Lịch Nhi còn chưa bước tới phòng bếp Mạc Thiên Nhật Dạ đã đứng lên bước tới chỗ của cô.
Thẩm Quyên Ly nắm chặt góc váy nhìn chằm chằm vào cánh tay của Mạc Thiên Nhật Dạ đặt bên eo của Tôn Lịch Nhi, cả cặp mắt dán vào người cô ta còn vô cùng trìu mến.
Lịch Nhi tỏ rõ vẻ không thoải mái, muốn gạt tay của Mạc Thiên Nhật Dạ ra nhưng hắn siết chặt eo cô lên tiếng trước.
- Em ngồi xuống dùng bữa đi, anh bảo thím Phương hầm gà cho em rồi, em đó dạo này gầy quá.
Mạc Thiên Nhật Dạ nói không nhiều nhưng đủ làm những người phụ nữ có mặt ở đó phải sững sờ.
Thẩm Quyên Ly muốn nhảy dựng lên, cô còn tưởng Mạc Thiên Nhật Dạ muốn tẩm bổ cho mình, thì ra là chuẩn bị cho Tôn Lịch Nhi.
Người có thai là cô, cô ta cần gì phải ăn gà hầm để bổ máu chứ.
Hạ Cảnh Lan ném cho Lịch Nhi một cái nhìn chán ghét, giọng điệu vì thế cũng trở nên chua lè.
- Cô ta ở Mạc gia đã tốn cơm lắm rồi, việc gì phải tẩm bổ cho cô ta.
Nhật Dạ, con thay đổi nhiều quá rồi.
Lời nào nghe cũng không lọt tai, cô chỉ định lấy sữa đậu nành của thím Phương nấu để uống, tự dưng bây giờ lại trở thành kẻ ăn bám không biết điều.
Cô gỡ tay Mạc Thiên Nhật Dạ, định lướt đi không đáp lại nhưng hắn kéo cô lại nói nhỏ vào tai cô.
- Đừng để người khác xem thường.
Lịch Nhi nhíu mày khó hiểu, trên bàn đó là mẹ của hắn và mẹ của con hắn, dù không chấp nhận thì cô cũng chỉ là người thừa, vốn dĩ cô bị người trong ngôi nhà này xem thường là bởi vì hắn mà ra.
Hôm nay trước mặt họ hắn lại dạy cô cách để người ta coi trọng mình sao, nực cười, để cô xem hắn dạy cô như thế nào.
Mạc Thiên Nhật Dạ kéo tay Lịch Nhi tới bàn ăn, để cô ngồi bên cạnh mình, bảo thím Phương chuẩn bị cơm cho cô rồi quay mặt nói với mẹ mình.
- Cô ấy là con dâu của Mạc gia, là vợ của con, con muốn tẩm bổ cho cô ấy thì có gì sai.
Tiện đây con muốn nhắc nhở mọi người một chút, cô ấy còn ở đây ngày nào thì cô ấy vẫn là thiếu phu nhân trong căn nhà này, ai có ý định làm khó cô ấy thì không cần phải ở đây nữa.
Nói xong hắn nắm lấy tay Lịch Nhi đặt lên bàn cho mọi người nhìn thấy, Lịch Nhi không muốn diễn kịch cùng hắn nhưng nhìn biểu cảm phong phú trên mặt Thẩm Quyên Ly và Hạ Cảnh Lan vô cùng thú vị nên cô không phản đối.
Thẩm Quyên Ly nhìn dấu vết trên cổ của Tôn Lịch Nhi cũng hiểu được bọn họ mới làm xong chuyện gì, không ngờ sau khi mắng đuổi cô đi thì họ lại làm loại chuyện đó với nhau.
Thẩm Quyên Ly đứng bật dậy, tròng mắt đầm đìa lệ, không cam tâm hỏi Mạc Thiên Nhật Dạ.
- Anh xem