Thẩm Quyên Ly được đưa vào phòng cấp cứu, không lâu sau Thẩm Nghiệp Thành và vợ cũng đến.
Bước chân ông ta gấp gáp khiến ai nhìn thấy cũng cảm động thay.
- Quyên Ly sao rồi?
Thẩm Quyên Ly chưa chồng mà có thai, mà còn có thai với người đã có gia đình là chuyện đáng xấu hổ nhưng đứa bé trong bụng cô ta là máu mủ của nhà họ Mạc nên nghiễm nhiên cô ta cũng trở thành viên kim cương đắc giá.
Thẩm Nghiệp Thành dù không ưa thích gì Mạc Thiên Nhật Dạ nhưng nếu hắn để ý tới cháu gái ông thì Thẩm gia cũng được thơm lây, hắn cũng bớt đề phòng đối với kế hoạch của ông.
Hạ Cảnh Lan là người lo lắng nên ai hết, bà ngồi bên hàng ghế chờ rầu rĩ lên tiếng.
- Còn đang đợi bác sĩ kiểm tra, mong là đứa bé được bình an vô sự.
- Đang yên đang lành tại sao lại bị động thai được, có phải Quyên Ly bị áp lực gì không?
Thẩm Nghiệp Thành vừa nói vừa lén liếc nhìn Mạc Thiên Nhật Dạ, từ lúc hay tin hắn bị mất trí đến giờ đây là lần đầu tiên ông gặp được hắn, so với những gì ông biết về hắn thì sắc mặt của hắn bây giờ so với trước kia là không có gì khác biệt.
Mạc Thiên Nhật Dạ thư thả ngồi trên ghế chờ, hai tay đút vào túi quần liếc nhìn Thẩm Nghiệp Thành nhàn nhạt mở miệng.
- Nếu Thẩm tổng không yên tâm, có thể đưa cháu của mình về Thẩm gia để chăm sóc nhưng nếu đứa bé có mệnh hệ nào thì Mạc gia của chúng tôi không có liên quan.
Không khí đột nhiên căng thẳng, Mạc Thiên Nhật Dạ nói vậy có khác nào nói đứa bé trong bụng Thẩm Quyên Ly có cũng được không có cũng không sao.
Thẩm Nghiệp Thành bừng bừng lửa giận nhưng ông đang ở vị trí của kẻ dưới nên không dám bắt bẻ.
Quyên Ly nói hắn ta đang dần hồi phục trí nhớ nhưng theo ông thấy hắn ta đã nhớ hết mọi thứ rồi.
Lúc này cửa phòng cấp cứu mở ra, Thẩm Quyên Ly cũng được đẩy ra cùng.
Thẩm Nghiệp Thành bước tới hỏi bác sĩ về tình hình của cháu gái.
Bác sĩ dừng lại hạ gọng kính nghiêm túc nói.
- Cô Thẩm uống phải một lượng thuốc phá thai cực mạnh nên mới xảy ra tình trạng băng huyết nhưng rất may cô Thẩm và đứa bé phúc lớn mạng lớn nên hiện tại đã an toàn.
Sau này phải đặc biệt chăm sóc thai phụ nhiều hơn.
Những người có mặt ở đó hoảng hốt nhìn nhau, ai cũng biết đứa bé kia quan trọng như thế nào với Thẩm Quyên Ly và Mạc gia, cho nên Thẩm Quyên Ly không thể nào tự hại mình, chỉ có thể là bị người khác hại thôi.
Thẩm Nghiệp Thành rất tức giận, ông ta bước tới trước mặt Mạc Thiên Nhật Dạ lớn tiếng.
- Mạc tổng, giờ cậu còn gì để nói với chúng tôi nữa không, Quyên Ly chịu uất ức sống cảnh làm vợ lẻ thì thôi đi, bây giờ còn suýt bị người ta