Áp lực của hai ngày thứ năm, thứ sáu thực tập ở bệnh viện cũng không quá lớn, thi giữa học kỳ kết thúc, chuyện quan trọng hơn cả mà Lâm Dữ Hạc cần phải cân nhắc chính là lễ đính hôn hôm chủ nhật.
Từ sau khi ngày đính hôn được quyết định, Ngô Hân luôn nhắc nhở Lâm Dữ Hạc các loại tin tức. Lúc trước Lâm Dữ Hạc bận rộn thi cử, không sao để ý được mấy chuyện này, với cả cậu thực sự cũng không dùng quá nhiều tâm tư vào mấy chuyện như vậy, chỉ cảm thấy là một cái thỏa thuận, làm cho xong quy trình là được rồi.
Nhưng người nhà lại rất xem trọng chuyện thỏa thuận kết hôn lần này, mặc dù chỉ là đính hôn nhưng cũng rất coi trọng. Tuy rằng quy trình của lễ đính hôn người của Lục gia đã sớm sắp xếp xong xuôi, cũng không cần Lâm gia nhọc lòng, nhưng Ngô Hân vẫn không thể thấy mà không làm.
Bà chỉ lo có gì sơ xuất, dẫn đến việc hợp tác cùng Lục Nan xảy ra sai sót.
Tới gần hôm chủ nhật, tin của Ngô Hân càng nhiều hơn. Đến chạng vạng hôm thứ sáu, mới vừa học xong Lâm Dữ Hạc lại bị bà gọi ra ngoài.
Lần gặp gỡ này là ở một quán cafe gần trường, Ngô Hân cố ý mang theo rất nhiều tư liệu tới, tập trung giảng giải cho Lâm Dữ Hạc.
Kể cả chỉ là lễ đính hôn, thì hào môn vẫn luôn phô trương rất to, lúc này lại là lần đầu công khai hoạt động sau khi Lục Nan lên chức tân chủ tịch, trừ người thân ra thì sau đó còn phải trình diện với rất nhiều đồng hợp tác thương mại, quy trình cũng tương đối phức tạp.
"Dì cũng phụ trách kế hoạch của lễ đính hôn, MC cũng đã gặp mặt rồi, lấy được cả thông tin quy trình đính hôn."
Ngô Hân nói, vỗ vỗ cặp văn kiện trước mặt.
Trong đó trang bị đầy đủ quy trình và tư liệu, mười mấy tập văn bản chất thành một đống, có tập dày đặc một xếp.
Nhìn đống tài liệu kia, Lâm Dữ Hạc đột nhiên thấy tài liệu học mười một môn y khoa bỗng trở nên đáng yêu hơn nhiều.
Cậu hoàn toàn không ngờ rằng một hợp đồng kết hôn lại còn sinh ra nhiều chuyện cần chuẩn bị như vậy.
Có thể coi là như vầy, Ngô Hân vẫn còn cảm thấy chuẩn bị vẫn còn hơi chậm. Nếu không phải Lục Nan nói đến ngày đính hôn đội tạo hình mới đến, thì có lẽ Lâm Dữ Hạc đã sớm đã bị kéo đi hóa trang các kiểu rồi.
Ngô Hân: "Ngày mai ở lễ đính hôn, là lần đầu tiên chính thức giới thiệu thân phận của con cho mọi người."
"Con cũng biết rồi, vì phải gấp gáp tiếp nhận việc của Thái Bình nên mấy ngày nay Lục tiên sinh không có thời gian tự mình tham dự vào việc tuyên truyền quan hệ yêu đương. Cho nên cuối cùng người của bọn họ quyết định, để bảo vệ đối tượng đính hôn, trước khi lễ đính hôn diễn ra họ sẽ giữ kín tất cả các tin tức liên quan."
"Cho nên trước mắt không có người nào biết thân phận đối tượng đính hôn của Lục tổng, ngày mai trình diện đại đa số bộ phận người đều không quen con, ấn tượng đầu tiên cực kì quan trọng, mọi cử động của con đều bị tất cả mọi người nhìn, nhất định phải cẩn thận, có nghe chưa?"
Lâm Dữ Hạc: "Vâng."
Ngô Hân lại nói: "Chờ sau khi lễ đính hôn kết thúc, thì sau đó truyền thông cũng bắt đầu đưa tin, đó mới thật sự là cuộc chiến lớn."
Thật ra đối với Lục gia mà nói, xưa nay vài tin tức không phải là trở ngại gì. Lục gia là một hào môn thế gia của Hương Giang, chút tin tức vặt vẽo có thể nuôi sống vài tờ báo giải trí nhỏ, mỗi nhất cử nhất động của từng thành viên Lục gia đều sẽ bị khuếch đại để đưa đi xuất bản thu hút người đọc.
Chỉ có điều Lục Nan vẫn luôn phát triển sự nghiệp ở Đại lục, số lần về Hương Giang có thể đếm được trên đầu ngón tay, paparazzi cũng không thể đào được mấy tin tức của anh, Đại lục thì lại khá hạn chế mấy tin tức giải trí như này, tin tức liên quan đến Lục Nan thiếu rất nhiều.
Mà lần này là đại hôn lễ của Lục Nan, độ quan tâm khẳng định muốn thấp cũng không được, hơn nữa ghế chủ tịch Thái Bình mới vừa đổi người, đến lúc đó các loại tin tức chắc chắn sẽ càng to lớn hơn.
Cho nên Lâm Dữ Hạc cũng nhất định phải phối hợp đúng quy trình.
Ngô Hân lấy ra một cái túi giấy đầy đủ báo, tạp chí: "Dì có góp nhặt một ít tin truyền thông Hương Giang đưa về Lục gia. Lần đính hôn này tạm thời Lục gia không sắp xếp người qua đây, cho nên tạm thời không cần vội vàng học thuộc lòng tư liệu của mỗi người bọn họ, xem trước một chút tin tức càng tốt. Sau này con cũng phải đối mặt truyền thông."
Lâm Dữ Hạc luôn không thích mấy cái scandal giải trí, nếu dùng game mà nói thì cậu như dùng phép bổ trợ "Thanh Tẩy"*, tất nhiên là không có hứng thú gì với nhưng tờ báo này nọ mà Ngô Hân truyền đạt.
*Gốc là từ khác nhưng tui thay bằng phép thanh tẩy để các bạn dễ hiểu hơn, đây là một phép bổ trợ trong Liên quân Mobile, khi dùng phép bổ trợ này nhân vật sẽ không bị ảnh hưởng bởi các hiệu ứng khác trong một thời gian.
Nhưng chút báo này đúng là quá khoa trương, mười phần là vào tiêu đề, lại ngoài ý muốn hấp dẫn tầm mắt của cậu.
"Từ chối quẹt thẻ cho bạn gái, liệu đây có phải 'lời từ chối sáng suốt' của Lục Anh Minh?"
"Giấc mộng hào môn tan nát? Lục Anh Minh mới bạn gái đi mua sắm nhưng lại tiếc rẻ!"
"Người mới không bằng người cũ? Bạn gái mới của Lục nhị mất quyền quẹt thẻ!"
Ngô Hân cũng ra tay tìm tất thảy đều là báo mới nhất. Thời gian gần đây, người mà truyền thông Hương Giang chú ý nhất chính là con trai thứ hai - đời thứ ba của Lục gia, cũng chính là người em trai muốn kết hôn kia của Lục Nan - Lục Anh Minh.
Lục Anh Minh vốn tính trăng hoa, scandal không ngớt, mỗi ngày thay một bạn gái. Rốt cuộc bây giờ lại tuyên bố kết hôn, tất nhiên truyền thông rất hứng thú với vị tân hôn này, tranh nhau đưa tin cô nàng "trói" Lục nhị thiếu như thế nào.
Trong lúc vị bạn gái danh tiếng đang là tâm điểm thì bỗng nhiên có báo nhỏ tung ra một tin tức 'rúng động' —— lúc mời bạn gái ra ngoài mua sắm, người quẹt thẻ không phải Lục nhị thiếu, mà cô ta tự quẹt thẻ của mình.
Cái tin tức căn bản không nổi lên được cuộn sóng quá lớn, tuy rằng báo chí Hương Giang vẫn luôn thích nói ngoa, nhưng chuyện như vậy nhiều lắm cũng chỉ được quan tâm trong mấy ngày, rất nhanh liền không được chú ý nữa.
Vấn đề chính là —— bạn gái cũ của Lục nhị thiếu đều dùng chi phiếu của cậu ta, trong lúc hẹn hò người quẹt thẻ đều là Lục nhị thiếu.
Chỉ một câu so sánh như vậy mà không ít báo cũng bắt đầu nói đính hôn tính là gì, vị bạn gái cũ mới là chân ái. Thêm nữa là vị bạn gái cũ kia cũng là người nổi tiếng trong showbiz, có một lượng fan nhất định, dư luận lại dần dần sinh ra nhiều thiên hướng.
Mà người bạn gái mới kia cũng không chịu yếu thế, đập tiền mua được một tay chuyên, gỡ hết những bài báo gây nhiều dư luận. Báo nhỏ cũng thích nghe ngóng mấy chuyện này, dồn dập gió thổi lửa bùng, hai phe tạm thời chưa ai chịu ai.
Lâm Dữ Hạc cũng không quan tâm lắm đến đời sống tình cảm của Lục nhị thiếu, thứ làm cho cậu để tâm chính là hai chữ "quẹt thẻ" kia.
Chẳng hiểu sau, cậu liền nghĩ tới hôm thứ tư đi ăn lẩu hải sản.
Có người lén lén lút lút theo dõi cậu, lén lút xem hóa đơn của bọn họ. Còn có người tới hỏi cậu tại sao không dùng thẻ ngân hàng tính tiền.
Đó thật sự chỉ là trùng hợp sao?
Trong lúc Lâm Dữ Hạc vẫn còn muốn suy nghĩ những việc này, Ngô Hân lại tiếp tục nói: "Con phải chuẩn bị sẵn sàng, đính hôn xong không thể giống như trước nữa. Đến lúc đó con đi đâu ra ngoài đều có thể bị bắt gặp, con nhất định phải chú ý dáng vẻ của chính mình, đừng gây cản trở cho Lục tổng."
Lâm Dữ Hạc nghe vậy, nhíu nhíu mày.
Bản thân cậu không có hứng thú với chuyện yêu đương hay kết hôn, làm bộ cũng vẫn chỉ là làm bộ. Lâm Dữ Hạc lại rất không thích sinh hoạt hàng ngày của mình bị quấy rầy, cậu làm blogger thư pháp trên mạng có tới mấy trăm nghìn follows, cũng chưa từng đăng tải bức ảnh nào để lộ thông tin của mình.
Nhưng bây giờ Lâm Dữ Hạc cũng không biết xen miệng vào chỗ nào, kể cả có nói chuyện đó với mẹ kế thì cũng không thể giải quyết được vấn đề, cậu chỉ có thể kiềm chế tâm tình của mình xuống trước.
Ngô Hân lại nói rất nhiều, đến khi bà nói xong, cũng đã qua hơn ba tiếng.
Lâm Dữ Hạc rốt cuộc cũng được rời đi, đi khỏi quán cafe, đêm khuya gió lạnh hơn so với ban ngày, nhưng Lâm Dữ Hạc lại cảm thấy hô hấp thông thuận hơn rất nhiều so với khi ở trong quán cafe ấm áp, ngực hơi ngộp trệ cũng đã được thổi tan.
Cậu tùy ý mà hít thở mấy lần, mãi đến tận khi bị gió lạnh thổi đến bắt đầu ngộp khụ, mới đeo khẩu trang lên.
Lúc trở lại ký túc xá, Chân Lăng và Chúc Bác đều ở trong phòng, thi xong bọn họ cũng thư giãn chút, không đi tự học nữa.
Chúc Bác đang ngồi trước bàn xem máy tính, nhìn một chút đột nhiên tuôn ra một câu: "Tôi mới đọc được..."
Chân Lăng đang nằm trên giường chơi game hỏi: "Sao vậy? Cậu còn đang livestream à?"
Còn trẻ nên thân thể rất tốt, Chân Lăng sốt nhẹ nghỉ ngơi hai ngày là khỏe rồi, bây giờ đã khỏe như vâm.
Chúc Bác nói: "Không, tắt từ nãy rồi. Tôi mới vừa đọc được một tin, là tin của một bạn học cấp ba, nói cậu ta sắp kết hôn rồi."
Anh cau mày nhìn điện thoại di động: "Chời má, mới bao nhiêu tuổi mà đã kết hôn rồi?"
"Còn hỏi, cũng tầm tuổi bọn mình thôi."
Chân Lăng "Chà chà" hai tiếng, "Thế giới đều đang kết hôn rồi, tôi vẫn còn ế phè phỡn đây này."
Chúc Bác: "Cậu ao ước lắm hả? Tìm một người thử luôn đê."
Chân Lăng lại nói: "Không ao ước ha ha ha, tôi không thèm kết hôn sớm."
Chúc Bác hỏi: "Không phải cả ngày cậu đều kêu gào muốn có bạn gái à?"
Chân Lăng vẫn luôn ở trong ký túc xá gào than chuyện yêu đương.
"Này không giống nhau."
Lúc nói chuyện này Chân Lăng lại rất nghiêm túc: "Tuy tôi muốn có bạn gái, nhưng chưa muốn kết hôn một chút nào. Yêu đương thì chỉ cần hai người tình nguyện là được, mà kết hôn thì trở thành trách nhiệm rồi, tôi còn chưa chuẩn bị sẵn sàng để gánh vác những trách nhiệm đó nữa."
Nghe vậy, Lâm Dữ Hạc đang thay quần áo bỗng dưng dừng lại.
"Bạn cấp hai của tôi cũng có người kết hôn rồi, bọn họ không học Đại học, họ học trường nghề, bây giờ người thì đã có con cái người thì mang bầu rồi. Hồi trước tôi đi họp lớp có nghe bọn họ nói, vẫn luôn cảm thấy có chút... khâm phục."
Chân Lăng nói: "Không phải là đánh giá tốt xấu, cơ mà cảm thấy chúng ta với họ như người của hai thế giới vậy."
Chúc Bác nói: "Tôi cũng thấy vậy, chả có khái niệm về kết hôn luôn. Mặc dù chúng ta cũng đầu hai mươi rồi, nhưng vì vẫn luôn trong trường học, liền cảm thấy chuyện kết hôn rất khó có thể liên quan gì tới chúng ta... Cho nên ban nãy tôi mới kinh ngạc như vậy."
Bọn họ chỉ nói chuyện phiếm, câu từ cũng rất tùy hứng. Chỉ là, những lời này rơi vào tai Lâm Dữ Hạc từng chữ lại như mũi kim sắc bén.
Điện thoại trong lòng bàn tay bỗng rung lên, Lâm Dữ Hạc nhìn lướt qua, trên màn hình tự động hiện ra thông tin cụ thể và tỉ mỉ.
【 Ngô Hân: [ Đã gửi một liên kết ] 】
【 Ngô Hân: Dì gửi con văn bản quy trình đính hôn, con kiểm tra lại một lần xem sao】
Đính hôn, là chuyện đáng vui mừng.
Lâm Dữ Hạc đọc được tin gửi đến, lại chỉ cảm thấy trào phúng.
Cảm giác ngột ngạt quen thuộc từ ngực bay lên, Lâm Dữ Hạc che miệng, trầm thấp ho một cái.
Chân Lăng nghe thấy tiếng, liền từ trên giường nhô đầu ra nhìn cậu, hỏi: "Sao vậy Hạc Hạc, họng lại không thoải mái hả?"
Chúc Bác cũng ngẩng đầu lên: "Cảm lạnh rồi phỏng?"
Nam sinh vốn đều có EQ thấp, có dấu hiệu