảo đảm Thôi Tây Sinh có thể khỏe mạnh sinh ra một bảo bối khỏe mạnh. Chúng tôi ra ngoài chờ thật lâu, ngày hôm qua cậu nổi bật như vậy, đẳng cấp so với Lưu Thắng Huy còn cao hơn, chúng tôi lập tức nghe nói tên cậu, mới đi tìm cậu."
Lâm Vi Hồng giải thích hết thảy đều quá mức trùng hợp, lại có chút hoang đường, Mạnh Giang Thiên luôn không cách nào hoàn toàn tương xứng với lời nói của bọn họ.
Mà muốn phân biệt những lời này thật hay giả, nhất thời cũng nhìn không ra. Chỉ có thể thà sai, cũng không thể buông tha.
"Các cậu bị bắt đi làm thí nghiệm gì?" Mạnh Giang Thiên muốn hiểu rõ hơn, thâm nhập