Sau khi bữa tiệc chính thức bắt đầu, mọi người đều tìm chỗ ngồi xuống, Hàn Phi Nhứ và Diệp Minh Tâm thì tìm kiếm bóng dáng của nhau trong đám đông, khi gặp nhau, vừa vặn bên cạnh có một cái bàn trống, hai người liền cùng ngồi xuống.
Một bàn có thể ngồi ba người, trợ lý thường đứng bên cạnh, hoặc đi phía sau để tìm một bàn tròn tập thể, vì không muốn ngồi cạnh một người lạ, Diệp Minh Tâm nhìn sang một bên, sau đó cho Lam Trúc một cái nhìn.
Lam Trúc ngầm hiểu ý, chạy đi tìm người quen, cô chạy đến bên cạnh Trì Thu, muốn mời cô ấy qua ngồi cùng nhau, vừa lộ ra khuôn mặt tươi cười ngọt ngào thì quay đầu, chỗ ngồi thứ ba đã bị người khác chiếm rồi.
Khắc Lạc Y – Chloe không coi ai ra gì mà ngồi bên cạnh Diệp Minh Tâm, sau đó còn cười với hai người họ, "Nơi này không có ai chứ?"
Diệp Minh Tâm dừng một chút, vừa định mở miệng, Hàn Phi Nhứ liền thành thật nói với cô ấy: "Không, mời ngồi"
Diệp Minh Tâm: "..."
Lam Trúc đứng cách đó bốn mét, vẻ mặt mơ hồ nhìn các cô, bỗng nhiên vai cô bị người ta đụng vào một chút, cô quay đầu, thấy Trì Thu đang nhìn mình, "Cô không phải trợ lý của Diệp Minh Tâm sao, tìm tôi có việc gì?"
Lam Trúc vừa rồi chạy thẳng về phía cô, rất nhiều người đều thấy, đối mặt với hàng loạt ánh mắt tẩy tội nghi hoặc xung quanh, Lam Trúc dừng lại, lập tức tươi cười lại xuất hiện: "Có chứ có chứ, cô Trì, tạo hình bộ phim mới của cô quá đẹp, có thể cho tôi một tấm áp phích HD có chữ ký hay không?"
Trên mặt Trì Thu xuất hiện vẻ mặt khó hiểu, "Gần đây tôi không có bộ phim mới nào được phát hành, cô nói cái nào?"
Không có sao???
Có vẻ như là không có, bộ phim mới nhất của cô được quay vào ngày 26 tháng 2, còn quá sớm, phía trên vẫn chưa bắt đầu tuyên truyền.
Đi cùng Diệp Minh Tâm thời gian dài, Lam Trúc cũng đã biến thành diễn viên, cô ngượng ngùng cười, "Ai da, còn là bộ phim truyền hình nào chứ? Đương nhiên là bộ phim vừa phát sóng rồi!"
Ánh mắt Trì Thu nhìn cô càng không đúng, "Vừa phát sóng, cô là nói bộ phim tôi đóng vai Long Hà Tinh sao?"
Trì Thu bắt đầu từ tháng 5 đã không nhận được một bộ phim nào mới cả, cô chỉ tham gia diễn xuất trên các chương trình tạp kỹ mà thôi, còn về bộ phim mới nhất vừa quay xong, so với Hàn Phi Nhứ thì tuyên truyền trễ hơn vài ngày.
Bộ phim truyền hình mới nhất được phát hành gần đây là một bộ phim truyền hình huyền diệu, cô đã vào vai một con tôm hùm tinh, váy tôm hồng, mũ bảo hiểm màu đỏ cam, quần áo cay mắt đến mức nào thì không nói, điều càng khiến người hâm mộ không thể chấp nhận được chính là trên đầu cô có hai bộ râu có thể so sánh với Đại Thánh, vậy mà người hâm mộ không mắng nhà tạo mẫu, lại còn rất thích đem Trì Thu biến thành truyện cười, nếu tâm trạng không tốt thì lấy tạo hình của cô ra nói, sau đó tâm trạng sẽ lập tức tốt lên.
...
Trong một thời gian dài như vậy, Lam Trúc là người đầu tiên nói rằng tạo hình của cô trông rất đẹp, Trì Thu nghi ngờ nghiêm trọng về vấn đề thẩm mỹ của Lam Trúc.
Lam Trúc hiển nhiên cũng nhớ tới lần fan nhổ nước bọt lúc đó, lúc ấy cô lướt weibo cười đến răng rơi đầy đất, còn bấm like cho tất cả bình luận chê bai nữa.
Sắc mặt của cô cứng đờ, nhưng đã nói đến chuyện này rồi, không thể nào rút lại được, "Đúng vậy, chính là tạo hình đó, tôi rất thích, quá đáng yêu, tôi thường thích tôm hùm nhất, kể từ khi cô diễn xuất vai tôm hùm tinh thì tôi đều không còn ăn tôm hùm!"
Trì Thu: "..."
Có vẻ như nó phóng đại quá rồi = =
Lam Trúc vội vàng đem đề tài trở về, "Nhưng không dễ tìm ảnh chụp màn hình, cho nên muốn xin cô cho tôi một tấm."
"Không tìm được ảnh chụp màn hình à?"
Lam Trúc liên tục gật đầu.
Trì Thu mỉm cười, "Làm sao tôi nhớ được tạo hình của tôi bị chụp bao nhiêu hình, còn làm thành emotion gấu trúc nữa, tùy tiện tìm một chút là mấy chục ngàn emo đều lục ra được."
Lam Trúc: "..." Có lẽ ngày hôm đó sau khi cười rụng đầu thì cô quên nhặt đầu của mình trở lại, để hôm nay đi ra ngoài không mang theo não.
Thấy cô ấy không trả lời được, ánh mắt Trì Thu nhìn cô ấy dần dần thay đổi, cô hiểu rõ cười một tiếng, xoay người, tìm trợ lý lấy túi xách của mình, lật nửa ngày, chỉ tìm thấy điện thoại di động và một ít tiền bên trong, cô lại đặt túi xách trở lại, sau đó đi đến gần Lam Trúc.
Vì vậy, khoảng cách giữa hai người họ rất gần, cô hạ thấp giọng nói của mình và thì thầm nói với Lam Trúc, "Chỉ cần một chữ ký là đủ sao?"
Lam Trúc chớp chớp mắt, cảm thấy hướng đi này không đúng, Trì Thu cách cô quá gần, hơn nữa ánh mắt của cô ấy vì sao lại có tính xâm chiếm cao như vậy?
Chịu áp lực, cô trả lời: "Đủ, một cái là đủ."
Đầu ngón tay của Trì Thu khẽ động, nhưng nhớ tới ở đây đều là người, cô không thể tùy ý ra động tác, liền rũ tay xuống, "Tôi cảm thấy không đủ.
Ở đây có quá nhiều người, tôi không thể cho cô cái gì khác nữa, cô về trước đi, tìm bà chủ của cô xin số của tôi, đầu tiên thêm wechat của tôi, nhớ thay thế hình đại diện thành khuôn mặt xinh đẹp này của cô, nếu không tôi sẽ không chấp nhận đâu."
Lam Trúc mờ mịt "A?" một tiếng, Trì Thu lui về phía sau một bước, đánh giá cô từ trên xuống dưới, ý cười bên môi càng sâu hơn một chút, "Thật sự là tiểu nha đầu, vừa nhìn chính là lần đầu tiên đi bắt chuyện."
Bữa tiệc 8 giờ chính thức bắt đầu, ánh đèn bên dưới hội trường dần dần tối xuống, từ từ tắt hết, Lam Trúc lại chạy trở lại chỗ cũ, Trọng Viên Viên kéo cô sang một bên, nhỏ giọng hỏi: "Cô làm gì vậy, sao bây giờ mới về?"
Lam Trúc nhìn Trọng Viên Viên, trên mặt còn mang theo bộ dáng ngốc nghếch chưa phản ứng lại kịp, "Viên Viên, Trì Thu hình như cho rằng tôi coi trọng cô ấy."
Trọng Viên Viên đang muốn lôi kéo Lam Trúc ra phía sau ngồi, đứng ở đây không chỉ ngăn cản tầm mắt của người khác, mà còn mệt mỏi nữa, bữa tiệc này trước đây cô có đến cùng Lâm Y, vì có liên kết với đấu giá từ thiện nên sẽ kéo dài hơn hai tiếng đồng hồ, đến 11h cũng không nhất định có thể kết thúc, cô cũng không muốn cứ luôn đứng ở đây.
Nghe vậy, cô nhấc chân phải ra lại rút về, "Cô đã nói gì với cô ấy?"
Lam Trúc nhanh chóng kể lại cuộc trò chuyện của mình với Trì Thu một lần nữa, Trọng Viên Viên bình tĩnh gật đầu, "Ừm, đúng vậy, cô ấy nghĩ cô coi trọng cô ấy.
Nghe giọng điệu của cô ấy, như thể rất hài lòng với cô, cô chờ đi, nếu cô không đi tìm cô ấy, cô ấy cũng sẽ đến tìm cô thôi."
Lam Trúc nóng nảy, "Vậy tôi làm sao bây giờ?"
"Cái gì mà làm sao bây giờ" Trọng Viên Viên vẻ mặt đại lãng tỷ không có cái gì chưa từng thấy qua mà nói: "Nếu cô thích cô ấy thì cô liền tiến tới, đương nhiên, thấy hai người đối lập như vậy, chắc là...mà không cần chắc là, nhất định sẽ là cô ấy đè cô."
Lam Trúc: "..."
"Còn nếu không thích cô ấy thì nói rõ ràng với cô ấy, đi thôi, nếu không ra phía sau thì cũng không còn chỗ ngồi đâu."
Trọng Viên Viên kéo Lam Trúc rời đi, Hàn Phi Nhứ quay đầu qua nhìn hai người bọn họ một đường khom lưng chạy, cô di chuyển một chút về phía Diệp Minh Tâm, sau đó hỏi Diệp Minh Tâm: "Vừa rồi hai người họ nói cái gì vậy?"
Hàn Phi Nhứ chỉ lo nghe người dẫn chương trình nói chuyện, khi nghe thấy phía sau có tiếng thì thầm thì cũng không quá chú ý, Diệp Minh Tâm cách Trọng Viên Viên và Lam Trúc gần hơn, bất quá cũng chỉ nghe bảy tám phần, không nghe hết toàn bộ.
Diệp Minh tâm cau mày, cũng là vẻ mặt khó hiểu, "Lam Trúc nói, cô ấy coi trọng Trì Thu, hỏi Trọng Viên Viên cô ấy nên làm gì, Viên Viên nói với cô ấy thích thì tiến lên."
Hàn Phi Nhứ khiếp sợ, "Cái gì?"
Phản ứng trong lòng của Diệp Minh Tâm cũng vậy, nhưng cô sẽ không biểu hiện rõ ràng ra ngoài, cô chỉ bối rối: "Kỳ quái, Lam Trúc thích Trì Thu, tại sao chị không biết, hơn nữa, tại sao cô ấy không hỏi chị?"
Hàn Phi Nhứ một lúc sau mới tiêu hóa xong chuyện này, sau đó chậm rãi trả lời: "Có thể...hai người bọn họ có ngôn ngữ chung đi, trước đó Viên Viên cũng không phải thích một nam diễn viên sao, về phương diện này, cô ấy có kinh nghiệm."
Nói đến đây, Hàn Phi Nhứ vỗ đùi, không cam tâm nói: "Không đúng! Nói về việc đuổi theo nữ diễn viên, em có nhiều kinh nghiệm hơn, Viên Viên cô ấy không thành công, còn em thì thành công rồi!"
Diệp Minh Tâm: "..."
Cô dùng tay phải vỗ vỗ mu bàn tay Hàn Phi Nhứ dưới gầm bàn, cánh tay kia chống lên bàn, lòng bàn tay che môi mình, cô thấp giọng nói: "Bình tĩnh, người khác không biết còn tưởng em muốn phá hư đồ."
Hàn Phi Nhứ vội vàng ngồi thẳng lên, khôi phục biểu cảm thành vẻ mặt tiêu chuẩn đối diện với ống kính, sau đó lật ngược lòng bàn tay, nhẹ nhàng nắm chặt tay Diệp Minh Tâm, dùng ngôn ngữ cơ thể nói cho cô ấy biết.
Khắc Lạc Y – Chloe ngồi bên cạnh họ, không nghe thấy hai người nói gì, nhưng cô có thể nhìn thấy biểu hiện của họ, cũng từ các chi tiết khác mà nhìn ra được các cô làm gì mờ ám dưới gầm bàn.
Ánh mắt của Khắc Lạc Y – Chloe liên tục lướt trên người cả hai một phen, sau đó quay trở lại nhìn người dẫn chương trình.
Cựu tổng biên tập tháng trước đã từ chức, trên thực tế cô ấy muốn tổ chức xong bữa tiệc ngôi sao năm nay thì mới đổi công việc, nhưng đã bị tổng bộ quản lý nhân viên phát hiện, vì vậy tổng bộ yêu cầu cô ấy rời khỏi công ty vào tháng trước, như vậy đúng lúc có thể sắp xếp Chloe vào.
Bữa tiệc ngôi sao này, cũng được coi là lần đầu tiên cô xuất hiện trong ngành công nghiệp thời trang và giải trí Trung Quốc, để cô quen biết với tất cả mọi người nhiều hơn, cũng để cho mọi người biết cô.
Mặc dù bữa tiệc được tổ chức bởi cô, nhưng sau khi bữa tiệc chính thức bắt đầu, Khắc Lạc Y – Chloe ngoại trừ theo lời mời của người dẫn chương trình lên phát biểu một đoạn được viết bởi thư ký thì sau đó không có làm gì nữa.
Toàn bộ quá trình chỉ là yên tĩnh để xem họ đấu giá.
Hàn Phi Nhứ và Diệp Minh Tâm đang suy nghĩ về một vấn đề, đó là lý do tại sao Khắc Lạc Y – Chloe ngồi ở bàn của họ, vị trí của họ là hàng thứ hai, không có tầm nhìn tốt như của hàng đầu tiên, hơn nữa Khắc Lạc Y – Chloe là nhà tài trợ, cô ấy nên ngồi ở trung tâm của vị trí đầu tiên.
Hàn Phi Nhứ suy nghĩ một chút, có lẽ người ta ở nước ngoài không có nhiều quy tắc như vậy, ở Pháp, họ sẽ tùy ý ngồi, bất kể có là khách hàng chính hay không.
Diệp Minh Tâm lại nghĩ nhiều hơn một chút, cô cảm thấy, Khắc Lạc Y – Chloe chính là có dụng ý khác, trong đó có để ý đến vợ của cô.
...
Khắc Lạc Y – Chloe đặt tay lên đùi, hôm nay cô mặc một chiếc váy màu trắng Chanel, chiếc váy này trông gọn gàng và hợp mốt, và đặc biệt cực kỳ kín đáo, cũng sẽ không để cho cô giành ánh đèn khoe sắc với các nữ minh tinh khác.
Hầu hết những thứ được bán trong buổi đấu giá từ thiện đều không phải đồ mới, và đây là một bữa tiệc từ thiện của ngôi sao, nên hầu hết các cuộc đấu giá là trang phục mà các ngôi sao đã mặc, phụ kiện đã qua sử dụng, giá đấu dao động từ vài ngàn đến hơn chục ngàn, đó là số lượng lớn, vì vậy tổng số tiền cuối cùng, cũng là một khoản đóng góp rất lớn.
Đấu giá không chỉ người trong bữa tiệc có thể tham gia, người ngoài cũng có thể, đối với mạng internet thì toàn bộ bữa tiệc đều được phát sóng trực tiếp, tám máy [email protected] tay dài không ngừng quay toàn bộ hội trường, mỗi ngôi sao đều cố gắng để gương mặt đẹp nhất của mình được xuất hiện trên màn hình.
Cũng bởi vì phát sóng trực tiếp nên bất kể muốn hay không, tất cả mọi người đều sẽ đấu giá tượng trưng, người sĩ diện thì tăng giá vài món, với hình thức nâng giá lên này thì hầu hết mọi người chỉ nâng vài lần rồi rút lui.
Bữa tiệc này diễn ra hàng năm, năm nào cũng vậy, căn bản không có gì hay ho.
Một số người đã buồn ngủ đến nỗi muốn ngủ gật, chỉ có Hàn Phi Nhứ, vẫn đang nhìn chằm chằm vào gian hàng.
Hết cách rồi, đây là lần đầu tiên cô tham dự cuộc đấu giá, cô thực sự muốn đấu một cái gì đó = =
Trước khi thư mời được gửi đến, Lương Trữ đã lấy một món đồ của Hàn Phi Nhứ đến đấu giá, Hàn Phi Nhứ không biết luật lệ, chỉ đưa chìa khóa két sắt ngân hàng của mình cho Lương Trữ, để cô ấy đi tùy tiện lấy một món để bán đấu giá, sau khi Lương Trữ đến ngân hàng, cô cũng không hiểu những thứ đó là cái gì, cuối cùng chọn một cái thoạt nhìn giá trị cũng không cao, lấy ra bán.
Món cô ấy lấy là một cuốn sách, trước khi mẹ Hàn Phi Nhứ qua đời vẫn còn viết một tác phẩm mới, nhưng tác phẩm mới chưa hoàn thành, chỉ mới viết hơn một nửa, Hàn Phi Nhứ sau khi thấy mẹ qua đời đã in một trăm bản thảo điện tử của tác phẩm mới, phần thì gửi cho bạn bè cũ của Chung Nhã lúc bà còn sống, còn có một số thì gửi đến các trường đại học để làm tài liệu văn học, còn lại ba cuốn sách, lúc cô thu dọn di vật của mẹ thì đều để trong két sắt ngân hàng.
Tất cả các tác phẩm văn bản của Chung Nhã cũng đã giành được danh hiệu, giải thưởng, thậm chí là một mẩu giấy viết lời lưu ý thì Hàn Phi Nhứ cũng không vứt đi,