Ngày Quốc Tế Lao Động năm 2008 là Quốc Tế Lao Động đầu tiên bãi bỏ chế độ kỳ nghỉ bảy ngày, không có bảy ngày nghỉ dài hạn, chỉ còn lại ba ngày ngắn ngủi, mọi người đều cảm thấy khó mà thích ứng.
Người khó chịu nhất vẫn là Hàn Phi Nhứ, từ tháng trước nàng đã nghe nói nữ thần sẽ đến trung tâm thành phố tham gia hoạt động, trông mong cả tháng trời, kết quả là không được nghỉ vào Ngày Thanh Niên 4/5(1).
Một ngày Chủ nhật quan trọng như vậy mà phải đi học, công lý ở đâu chứ!
Đó còn là nữ thần Diệp Minh Tâm, là Bạch Nguyệt Quang(2) của nàng, là Chu Sa Chí(3) của nàng mà!
Tất nhiên, vào năm 2008 thì chưa có cách gọi "Nữ thần" này, cũng không có kiểu hình dung như Bạch Nguyệt Quang hay Chu Sa Chí, nhưng về mặt ý nghĩa cũng tương tự như vậy.
Vào thời điểm này, cả nước đang trong không khí hân hoan chào đón Thế vận hội Olympic, Ngày Thanh niên 4/5 càng là một ngày trọng đại.
Diệp Minh Tâm đang là một trong những ngôi sao trẻ đang lên hot nhất hiện nay, chính quyền Bắc Kinh đặc biệt mời cô tham gia một hoạt động biểu diễn cho thanh niên được Chính phủ tài trợ.
Sáng ngày 4 tháng 5, Hàn Phi Nhứ cõng theo chiếc cặp nặng bằng nửa người cô đến trường.
Việc đầu tiên sau khi vào trường là vơ lấy vở bài tập của bạn cùng bàn, chép điên cuồng.
Bạn cùng bàn không hề keo kiệt những lời mỉa mai với nàng, "Hàn Phi Nhứ, cậu không thể tự mình làm một lần à?"
Hàn Phi Nhứ ấn đuôi bút lên vai để lòi ngòi bút ra, nàng cúi đầu, đọc nhanh như gió kết quả trắc nghiệm của bạn cùng bàn.
"BABCA......!Mình là sinh viên nghệ thuật, làm bài tập gì chứ."
Mỗi lần Thẩm Tang Lạc bảo Hàn Phi Nhứ làm bài tập là y như rằng sẽ bị nàng chặn miệng bởi câu nói này, nhưng mà cũng đúng, người ta là sinh viên nghệ thuật, mấy môn văn hoá này chỉ cần lê lết cho đủ điểm là được, môn chuyên ngành mới là quan trọng nhất.
Hàn Phi Nhứ chỉ đến trường vào hai tháng cuối cùng, nàng muốn chép bài thì để cho nàng chép vậy.
Sau khi chép xong hết câu hỏi trắc nghiệm môn Tiếng Anh, Hàn Phi Nhứ đột nhiên ngẩng đầu, "Việc tối nay, cậu vẫn chưa quên chứ?"
Thẩm Tang Lạc cầm bút lên, đang định làm mấy đề thi thử, vừa nghe thấy chợt sửng sốt, "Chị hai à, hôm nay còn phải học đó, cậu vẫn muốn đi à?"
"Tất nhiên là muốn rồi!" Hàn Phi Nhứ nói năng hùng hồn, "Bỏ lỡ lần này, không biết bao giờ mới có cơ hội nữa!"
"Cậu không sợ mẹ cậu phát hiện ra à?" Thẩm Tang Lạc nghi ngờ hỏi lại.
Nhắc đến mẹ, trong ánh mắt Hàn Phi Nhứ hiện lên một tia dè chừng, nhưng rất nhanh sau đó cô đã lấy lại sự kiên định, "Không sợ, tụi mình đi nhanh về nhanh, tiết tự học buổi tối có đến hai tiếng rưỡi, gọi taxi chạy về vẫn kịp."
Thẩm Tang Lạc vẫn còn hoài nghi, nhưng Hàn Phi Nhứ đã tiếp tục cúi đầu chép bài tập, nhìn những hàng chữ rồng bay phượng múa của nàng, cô xoay bút vài cái, cảm thấy lâu lâu trốn tiết một lần cũng không phải chuyện gì lớn, không nói gì thêm nữa.
Trong đợt cải cách trường học năm nay, ngoại trừ học sinh cuối cấp ba thì tất cả các khối lớp khác đều tan học vào lúc 5h30′, dưới cái tên hoa mỹ là giảm bớt gánh nặng, nhưng sau khi tan học, vào lúc 6h30′, trường sẽ bí mật bắt học thêm hai tiếng rưỡi tự học buổi tối, thành ra vẫn đến chín giờ tối mới có thể kết thúc.
Quy định mới này khiến cả trường khốn đốn, giống như vừa ra ngoài ăn cơm lại phải lập tức chạy trở về.
Thẩm Tang Lạc trọ ở trường, với cô thì làm bài tập ở đâu cũng vậy, cũng không có cảm giác gì đối với quy định này.
Còn về phần Hàn Phi Nhứ, nàng cũng không nghĩ quy định này có bao nhiêu tàn ác.
Ai bảo nàng là sinh viên nghệ thuật kia chứ, gần như không phải tới trường học, những ngày phải đi thì xem như thưởng thức chút không khí cấp ba mà thôi.
Nhà Hàn Phi Nhứ nằm ngay đối diện trường, tối nào nàng cũng sẽ về nhà ăn cơm, xem TV một lúc rồi quay về trường.
Khi tan học, Hàn Phi Nhứ chỉ dọn dẹp một nửa đồ đạc, nửa còn lại để lại trường.
"Mình về trước đây, nửa tiếng nữa gặp ở cổng sau nha."
Ánh mắt Thẩm Tang Lạc vẫn còn dính trên đề thi, cô vẫy vẫy tay, tỏ vẻ mình đã nghe thấy.
Hàn Phi Nhứ về đến nhà, mẹ nàng vẫn đi vắng, bữa tối được đặt trên bàn, Hàn Phi Nhứ trút hết sách trong cặp ra và bắt đầu nhét hàng đống đồ chơi của mình vào đó.
Áp phích khổng lồ của Diệp Minh Tâm, VCD phim của Diệp Minh Tâm, sách ảnh nghệ thuật của Diệp Minh Tâm, còn có cả đèn cổ vũ cho Diệp Minh Tâm.
Chuẩn bị xong xuôi, Hàn Phi Nhứ ngáp dài, những ngày nghỉ nàng thường ngủ thẳng cho đến khi tự nhiên tỉnh.
Nhưng hôm nay mới sáu giờ rưỡi đã phải bò dậy đi học, bây giờ mắt nàng cứ díp lại.
Thấy còn mười phút nữa mới đến sáu giờ tối, Hàn Phi Nhứ suy tính một hồi, cuối cùng ngã thẳng xuống giường, nghĩ thầm, mình chỉ ngủ mười phút, chỉ mười phút thôi.
......
Học sinh luôn có một công năng đặc dị, đó là luôn thức dậy ngay trước thời điểm cần tỉnh, dù sao thì chỉ cần trễ một chút thì sẽ được trải nghiệm cái nhìn chết chóc của Hiệu trưởng và Chủ nhiệm phòng Giáo vụ.
Nói mười phút, quả nhiên Hàn Phi Nhứ bừng tỉnh ngay ở phút thứ chín và năm mươi chín giây, nàng cuộn mình bò dậy, duỗi tay với lấy chiếc cặp đã được trang bị đầy đủ, nhưng bàn tay đưa ra lại mò mẫm vào khoảng không.
Hai mắt nàng vốn dĩ đang khép hờ, cả người trong trạng thái mộng du, nhưng giờ phút này chợt mở bừng mắt, người cũng tỉnh hẳn, sau đó, lập tức bối rối.
Nhìn căn phòng phong cách châu Âu sáng sủa xa lạ, Hàn Phi Nhứ không dám nhúc nhích, như một bức tượng điêu khắc, như sợ sẽ làm kinh động đến bất kỳ ai đang ở trong căn phòng này.
Nhưng không có ai trong phòng, ngoại trừ nàng thì chỉ còn lại một chậu cây xương rồng.
Phản ứng đầu tiên của nàng là bản thân đang nằm mơ, vì thế nàng cho mình một cái tát, kết quả là cảm giác đau nhói từ trán và lòng bàn tay cũng không làm nàng tỉnh khỏi giấc mơ.
Chừng năm giây trôi qua, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Hàn Phi Nhứ giống như đột ngột bừng tỉnh, nàng nhào xuống giường, cùng với hành động này, nàng phát hiện bộ đồng phục học sinh xấu xí đã không còn ở trên người mình, hiện tại, thứ nàng đang mặc là một bộ đồ ngủ bằng cotton, tay áo hơi dài, che khuất nửa bàn tay nàng.
Tuy rằng che được bàn tay nhưng không che được ngón tay, đừng nói đến những móng tay sáng bóng.
Màu trắng làm nền, mười móng tay được dán vào những lá vàng có độ dài và hình dáng khác nhau, bên cạnh đó còn điểm xuyết những viên đá óng ánh tinh xảo, vô cùng xinh đẹp, vô cùng nữ tính, và cũng vô cùng xa lạ.
Hàn Phi Nhứ trừng to mắt, nàng vẫn là học sinh mà, tuy rằng vào những dịp lễ tết cũng thích bắt chước người lớn trang điểm, nhưng trước nay chưa bao giờ trang điểm quá mức thế này!
Với lại, bộ móng này là làm ở tiệm nào, đẹp thật đó, là phong cách mới sao?
......
Cũng may là trọng điểm