Mạc Cao Ân trầm ngâm nhìn cô thật lâu, lúc trước có lần anh đến Mạc gia vô tình thấy trán cô đang băng bó, hỏi người làm mới biết cô bị Mạc Thiên Nhật Dạ xô ngã, anh bảo cô bỏ quách hắn ta đi, quãng đời còn lại chỉ cần sống bên cạnh anh không cần lo nghĩ nhưng cô chỉ im lặng lắc đầu.
Hôm nay nghe cô nói mình sẽ rời đi sao anh lại thấy không vui, bởi có lẽ anh nhìn thấy được trong đáy mắt cô vẫn còn một chút gì đó riêng biệt dành cho Mạc Thiên Nhật Dạ.
Mạc Cao Ân không nói ra lòng mình chỉ nhẹ mỉm cười chìa bàn tay thon dài ra trước mặt cô nhẹ nhàng nói.
- Sau này ở IT, anh sẽ dốc hết sức hỗ trợ cho em, có gì không hiểu cứ tìm anh nhé.
Lịch Nhi bắt lấy tay Mạc Cao Ân nhẹ cười gật đầu, không cần biết là ở đâu, trong hoàn cảnh nào, chỉ cần biết ở đó có Mạc Cao Ân, anh sẽ luôn che chở cho cô vô điều kiện.
Tiêu Đằng đi vào đúng lúc thấy hai người đang bắt tay nhau, anh đứng qua một bên nói với Lịch Nhi.
- Thiếu phu nhân, phu nhân có dặn sau khi xong việc thì về nhà gấp.
Tuy Mạc tổng và Mạc phu nhân không cho Tiêu Đằng gọi Tôn Lịch Nhi là thiếu phu nhân nhưng ở trước mặt người khác, nhất là Mạc Cao Ân, tự anh thấy mình nên gọi cô ấy một tiếng thiếu phu nhân để cô biết mình còn là người của nhà họ Mạc, cũng để cho kẻ si tình như Mạc Cao Ân biết cô ấy là người không thể động vào.
Lịch Nhi đương nhiên nhớ lời Hạ Cảnh Lan căn dặn, chắc bà ta cũng biết cô đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, gọi cô trở về chỉ để báo cáo lại rành mạch mọi chuyện cho bà ta nghe thôi.
Lịch Nhi nhìn Mạc Cao Ân thở dài rồi đứng lên tạm biệt.
Mạc Cao Ân luyến tiếc nhìn cô, Lịch Nhi đi được một đoạn anh bước nhanh lên phía trước nắm tay cô kéo lại.
- Tối nay chúng ta cùng nhau ăn tối có được không?
Cô cũng không còn ràng buộc chuyện vợ chồng với Mạc Thiên Nhật Dạ, anh cùng cô ra ngoài ăn tối cũng không phải là quá đáng đi.
Lịch Nhi suy nghĩ một chút rồi khẽ gật đầu, cũng lâu rồi cô và Tử Minh không gặp nhau, tranh thủ ra ngoài gặp em trai một chút để xem chuyện học hành của Tử Minh thế nào rồi.
Mạc Cao Ân cười ấm áp như ánh mặt trời tiễn bước chân Lịch Nhi, anh đứng phía sau nhìn theo siết chặt nắm tay mình, lần này anh sẽ không để tuột mất cô nữa.
Tiêu Đằng đưa Lịch Nhi về lại Mạc gia, phòng khách ba người đã ngồi sẵn đợi cô bước vào.
Mạc Thiên Nhật Dạ vẫn khuôn mặt ngây thơ đáng ghét như mọi khi nắm lấy tay kéo cô ngồi xuống.
Hạ Cảnh Lan vào luôn chủ đề chính không lòng vòng.
- Sau này chuyện ở