Sau Khi Thông Báo, Khán Gỉa Cả Nước Đều Mong Chờ Chúng Tôi Rải Đường

Chương 1


trước sau

01.

Sau khi đoạn tuyệt quan hệ với cha mẹ, tôi tức giận bước chân vào làng giải trí.

Do ngoại hình của tôi trông vừa mềm mại lại mỏng manh, vừa yếu đuối lại hồn nhiên nên người đại diện chị Vu Tô tìm cho tôi một show giải trí ít nhiệt <Thời gian về hưu>, dặn đi dặn lại tôi nên xây dựng hình tượng mỹ nhân yếu đuối.

Tôi đồng ý, tràn đầy tự tin bước vào con đường trở thành minh tinh của mình.

Đến địa điểm quay chương trình, tôi mới phát hiện trong đây đều là những lão làng trong vòng giải trí, còn tôi chỉ là một người mới ra mắt nhỏ bé.

Tôi nhìn nghiêng nhìn ngả, dòm ngó khắp nơi.

Ái chà, ảnh đế lạnh lùng Kỷ Bắc Thừa, nam thần trẻ tuổi Lý Tử Ngôn, ngôi sao lưu lượng Trương Chinh, ảnh hậu trẻ tuổi Tô Ngọc Nhi, cùng với tiểu hoa đang hot Hồ Diệu Diệu.

Quy tắc của chương trình là ghép cặp hai người một nhóm cùng nhau hoàn thành các thẻ nhiệm vụ do tổ chương trình đưa ra.

Với tư cách ngay cả tuyến 18 cũng không bằng, tôi rất biết điều, tự động đứng sang một góc.

Vì để gia tăng tính k1ch thích cho chương trình, đạo diễn tạm thời đổi chủ ý, tăng thêm một yêu cầu, nhất định phải là nam, nữ ghép chung một cặp.

Vừa dứt lời, ngay lập tức tôi thấy ảnh đế Kỷ Bắc Thừa hơi nhíu mày.

Nghĩ lại thì vị này đúng như trong truyền thuyết, bình thường không gần nữ sắc.

Ngoài ra, những người khác không có phản ứng gì nhiều, thậm chí Trương Chinh và Hồ Diệu Diệu trong mắt còn hiện lên vẻ vui sướng.

Tôi nhẹ nhàng thở dài, im lặng cầu nguyện để tôi với Lý Tử Ngôn cùng một đội.

Hai người còn lại không phải người tầm thường.

Một người kiêu ngạo, còn một người thì quá chu đáo.

Nhưng kết quả không như ý muốn, Tô Ngọc Nhi và Lý Tử Ngôn là một đội, Hồ Diệu Diệu và Trương Chinh cùng một đội, chỉ còn lại tôi bị ép vào một đội với Kỳ Bắc Thừa.

Có lẽ cảm xúc trên mặt tôi quá rõ ràng, Kỷ Bắc Thừa lạnh lùng nhìn về phía tôi: “Sao vậy? Em không muốn chung đội với tôi à?”

Tôi cười nhăn nhở, rất thành khẩn: “Sao có thể chứ! Đấy là em chưa thể tin được, trời ạ, em gặp phải vận may quái quỷ gì thế này, còn có thể cùng nhóm với anh!”

Kỷ Bắc Thừa lạnh lùng hừ một tiếng, đeo kính râm đi về phía trước.

Tôi thở phào một cái, bĩu môi, chết tiệt.

Nếu không phải bà đây mới debut thì đã mặc xác anh rồi!

Sau khi bắt đầu livestream, do đạo diễn muốn tăng bầu không khí nên nhân viên trong tổ sản xuất đều là những người xa lạ.

Dự định khởi động show trước.

“Khụ khụ, các vị lão sư, chúng ta tâm sự trước nhé, khởi động trước rồi chút nữa chúng ta sẽ vào chuyên mục chính.”

Mọi người đều gật đầu, đồng ý với cách làm của đạo diễn.

“Tốt, vậy tôi xin phỏng vấn các vị một chút, trước hết bắt đầu từ bạn nhỏ nhất trong chương trình của chúng ta.”

“Nào, tôi bắt đầu hỏi nhé.”

Đạo diễn sờ lên
quả đầu hói trọc lốc của mình, cầm micro nói.

“Xin mời, chủ đề của chúng ta là hãy kể ra một sự việc xấu hổ nhất của bản thân, Tuế Tuế, mời bạn.”

Hả? Sao lại cue tôi vào? Một đống người lão làng ở đây cơ mà.

Tôi sờ cằm suy nghĩ một chút, cuối cùng nhớ ra kỉ niệm xấu hổ của mình.

“Hồi tiểu học, em giả trai để tiếp cận một nữ sinh.”

“Rồi sao?”

Ảnh đế Kỷ Bắc Thừa mở miệng hỏi trước đạo diễn, đôi mi của anh chớp chớp, nhìn tôi đầy ẩn ý.

Làm cho tôi khá áp lực.

Nhìn xung quanh bốn phía, một hai ba bốn năm sáu bảy vị khách quý, cộng thêm đạo diễn nữa là mười sáu con mắt đều đang nhìn tôi chằm chằm.

Tôi nuốt nước bọt.

“Sau đó nữ sinh đó tỏ tình với tôi.”

Người phải ứng đầu tiên là Tô Ngọc Nhi, cô ta vỗ một cái thật mạnh vào bàn, sờ cằm tôi nhìn trái nhìn phải.

“Kiều Tuế Nhiên, cô trâu bò thật, tôi phải xem thật kỹ một chút mới được, gương mặt này của cô có bao nhiêu mị lực mà bẻ cong nữ sinh nhà người ta!”

Tôi bị nắm cằm, không nói được rõ ràng, chỉ có thể liều mạng giải thích: “Chị gái à! Lúc đó tôi yêu qua mạng, chưa gặp mặt bao giờ.”

Mọi người hơi ngạc nhiên, tiêu hóa xong thứ ngoại ngữ kiểu Trung Quốc của tôi xong đều phì cười.

Chương trình cũng bắt đầu hot hơn, người xem livestream ngày càng nhiều.

“Khứa này tấu hề dị, đây là nghệ sĩ nhà nào đây? Sao chưa từng thấy nhỉ?”

“Cười xỉu, em gái ba tuổi hẹn hò qua mạng đấy à, sao vẫn có người yêu đương qua mạng mà không gặp mặt chứ.”

“Lầu trên đừng cười nữa, trải nghiệm của chị gái này cũng giống y tôi, mối tình đầu của tôi cũng quen qua mạng, kết quả là tối hôm trước mới chính thức quen nhau, sang ngày hôm sau bị bố tịch thu điện thoại, bạn trai yêu qua mạng mất tích từ đây.

“Chị đẹp này, sao bà có thể hài hước zạy, vì khả năng tấu hề này của bà tui quyết định làm fan bà!”

Lúc này do không nhìn thấy bình luận nên tôi hoàn toàn không biết hình tượng yếu đuối của tôi còn chưa bắt đầu xây dựng đã sụp đổ trong nháy mắt.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện