Nhà lớn Mạc gia.
- Lão gia, đã có kết quả điều tra về quá khứ của Thẩm Nghiệp Thành rồi ạ.
Quản gia ôm một xấp tài liệu đứng trước bàn làm việc của Mạc lão gia báo cáo với ông.
Mạc lão gia đốt một tẩu thuốc dựa vào ghế nhắm nghiền hai mắt lắng nghe.
Quản gia mở tài liệu, thấy kết quả điều tra thì hết sức bất ngờ, ông không dám chậm trễ vội vàng đọc cho chủ nhân nghe.
- Người của chúng ta điều tra được, phu nhân và Thẩm Nghiệp Thành có quan hệ anh em cùng cha khác mẹ.
Trong tài liệu có ghi rõ, Từ Mộng Dao là con riêng của Thẩm lão gia quá cố nhưng ngoài ông ấy ra không ai biết đến sự có mặt của Từ Mộng Dao.
Đứa con riêng không được công nhận sống bươn trải ngoài xã hội rồi gặp đại thiếu gia của nhà họ Thẩm chính là Thẩm Nghiệp Thành, do không biết về thân phận thật, hai người họ yêu nhau rồi tính đến chuyện trăm năm.
Ngờ đâu khi Thẩm Nghiệp Thành dẫn Từ Mộng Dao về ra mắt gia đình thì mọi chuyện vỡ lẽ, Thẩm lão gia quá cố ngay lập tức cắt đứt chuyện tình oan nghiệt của hai con người vốn chảy chung một dòng máu.
Từ Mộng Dao và Thẩm Nghiệp Thành đều đau khổ, nhất là Thẩm Nghiệp Thành, ông ta luôn lén lút tới nơi làm việc của Từ Mộng Dao để gặp mặt, cho tới một ngày Từ Mộng Dao có người đàn ông khác thì ông ta mới chịu buông tay.
Người đàn ông khác của Từ Mộng Dao lúc đó chính là Mạc lão gia.
Ông nhả khói thuốc đặc ám mùi của hoài niệm, ngày xưa ông gặp Từ Mộng Dao lần đầu tiên lúc bà ấy còn làm phục vụ trong một nhà hàng, ông có hỏi bà ấy về gia đình, bà ấy bảo đã mất cha, mẹ bệnh nặng.
Không lâu sau đó mẹ của bà ấy qua đời, Từ Mộng Dao không nơi nương tựa, Mạc lão gia đã cho bà mượn bờ vai.
Mối tình ngang trái hình thành khi ông là người đã có vợ, Từ Mộng Dao biết điều đó, bà quyết định ra đi nhưng ông đã làm cho bà ấy có thai.
Không bao lâu sau thì vợ của ông, chính là bà nội ruột của Nhật Dạ bệnh nặng qua đời, ông sợ Từ Mộng Dao ôm con bỏ trốn nên đã rước họ về Mạc gia rồi cho họ danh phận.
Gần ba mươi năm sống cùng nhau ông chưa bao giờ hoài nghi về bà ấy, giờ mới biết quá khứ của bà ấy đau thương tới như vậy.
Ông cứ canh cánh trong lòng chuyện Thẩm Nghiệp Thành có cùng nhóm máu với Cao Ân, ông định xét nghiệm AND của hai người họ để xác định về quan hệ huyết thống nhưng bây giờ tất cả đã rõ, Thẩm Nghiệp Thành có nhóm máu AB- chỉ là trùng hợp, ngoài ra, ông ta còn là cậu của Cao Ân.
Chả trách ông ta lại quan tâm đ ến tình hình của Cao Ân đến vậy nhưng ông ta đã phạm phải một điều tối kỵ đó là đụng tới Nhật Dạ.
Tuy ông và đứa cháu này không gần gũi nhưng đó là huyết mạch của nhà họ Mạc, ông ta vì tình riêng hại con cháu nhà họ Mạc thì nhất định phải trả giá.
Mạc lão gia mở mắt nhìn xa xăm, giọng điệu trầm khàn lên tiếng.
- Ngăn không cho hắn ta tẩu tán tài sản, phải để nhà họ Thẩm thanh bại danh liệt, để hắn ta cảm nhận sự đau khổ trước khi vào tù.
-Dạ.
- Còn nữa...
Quản gia vừa mới quay đầu, Mạc lão gia đã ngăn lại.
- Không được cho bà ấy biết chuyện này, cả Cao Ân nữa.
Quá khứ u tối thì cứ để nó mãi mãi ở trong góc tối, ông không muốn con trai mình biết, nó có một người cậu khốn nạn như vậy ở trên đời.
*********
Lịch Nhi và Mạc Thiên Nhật Dạ được băng bó vết thương, hai giường bệnh xếp gần nhau.
Tác dụng của thuốc khiến mắt Mạc Thiên Nhật Dạ gần như híp lại, hắn cố căng mắt nhìn Lịch Nhi ở giường kế bên, sợ rằng sau khi ngủ thức dậy mọi chuyện như một giấc