Hạ Cảnh Lan rất sốc, sốc tới mức không hiểu nổi con trai mình nữa, không lẽ sau khi mất trí thì tâm thức thay đổi rồi, còn muốn bà xem Tôn Lịch Nhi là con dâu, không đời nào.
Thẩm Quyên Ly đứng một góc nghe rõ ràng từng lời Mạc Thiên Nhật Dạ nói, vậy ra hắn xem cô là công cụ để sinh đẻ thôi sao, nếu không có đứa bé này thì cô phải làm sao đây?
Lịch Nhi ném cho Mạc Thiên Nhật Dạ ánh mắt kinh hãi, anh ta bị điên rồi có phải không, chỉ có bị điên mới nói ra những lời này mà thôi.
Mạc Thiên Nhật Dạ không đợi Lịch Nhi hỏi mình trực tiếp bế cô lên tầng hai, Thẩm Quyên Ly bịt kín miệng mình để tiếng không khóc thành tiếng.
Chỉ một bước nữa thôi cô đã trở thành thiếu phu nhân của nhà họ Mạc rồi, tại sao, tại sao Tôn Lịch Nhi lại cản đường?
Mạc Thiên Nhật Dạ thả Lịch Nhi xuống giường rồi đi bóc vỏ thuốc cho cô uống, Lịch Nhi đột nhiên cười lớn không kiêng nể hỏi hắn ta.
- Ở đây không có ai cả, nói đi anh cần tôi giấu cho anh chuyện gì, nếu anh muốn tôi giúp anh giấu Thẩm Quyên Ly chuyện mình bị mất trí thì được thôi, tôi cũng không rảnh để đi nói với cô ta.
Lịch Nhi không lớn tiếng ở dưới lầu vì nghĩ hắn lại tiếp tục diễn trò nên mới phối hợp nhưng ở trên này chỉ có cô và hắn, ngoài cô ra không có khán giả thứ hai, diễn làm gì nữa có ai xem đâu.
Mạc Thiên Nhật Dạ đưa nước và thuốc tới cho cô nhưng không nói gì, Lịch Nhi thì không chịu nổi nữa.
Cô hất ly nước từ tay của hắn rơi mạnh xuống sàn vỡ ra thành nhiều mảnh lớn tiếng.
- Tôi bảo là anh thôi đi, anh không nghe mẹ của mình nói sao, Thẩm Quyên Ly mới là người ở cùng anh trong căn phòng này.
Anh để hai người phụ nữ sống cùng một nhà, để họ ghen ghét lẫn nhau vui lắm sao? Trên đời này chẳng có tên đàn ông nào hèn mọn như anh cả.
Lịch Nhi vừa dứt lời căn phòng cũng chìm vào tĩnh lặng, Mạc Thiên Nhật Dạ không mắng lại, không tức giận chỉ im lặng như vậy nhìn cô, thật lâu sau đó hắn rót một ly nước khác đem tới ngồi xuống bên cạnh cô trầm giọng.
- Sốt siêu vi không uống thuốc đúng giờ sẽ sốt trở lại.
Lịch Nhi quay mặt đi kiên quyết không uống, Mạc Thiên Nhật Dạ không còn cách nào khác hắn đứng lên nghiền nát từng viên thuốc khuấy vào ly rồi chút hết vào trong miệng mình.
Lịch Nhi mở to mắt nhìn hắn, không hiểu là hắn đang làm cái gì, chỉ thấy bước chân hắn tiến lại gần mình, hắn đè cô xuống phủ môi hắn lên môi cô đẩy ngụm thuốc đắng ngắt vào miệng của cô.
Lịch Nhi đấm mạnh vào lưng hắn, Mạc Thiên Nhật Dạ vẫn kiên trì đẩy hết thuốc mới thôi, hắn với tay lấy ly nước trên bàn đưa cho cô,