Thẩm Tang Lạc cũng không biết quá nhiều, bởi giữa họ có sáu năm không ở cùng một thành phố, Hàn Phi Nhứ thì luôn trời nam biển bắc chạy tới chạy lui, còn cô thì vẫn luôn ở tại Bắc Kinh, hiếm khi đi xa.
Tuy rằng không mất liên lạc, nhưng dù sao khoảng cách vẫn quá xa xôi, nếu Hàn Phi Nhứ không kể thì cô cũng không biết chuyện gì đã xảy ra.
Vì vậy, cô chỉ có thể nói đại khái về những gì mình biết.
"Vào Ngày Thanh Niên 4/5 đó, bọn mình cùng đến khách sạn Thái Dương Vũ, nhưng cuối cùng không nhìn thấy Diệp Minh Tâm.
Cũng không biết là xảy ra chuyện gì mà khách mời cuối chương trình lại là một ca sĩ.
Lúc ấy, toàn khách sạn đều là fans của Diệp Minh Tâm, họ đã xảy ra xung đột với người của ban tổ chức.
Một khi fans não tàn kích động lên thật là đáng sợ, mình còn tưởng là mình chết luôn ở đó rồi."
Nhớ lại chuyện xảy ra ngày ấy, Thẩm Tang Lạc vẫn không thôi sợ hãi.
Từ đó về sau, với những sinh vật như fans não tàn này, cô sẽ luôn gặp đâu tránh đó, hơn nữa sẽ không muốn đến những nơi đông người, chỉ cần hơi nhiều người là cô sẽ lập tức cảm thấy hồi hộp.
Hàn Phi Nhứ có thể tưởng tượng tình cảnh lúc đó, nàng cảm thấy, có lẽ bản thân mình cũng là một thành viên trong đám fans đang phẫn nộ đó = =
"Nhưng chuyện này thì liên quan gì đến mình?"
"Cậu nghe mình kể tiếp đã," Thẩm Tang Lạc đá dép lê xuống, theo Hàn Phi Nhứ ngồi xếp bằng trên sô pha, cô tự bóc cho mình một quả quýt, "Nhân viên bên phía Diệp Minh Tâm nghe được chuyện này, bọn họ cách khách sạn không xa, sợ lớn chuyện ảnh hưởng đến hình tượng của Diệp Minh Tâm, liền đưa trợ lý đến an ủi fans, còn phát rất nhiều quà.
Lúc đó mình thật sự không chịu nổi nữa nên đã kéo cậu ra khỏi khách sạn, kết quả......"
Thẩm Tang Lạc tạm dừng một lúc, tỏ vẻ hối hận, vỗ đùi nói, "Nếu sớm biết như vậy mình đã không kéo cậu ra, còn không bằng ở đó lãnh quà, ai biết được là Diệp Minh Tâm đứng ngay cửa sau khách sạn, cô ấy cũng đến đó."
Nếu Diệp Minh Tâm đích thân xuất hiện, các fans sẽ càng kích động, không chừng còn làm Diệp Minh Tâm bị thương, vì thế người đại diện bảo cô chờ ở ngoài.
Cô ấy đứng trong bóng râm bên cạnh xe bảo mẫu, kính râm, mũ, áo khoác bóng chày đều mặc lên hết, nhưng dù như vậy cũng không thể ngăn được Hàn Phi Nhứ nhận ra cô.
Trong truyền thuyết, Diệp Minh Tâm luôn xa cách, lạnh lùng với fans, lúc nào cũng trưng ra bộ dạng người sống chớ đến gần, nhưng hôm đó, Thẩm Tang Lạc lần đầu tiên biết được, hoá ra không phải như vậy.
Nụ cười ấm áp mà cô ấy dành cho Hàn Phi Nhứ vào lúc đó, dù cho Thẩm Tang Lạc có không thích cô ấy thì cũng khắc ghi đến tận mười năm, huống chi là Hàn Phi Nhứ sùng bái cô như nữ thần.
Hàn Phi Nhứ vừa thấy Diệp Minh Tâm liền kích động chạy đến, Thẩm Tang Lạc đứng ở đằng xa, không biết hai người nói gì với nhau mà Diệp Minh Tâm hơi sững sờ một chút, sau đó cảm xúc dần ôn hoà, nói mấy câu với Hàn Phi Nhứ.
Trước khi đi, cô còn lấy ra hai thanh chocolate thường dùng để bổ sung năng lượng đưa cho Hàn Phi Nhứ.
Kể từ hôm đó, Hàn Phi Nhứ như được tiêm máu gà(1), trước kia nàng chỉ hâm mộ Diệp Minh Tâm bình thường, nếu không có Diệp Minh Tâm thì vẫn còn có những minh tinh khác.
Nhưng từ sau khi gặp mặt, Hàn Phi Nhứ liền một lòng một dạ với cô, còn dốc sức muốn thi đậu Bắc Điện(2), gia nhập giới giải trí, sát cánh cùng Diệp Minh Tâm.
Nghe đến đây, Hàn Phi Nhứ há hốc mồm hỏi lại: "Mình còn muốn thi vào Bắc Điện?"
Thẩm Tang Lạc lắc đầu, "Không chỉ thi, mà còn thi đậu."
Đôi mắt Hàn Phi Nhứ lại trừng lớn hơn nữa, "Nhưng không phải mình đang học nhạc giao hưởng sao?!"
Nàng đúng là sinh viên nghệ thuật, nhưng cũng không phải sinh viên nghệ thuật chuyên ngành diễn xuất.
Nàng học nhạc giao hưởng, chuyên ngành violon, cực khổ học mười năm, vất vả lắm mới có thể đảm nhiệm vị trí trưởng bộ dây trong dàn nhạc trẻ.
Đầu óc của nàng bị nước vào hay sao mà lại từ bỏ việc học để thi vào Bắc Điện?!
Thẩm Tang Lạc lạnh lùng nhìn nàng, "Thì ra cậu cũng biết là não mình bị úng nước à?"
Hàn Phi Nhứ: "......" Tại sao nàng lại cảm thấy chột dạ thế này.
Khi đó, bao nhiêu người khuyên nàng đừng nhất thời xúc động, kết quả, nàng vẫn dứt khoát, kiên quyết từ bỏ đàn violon, chuyển sang chăm chỉ học diễn xuất, thế nhưng nàng lại còn học thành tài, hoàn thành các khóa học về chuyên môn và văn hóa, cuối cùng xuất sắc thi đậu vào Bắc Điện.
Vào kỳ nghỉ hè năm cuối cấp ba, có một đạo diễn đi casting cho một vai, ông ta có trong tay danh sách những sinh viên mới của khoa diễn xuất, liên hệ với từng người một, kéo tất cả bọn họ đến buổi thử vai, cuối cùng chọn được Hàn Phi Nhứ, để nàng diễn vai đối thủ của Diệp Minh Tâm.
Lúc đóng bộ phim ấy, Hàn Phi Nhứ và Diệp Minh Tâm là hai nữ chính, bộ phim này làm Diệp Minh Tâm như được mạ thêm một lớp vàng, đồng thời giúp Hàn Phi Nhứ ôm về giải thưởng Nữ diễn viên mới xuất sắc nhất.
Cuối cùng là thúc đẩy một đoạn nhân duyên giữa hai người.
Hàn Phi Nhứ hai mắt sáng rực khi nghe đến đây, "Oa......!Thật là lãng mạn! Đây là cái người ta gọi là duyên phận phải không?"
"......!Nghiệt duyên, cảm ơn."
Trước khi đóng phim, hai người liên lạc với nhau rất nhiều, hầu như mỗi ngày đều gặp nhau, nhưng từ khi Hàn Phi Nhứ bắt đầu đóng phim, cơ hội gặp mặt liền ít đi.
Cô chỉ biết Hàn Phi Nhứ đang yêu đương bí mật với Diệp Minh Tâm, nhưng không biết cụ thể là hai người đi đâu, làm gì.
Hai năm sau, khi Hàn Phi Nhứ hai mươi tuổi, đột nhiên kết hôn cùng Diệp Minh Tâm.
Hàn Phi Nhứ đang hưng phấn, nghe đến đây chợt sửng sốt, "Đột nhiên, dù cho đột nhiên cũng phải có lý do chứ?"
Lời tiếp theo có vẻ rất khó mở miệng, Thẩm Tang Lạc im lặng hồi lâu mới nói tiếp: " Mình cũng không rõ lắm, khi mình nhận được tin tức thì hai người đã đính hôn, không bao lâu sau thì đi đăng ký kết hôn."
Nếu là bình thường, chắc chắn Hàn Phi Nhứ sẽ bật cao ba thước, cảm khái, "Bọn mình cưới nhanh như vậy sao?! Đúng là đi tiên phong ha!"
Nhưng nhìn vào biểu cảm của Thẩm Tang Lạc, nàng cảm thấy sự tình bên trong hẳn là không đơn giản như vậy, nàng quá hiểu Thẩm Tang Lạc, cô vẫn chưa nói xong, hơn nữa còn là chuyện nàng không muốn nghe.
"Năm 2011, chú Hàn đi Phúc Kiến công tác, cô đi cùng chú ấy, không ngờ giữa đường xảy ra chuyện......"
Hàn Phi Nhứ ngơ ngác nhìn cô.
Hàn Phi Nhứ năm mười chín tuổi sẽ phản ứng thế nào, Thẩm Tang Lạc không thể nào biết được, khi cô biết tin thì Hàn Phi Nhứ đã lên máy bay đi Phúc Châu.
Lúc ấy, người ở bên cạnh nàng chính là Diệp Minh Tâm.
Lần đó, Hàn Phi Nhứ không nhận điện thoại của bất kỳ ai, là Diệp Minh Tâm báo bình an với cô sau khi đến nơi.
Sau khi mọi chuyện lắng xuống, thứ cô nhìn thấy chính là Hàn Phi Nhứ đã xác định sẽ kết hôn cùng Diệp Minh Tâm.
Sau tai nạn của cha mẹ, Hàn Phi Nhứ dường như luôn trong trạng thái ẩn dật, nàng vừa đi học ở trường vừa cố gắng có con với Diệp Minh Tâm, nàng nghĩ, sau khi tốt nghiệp quay lại giới giải trí, lúc đó muốn có con sẽ bị sự nghiệp ngăn trở.
Nói thì rất dễ, nhưng sau hai lần thất bại, Hàn Phi Nhứ càng ngày càng trốn tránh, gọi cho nàng mười cuộc điện thoại thì hết chín cuộc không nghe.
Sau đó, chỉ vừa qua một đêm, khắp cả nước lại xôn xao về vụ bê bối của Diệp Minh Tâm.
Khi hai ngọn lửa đồng thời bùng lên, Thẩm Tang Lạc không ngờ Diệp Minh Tâm lại là nhân vật chính trong ngọn lửa thứ hai.
Khi scandal nổ ra, Hàn Phi Nhứ đang