Edit+Beta: Đặc Lôi Tây
Tí tách, tí tách.
Tang Nhị duỗi thẳng cổ, hai mắt trợn tròn, trong đôi đồng tử co rút phản chiếu lại hình ảnh không trung đầy mây xám xịt.
Một thanh trường kiếm, đâm sâu vào nơi trái tim yếu ớt của nàng.
Máu tươi nóng hổi trào ra, nhiễm ướt áo cưới thêu vân mây bằng chỉ vàng của nàng.
Dọc theo mũi kiếm rung lên từng hồi ong ong, máu cứ thế chảy xuống như suối.
Nơi chuôi kiếm được nắm bởi những ngón tay thon dài trắng nõn.
Vì quá dùng sức, đầu ngón tay nổi lên chút màu xanh trắng.
Tạ Trì Phong đứng trước mặt nàng, từng sợi tóc đen ướt đẫm dính lên đôi gò má tái nhợt gầy guộc, càng làm nổi bật bộ y phục đỏ rực xinh đẹp, mị hoặc như yêu ma.
Trên gương mặt thanh tuấn tựa trăng sáng, sương tuyết của thiếu niên ngày xưa, giờ phút này đang toả ra luồng sát khí đen đặc.
Đuôi mắt tú mỹ thấp thoáng có huyết sắc kia, cách màn mưa bụi mông lung, đang nhìn chằm chằm vào nàng.
Trên vách núi, mây đen giăng đầy, gió lốc thét gào, chắc chắn sẽ có một trận mưa cực lớn.
Tiếng kêu thê lương của đám quạ đen không ngừng vang lên bên tai.
Phía dưới vực sâu chính là dòng sông Miên Túc chảy xiết.
Nước sông cuồn cuộn đánh vào hai bên hẻm núi, phát ra những âm thanh vô cùng ồn ào.
Màng nhĩ Tang Nhị đang kịch liệt rung động, hơi thở thoi thóp.
Trong không gian mờ ảo, nàng thấp thoáng nhìn thấy vài hình bóng quen thuộc, vừa kêu gào vừa ngự kiếm bay đến.
"Mau đến đây, tìm được bọn họ rồi, đang ở bên vách núi!"
"Đã sắp làm lễ rồi mà hai người lại cùng biến mất tăm.
Nếu không quay về chuẩn bị nhất định sẽ qua giờ lành..."
"Chậm đã, ngươi, các ngươi đang làm gì vậy?! Đã xảy ra chuyện gì?! Mau dừng tay!"
...
Tuy đã sớm đoán trước hôm nay sẽ đón nhận kết cục BE cho [ lộ tuyến Tạ Trì Phong ] nhưng người tính không bằng trời tính, phương thức chào bế mạc này, so với những gì Tang Nhị tưởng tượng, thảm thiết hơn rất nhiều.
Tốt xấu gì cũng mượn dùng thân thể này hơn một năm, vào thời khắc cuối cùng, nếu còn sức lực, nàng thật sự muốn lau mặt lại cho sạch sẽ, dù chết cũng phải chết có thể diện chút.
Sau này nếu có người nào hảo tâm, nguyện ý nhặt xác, sửa sang lại dung nhan thi thể cho, nàng không cần làm phiền ai khác nữa.
Tang Nhị mơ hồ nghĩ, tầm nhìn dần biến thành màu đen.
Dưới cổ tay áo to rộng, đôi tay đã không nghe theo khống chế mà co rút lại.
Bỗng nhiên, một túi tiền hình con hổ nhỏ ngây thơ chất phác, màu sắc sặc sỡ từ kẽ tay của nàng rơi xuống, cứ thế lăn dài đến tận bãi nước bùn bên chân Tạ Trì Phong.
Ánh mắt băng hàn của Tạ Trì Phong nhìn qua, như thể chỉ trong nháy mắt, hắn chợt sững sờ.
Đúng lúc này, vách núi dưới chân họ ngoài sự đoán truyền đến một đợt chấn động nặng nề.
Trong phút chốc, sắc mặt của mọi người ở hiện trường chợt biến đổi.
Tháng này là mùa mưa, không ngờ đến, vách núi bị mưa to liên tục bào mòn qua ngày ngày đêm đêm lại đột nhiên sụp đổ vào giờ phút này!
"Ầm"
Trong tiếng động đinh tai nhức óc, đất đá bốn phía chợt rung chuyển, như thể sét đánh xuống đồng bằng! Lớp đất bùn mềm xốp cuốn theo những khối đá nặng ngàn cân.
Với thế công không gì ngăn được, chúng như chém đôi gió lốc, cứ thế cuồn cuộn trút xuống.
Tang Nhị sắc mặt trắng bệch, lảo đảo lùi lại một bước, hai tay hoảng loạn quơ quào giữa không trung nhưng chẳng bắt được bất kì thứ gì.
Sau đó chân nàng giẫm vào một mảng hư không, rồi chẳng khác gì một chú bướm gãy cánh, nàng và đất đá cùng nhau rơi xuống.
Chỉ trong nháy mắt, dòng sông đục ngầu đã nuốt chửng thân thể nhỏ bé của nàng, không để lại một chút dấu vết.
——————————
Một năm rưỡi trước,
Đêm khuya, bầu trời đầy sao.
Núi Đại Vũ, cỏ cây rậm rạp, từng trận gió lạnh thổi qua.
Tang Nhị khoanh chân, ngồi trước đống lửa.
Một thanh trường kiếm bay là là giữa không trung, thân kiếm mỏng dẹp, cân đối có khắc hoa văn, xung quanh còn mơ hồ toả ra ánh sáng màu xanh trắng.
Mà ở phần mũi kiếm lại không chút ăn nhập gì xiên qua một chiếc cánh gà căng mướt, cứ thế chậm rì rì xoay tròn trên đống lửa.
Thanh củi thi thoảng "răng rắc" vài tiếng nứt ra, ánh lửa vàng rực chiếu sáng khuôn mặt tinh xảo của nàng.
Thiếu nữ khoảng mười bảy, mười tám tuổi, da thịt nõn nà, ngũ quan xinh đẹp, còn thấp thoáng nét vũ mị.
Nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện trên dái tai trái của nàng có một vết bớt nhỏ màu đỏ nhạt, hình dạng như hoa sen năm cánh nở rộ, tinh xảo đến độ như thể dùng bút chấm chu sa vẽ ra.
Đúng lúc này, trong không trung đột nhiên vang lên âm thanh cứng nhắc chuẩn bản điện tử, "Đinh! Hiện tại là thời gian thống kê chỉ số các hạng mục trong ngày.
Tính đến hiện tại, chỉ số pháo hôi: 4990/5000 điểm (pháo hôi sơ cấp).
Điểm nhân phẩm: 15JJ tệ (nghèo rớt mồng tơi).
Độ hảo cảm của Tạ Trì Phong: -30/100 (có ác cảm)"
Tang Nhị vừa bình tĩnh nghe vừa lột bỏ giấy gói kẹo, ném viên chocolate sữa vào miệng.
Lúc còn sống, nàng từng là một người kiên định theo đuổi chủ nghĩa duy vật.
Nếu gặp được loại tình huống trên chỉ sẽ hoài nghi bản thân bị ảo giác.
Nhưng từ sau khi nàng bất ngờ ngủm củ tỏi, lại ngoài ý muốn trói định một hệ thống, nhận thức hơn hai mươi năm qua của nàng đã hoàn toàn bị điên đảo.
Hệ thống này tự xưng là người quản lý hồ sơ của các thời không song song.
Bởi vì làm việc sơ sót, nó làm mất tư liệu của một thế giới.
Cho nên trước khi kéo theo một chuỗi hậu quả xấu, nó cần nhanh chóng tìm được người tiến vào thế giới này nhằm duy trì cốt truyện, bổ khuyết những tình tiết đã mất và sửa đúng những điều phi logic.
Vì để có được sự hỗ trợ của Tang Nhị, hệ thống đã hứa hẹn, sau khi nhiệm vụ thành công, nó sẽ thỏa mãn một nguyện vọng bất kì của Tang Nhị.
Đây quả thực là buồn ngủ có người đưa gối đầu.
Tang Nhị muốn sống tiếp nên không có lý do gì cự tuyệt cơ hội trước mắt.
Vừa ký xong hiệp ước, nàng đã bị hệ thống đưa vào một thế giới mua cổ văn.
Mua cổ văn là thể loại tiểu thuyết mà tác giả sẽ không nói rõ nam chính nam phụ là ai, chỉ cho nữ chính cùng một đống trai đẹp mở ra hàng loạt các tuyến tình yêu.
Một nữ chính hải vương làm bằng sắt, số nam nhân làm lốp xe dự phòng nhiều như mây, Tu la tràng xúc động lòng người vừa tô vừa sảng*, là ba yếu tố hình thành loại văn học này.
(*Tô sảng văn: "Tô" để chỉ ai gặp cũng yêu, "Sảng" hoặc chỉ hài hước hoặc chỉ nhân vật chính ban đầu bị ức hiếp, sau này nghịch tập, vả mặt kẻ thù, đi lên đỉnh cao nhân sinh)
Trong dàn nam chính mỗi người một vẻ này, người đọc có thể căn cứ khẩu vị cá nhân, giống hệt mua cổ phiếu mà lựa chọn "đặt vào ụ nào".
Chỉ cần một ngày tác giả chưa viết kết cục thì ngày đó vẫn không biết được nữ chính hoa vào tay ai.
Thậm chí có vài thời điểm, tác giả còn sẽ căn cứ sự hưởng ứng trong bình luận mà phù chính* nhân vật nam có nhân khí cao nhất.
Có thể nói, toàn bộ quá trình đều có thể lôi kéo, mồi chài người đọc, so với việc xem cổ phiếu tăng hay giảm còn kích thích gấp mấy lần.
(*Ý nói nâng đỡ những người có địa vị thấp kém lên cao, thường dùng cho các trường hợp như nâng địa vị thiếp thất thành thê tử chính thức)
Hiển nhiên, thế giới này cũng nắm được sự tinh túy của mua cổ văn.
Trong quyển sách này, nữ chính là một người hiện đại vạn nhân mê.
Một ngày nọ, nàng xuyên vào thế giới tu tiên hư cấu, cũng từ đầu đến cuối trêu chọc (quyến rũ) bốn đại lão hô mưa gọi gió, cả chính lẫn tà.
Bọn họ không hẹn mà cùng bị nữ chính hấp dẫn, sau đó yêu nàng say đắm, xem nàng là ánh sáng duy nhất trong sinh mệnh, cũng vì độc chiếm nàng mà vung tay đánh nhau, khiến Tu Tiên giới trời rung đất lở, chẳng còn ngày bình yên, cũng như mở ra những tình tiết Tu la tràng mấy triệu chữ đầy tinh phong huyết vũ.
So sánh với những quyển mua cổ văn khác, áng văn này đặc biệt ở chỗ trước ngược sau ngọt cùng với độ khó công lược và tỉ lệ tử vong cực cao.
Bốn vị nam chính tuy rằng đều có giá trị nhan sắc cao ngất, nhưng người sau so người trước càng không bình thường.
Không vị nào không phải là những tên tâm thần với thân thế thê thảm, tính cách khuyết tật, hết thuốc cứu chữa.
Có cẩu, có điên.
Quá trình nữ chính công lược bọn họ không khác gì đứng trên dây thép thuần thú, chỉ cần đi sai một bước liền sẽ tan xương nát thịt.
Nón xanh*, thế thân, bạch nguyệt quang, NTR** v.v...!cùng những phân đoạn cẩu huyết không thể miêu tả khác, trong truyện nơi nào cũng có.
(*Ý chỉ cắm sừng)
(**NTR là từ viết tắt của từ Netorare – một thể loại truyện có xuất xứ từ Nhật Bản.
Cốt truyện thường xoay quanh một nhân vật nữ bị chiếm đoạt (tự nguyện hoặc ép buộc) bởi nhân vật phụ, qua đó gây giày vò, đau đớn và tổn thương cho nhân vật nam chính.
Nguồn: online)
Nói tới đây, có phải bạn đang cho rằng Tang Nhị sẽ sắm vai nữ chính, người đứng giữa trung tâm lốc xoáy?
Không!
Nàng sẽ một người đóng nhiều vai, khoác lên những áo choàng khác nhau, lần lượt sắm vai bốn nhân vật bên cạnh nam chính, là hèn mọn nữ phụ / thế thân bạch nguyệt quang / pháo hôi liếm cẩu / công cụ người trong sự nghiệp kiêm tình yêu.
[tự châm ngọn nến]
Được thôi, tuy loại nhân vật này thông thường đều có chỉ số thông minh cực thấp, nhiệt tình tìm đường chết, không có vai chính mệnh nhưng lại mắc vai chính bệnh.
Mỗi lần lên sân khấu, hoặc đóng vai hề để làm nổi bật hình tượng tốt đẹp thiện lương của vai chính, hoặc vu hãm vai chính không thành, ngược lại bị vả mặt.
Nhưng thử nghĩ một chút, nếu không có các nàng làm phông nền, tác giả sao có thể rải máu chó đây?
Hiện giờ, Tang Nhị đang ở điểm bắt đầu của tuyến cốt truyện thứ nhất.
Nam chính thứ nhất, Tạ Trì Phong.
Là đồ đệ của sư tôn Chiêu Dương tông, tông phái đứng đầu ba tông phái lớn nhất của Tu Tiên giới, một tiểu băng sơn như trăng sáng trên trời, cao khiết lại cấm dục*.
(*Là một loại cách sống, tự mình hạn chế hoặc từ bỏ nhu cầu nào đó của cơ thể, chủ yếu là vấn đề nhục dục để đạt đến một cảnh giới bình yên nhất định trong tâm hồn)
Những năm gần đây, nếu thân thế không có chút ngược tâm, như vậy sẽ khó mà cạnh tranh vị trí nam chính.
Tạ Trì Phong cũng thế.
Vào năm hắn mười tuổi, gia tộc bị yêu quái trả thù tàn sát, mãn môn bị giết sạch, chỉ mình hắn may mắn trốn thoát nhưng lại lẻ loi cô độc, lưu lạc đầu đường xó chợ.
Sau này, khi hắn hấp hối sắp chết, cơ duyên xảo hợp gặp được sư tôn Chiêu Dương tông, được đối phương cứu giúp, mới chính thức kết duyên với tiên đạo.
Vừa chớp mắt, đã mấy năm trôi qua.
Đứa trẻ chật vật nghèo túng, cả người da nứt nẻ năm đó đã trưởng thành, lột xác thành một vị thiếu niên tu sĩ bạch y thanh thoát, trong sáng xuất trần.
Tuy tính tình lạnh như băng, khó tiếp cận, thậm chí có vài phần không thấu tình đạt lý, nhưng trong giới Tu tiên, nơi ai cũng ngưỡng mộ kẻ mạnh lại mắc bệnh nhan khống thời kì cuối, hắn vẫn có vô số liếm cẩu.
Trong quần thể người đọc, nhân khí của Tạ Trì Phong cũng rất cao, còn được các fan ban cho một biệt danh tuy rất tục nhưng lại chuẩn xác, tiểu tiên quân cao lãnh cấm dục.
Căn cứ định luật vả mặt được lịch sử nghiệm chứng vô số lần, loại nam chính tiểu băng sơn với trái tim không vướng bụi trần này, mười người thì có chín người đều là muộn tao*, người còn lại có lẽ còn bị chút ngạo kiều**.
Ngay từ đầu lạnh nhạt vô tình bao nhiêu, quá trình động tâm càng đáng xem bấy nhiêu.
(*là kiểu người bên ngoài lạnh lùng, có chút lầm lì nhưng có nội tâm ấm áp, cuồng nhiệt, hay tính khí thất thường, có lẽ tương đương với khái niệm Tsundere bên Nhật)
(**là kiểu người khẩu thị tâm phi)
Đặc biệt khi đã hãm sâu vào Tu La tràng, toàn bộ sự lãnh đạm, tự giữ đều sẽ hóa thành ngọn lửa tình thù mãnh liệt.
Chỉ cần não bổ một chút sự tương phản trước và sau khi công lược, những độc giả cú đêm liền phải kêu gào hú hét, muốn miêu tả, một chữ sảng thật sự không đủ.
Trong tuyến cốt truyện này, Tang Nhị sắm vai vị sư tỷ liếm cẩu của Tạ Trì Phong, cũng là một tu sĩ luyện đan trong Chiêu Dương tông.
Tu sĩ luyện đan dùng việc bào chế đan dược, chế dược giải độc để tăng tu vi.
Bởi vì những thứ phải học rất đa dạng nên họ thường rất hiểu biết những thuật tu luyện bên lề như luyện lô đỉnh, âm dương song tu, thải dương bổ âm v.v...!
Cho nên, ở Tu Tiên giới có cách nói thế này, chỉ người có đạo tâm kiên nhẫn mới thích hợp làm tu sĩ luyện đan.
Nếu không, khi mỗi ngày đều phải tiếp xúc với những thứ bàng môn tả đạo, trong hoàn cảnh mưa dầm thấm đất, rất khó đảm bảo người đó không bị dụ hoặc, nhầm đường lạc lối, đọa sang ma tu.
Nguyên chủ mà Tang Nhị bám vào, chính là điển hình của một nhân tài phản diện.
Nàng ấy sở dĩ cả ngày theo đuôi Tạ Trì Phong, không chỉ vì mê đắm tướng mạo dáng người của hắn mà còn vì thèm khát tư chất hơn người, linh lực siêu quần của hắn.
Chỉ cần song tu với hắn một lần cũng đã cực kì có lợi cho tu vi của nàng.
Để có thể quyến rũ Tạ Trì Phong, nguyên chủ vừa đấm vừa xoa, làm liếm cẩu, hỏi han chăm sóc, dùng sắc đẹp lẫn lợi lộc dụ dỗ, cài bẫy...!có thể nói là