Tháng 11, thời tiết ở thành phố X đã hơi lành lạnh, nhiệt độ không khí giảm thẳng xuống mức âm.
Lục Ngôn không sợ lạnh, song để phù hợp với tình hình thì anh vẫn thay đồng phục mùa thu của bộ Hành Động Đặc Biệt.
Anh cầm va li da đứng ven đường, tựa một cây cảnh tới từ phương Nam, điểm tô nét rạng rỡ cho con đường tẻ ngắt.
Nghi thức ký kết hợp đồng lần này diễn ra vào hai ngày sau – 11 tháng 11, đúng dịp sinh nhật 27 tuổi của Lục Ngôn.
Tổng bộ cử ra tổng cộng 4 nhân viên đàm phán và 10 Thiên Khải Giả.
Nghề nghiệp của những nhân viên đàm phán này đa phần là luật sư và nhà ngoại giao, họ đã chuẩn bị tinh thần sẵn sàng hy sinh bất cứ lúc nào trong quá trình đàm phán hợp đồng.
Dù sao khi ra tay vật ô nhiễm cũng chẳng quan tâm pháp luật pháp quy gì.
Toàn bộ nhân viên công tác cùng tiến vào trung tâm phòng chống bệnh ô nhiễm thành phố X.
Lục Ngôn dẫn theo Đường Tầm An vào sảnh lớn, chưa kịp làm thủ tục nhận phòng, một tiếng reo ngạc nhiên mừng rỡ bỗng vang lên bên tai ──
“Lục Ngôn ơi!” Chu Khải Minh đeo kính râm, mặc áo sơ mi hoa, bước đi như bay trên sàn đá cẩm thạch bóng loáng.
“Tôi nhớ cậu chết đi được!!!” Nói xong, anh ta dang hai tay ra.
Lục Ngôn nhích người tránh khỏi Chu Khải Minh đang vồ ập tới trước mặt: “Đã lâu không gặp.”
“Duyên phận cho chúng ta gặp nhau lần nữa đấy!” Chu Khải Minh tỏ ra hết sức chân thành tha thiết: “Vốn tôi không định nhận nhiệm vụ này đâu, trông nguy hiểm thế cơ mà, có khi còn khiến tôi tham gia triển lãm game XX trễ nữa.
Thế nhưng khi thấy trong danh sách đội ngũ có tên cậu, tôi đã nhận ra đây chính là sứ mệnh trời cao cắt cử cho mình.
Cậu yên tâm nhé bác sĩ Lục, tôi chắc chắn sẽ bảo vệ cậu tốt, lại nói tiếp…”
Chu Khải Minh ngó qua đỉnh đầu Lục Ngôn theo thói quen.
【 Kẻ hủy diệt Tà Giáo (chung cuộc) 】
【 Vị khách đến từ vực sâu 】
【 Ngôn meo meo 】
Anh ta vốn định hỏi sao Lục Ngôn lên cấp A nhanh vậy, nhưng vừa thấy danh hiệu trên đỉnh đầu anh thì lập tức quên sạch từ ngữ.
Bước từ cấp B lên cấp A, Chu Khải Minh lại thấy được thêm một dòng danh hiệu.
Tuy nhiên không phải ai cũng có 3 danh hiệu.
Anh ta tổng kết thử, danh hiệu đầu tiên là danh hiệu vinh dự, chỉ khi hoàn thành các sự kiện đặc biệt mới đạt được; danh hiệu thứ hai là danh hiệu cá nhân, tượng trưng cho đánh giá của Thế Giới Giả Lập với NPC này; danh hiệu thứ ba thì hơi khó hiểu, hình như là danh hiệu liên quan đến các mối quan hệ.
Đến khi Chu Khải Minh thấy dòng chữ【 Ông Vương nhà sát vách 】màu xanh lá cây trên đầu ông Lý ở quầy lễ tân trong công ty, anh ta lập tức hiểu ra rốt cuộc danh hiệu thứ ba này ám chỉ điều chi.
Cơ mà… 【 Ngôn meo meo 】? Rốt cuộc đang nói đến gì đây?
Ngay lúc Chu Khải Minh đang ngẩn tò te, một bàn tay bỗng lẳng lặng đặt lên vai Lục Ngôn.
“Lại nói tiếp gì?”
Đường Tầm An dáng cao, đường nét khuôn mặt lại quá sắc bén, khi cúi đầu nhìn người khác sẽ tạo cho họ cảm giác chèn ép rất nặng nề.
Chu Khải Minh cũng thấy danh hiệu trên đỉnh đầu hắn.
【 Kẻ săn Thần Địa ngục 】(chưa kích hoạt)
【 Rồng đen の Diệt thế 】(chưa kích hoạt)
【 Rồng gâu gâu 】
Chu Khải Minh sống lâu như vậy mà đây mới là lần đầu tiên nhìn thấy danh hiệu chưa kích hoạt màu xám.
Tuy nhiên hai dòng danh hiệu này chỉ hiện nhoáng qua.
Giây tiếp theo, chữ trên đầu Đường Tầm An đã thay đổi.
【 Người săn Ma Địa ngục 】
【 Rồng đen の Kỳ theo đuổi bạn đời 】
【 Rồng gâu gâu 】
【 Rồng gâu gâu 】và【 Ngôn meo meo 】chẳng khác gì nhau, đều màu hồng phấn rất đỗi ngọt ngào.
Chu Khải Minh dại ra: “Lại nói tiếp… Có phải tôi nên đi khám mắt hay không? Chắc hôm qua đánh bài với Trần Thập Nhị cả đêm thành ra bị ảo giác rồi.”
Lúc bọn họ nói chuyện với nhau, lễ tân đã làm xong thủ tục, đưa 2 thẻ phòng tới.
“Đây là phòng hai vị yêu cầu ạ.
Ở cùng một tầng.
Mời hai vị nhận lấy thẻ phòng.”
Trung tâm phòng chống trước giờ không có phòng cho các cặp đôi, chỉ toàn phòng đơn.
Do nguồn ô nhiễm và giá trị ngưỡng linh lực nên Thiên Khải Giả cấp trên thường tạo ra sức ép cho Thiên Khải Giả cấp dưới.
Rất nhiều người còn không thích ở quá gần đồng loại.
Xét thêm đến cả độ thoải mái của chỗ ở nữa thì một tầng chỉ có hai phòng.
Dần dần, một quy định bất thành văn đã hình thành trong trung tâm phòng chống, đó là: Khi còn đủ phòng trống, tuyệt đối không được xếp hai Thiên Khả Giả ở chung một tầng, trừ khi mối quan hệ của họ rất tốt.
Lục Ngôn nhận thẻ phòng, khẽ gật đầu với Chu Khải Minh: “Tôi lên trước đây, lúc họp gặp sau.”
Hai giờ chiều có một cuộc họp ngắn.
Chu Khải Minh nhìn bóng dáng hai người, chưa hết hy vọng rút chiếc gương nhỏ trong túi ra, nhìn lên đỉnh đầu mình ──
【 Nhà sản xuất game 】
【 Cá の Thất tình 】
*
Hai giờ chiều, tại trung tâm hội nghị của trung tâm phòng chống bệnh ô nhiễm thành phố X diễn ra cuộc họp trước trận chiến, chuẩn bị cho nghi thức ký kết hợp đồng hai ngày sau .
Lục Ngôn không lên tiếng, chỉ quan sát tỉ mỉ Thiên Khải Giả ở đây một lượt.
Những người đang ngồi đây đều là đồng nghiệp hoặc trước kia từng giao lưu đôi chút, chỉ Lục Ngôn là năm nay mới bật lên, lại không thích nói chuyện nên cảm giác tồn tại cực thấp.
Mãi đến hôm nay, rất nhiều người mới biết rốt cuộc Đế Thính trông ra sao.
Bạch Thu Thực ngồi cạnh Lục Ngôn cảm thán khôn nguôi: “Giá trị ngưỡng linh lực của cậu tăng nhanh quá đấy.
Vì sao lại thế chứ, thật không công bằng mà.”
Khi anh ta nói, bốn đồng tử vẫn tán loạn không ngừng.
[ Do đồng tử nhiều quá nên thế giới trong mắt Bạch Thu Thực hệt như ống kính với những hình ảnh không ngừng xẹt qua nhau.
Cậu có thể thử chuyển động mắt thật nhanh bắt chước xem.
Người bình thường chắc chỉ một hai ngày đã không chịu nổi rồi, làm khó cậu ta nhịn đến vài chục năm.
]
Lục Ngôn nhìn sang người đối diện.
[ Odin – Quạ Băng.
Thiên phú 47 – Sương Lạnh, 119 – Ôn Dịch.
Quạ đen trên vai là một miếng thịt rơi ra từ người hắn ta, có khả năng gieo rắc ôn dịch cho vật ô nhiễm.
Giá trị ngưỡng linh lực hiện tại là 9900.
Tổng bộ luôn mong ngóng hắn ta có thể vượt hơn 10.000 ]
Lục Ngôn: “Hắn ta cũng sinh con được sao?”
[ … Thịt rơi ra không phải loại thịt này.
]
Người không quen thân với ai còn có Nguyên Thần.
Y cúi đầu nhìn chằm chằm mũi chân mình, ngón tay lộ ra ngoài trắng hơi quá mức.
Nhạn Bắc ngồi cạnh y, đang viết viết vẽ vẽ trên giấy.
Tổng bộ đã sắp xếp cuộc họp bàn chiến lược này rất đầy đủ.
Ai phụ trách dọn dẹp chiến trường, ai phụ trách kìm chân Lữ Tri và 01, ai phụ trách bảo vệ con tin, toàn bộ đều rành mạch rõ ràng.
Ngoài ra còn có cả phương án B, C, D.
Những phương án này đã được siêu trí tuệ mô phỏng nhiều lần, dự đoán xác suất thành công từ 67% trở lên.
Hệ thống đánh giá kế hoạch này bằng đúng hai chữ: [ Vô dụng.
]
“Vì sao?”
[ Tới tối nay cậu sẽ biết.
12 giờ đêm.
]
Do đó, Lục Ngôn yên lặng nghe nhân viên bố trí chiến lược nói và ghi chép về cuộc họp.
Nhưng trên thực tế thì ngập đầu chỉ toàn tối nay ăn gì, hệt như một học sinh cấp ba chờ tiếng chuông tan học vào tiết cuối trong ngày.
Tổng bộ chưa bao giờ bạc đãi công nhân viên về khoản ăn, mặc, ở, đi lại.
Bữa tối được đặt làm, quả nhiên rất ngon.
Đặc biệt là món sashimi cá hồi, nghe nói được làm từ vật ô nhiễm bệnh biến ở đáy biển, cá này lớn hơn cá hồi bình thường rất nhiều, còn có hai cái đầu.
Qua chế biến, đường vân trên thịt cá rõ nét, thịt căng đầy như sắp chảy dầu cá, chắc hẳn con trai cả ngoan sẽ rất thích.
Lục Ngôn ăn một lượt hết nửa con.
Ăn xong, anh từ chối hoạt động xây dựng đội nhóm, về phòng nằm.
Còn 4 tiếng nữa mới đến 12 giờ đêm, có thể ngủ đủ giấc hôm nay.
Lục Ngôn cất cả dao găm và cây cung vào trong lòng, trước khi nhắm mắt còn nói vài lời với bạn trai nhỏ của mình, ý bảo rằng hôm nay hơi mệt, muốn đi ngủ sớm chút.
12 giờ đêm.
Dù chuông báo thức không reo thì Lục Ngôn vẫn mở bừng mắt, bởi vì một đợt khí lạnh thấu xương bỗng ập tới từ bốn phía.
Một giây trước anh còn ở trong phòng khách sạn, giây sau đã ngồi trên đường lớn trống trải.
Đêm khuya, nơi này không có lấy một chiếc xe, không trung bị một tầng màu đỏ nhạt bao phủ như được úp thêm một lớp kính lọc.
Hệ thống cười khẽ: [ Biết vì sao tổng bộ chỉ tìm được hẻm thịt heo chứ không bao giờ tìm được Lò Sát Sinh ở đâu chưa? — Hoan nghênh đến với Thế Giới.
]
Quẩn quanh mũi Lục Ngôn chỉ toàn mùi máu không xua tan được.
Anh cẩn trọng quan sát bốn phía.
Trên đường phố, máu khô hắt lên đường lớn hệt thuốc màu.
Nhìn sang hàng cây hai bên đường, những người đã chết từ lâu bị treo lên bằng dây thừng như dê được bán tại sạp thịt.
Thịt của những người này bị róc hết sạch sẽ, chỉ còn cái đầu được tính là hoàn chỉnh đang nhìn chằm chằm mặt đất.
Mấy con ruồi đầu đỏ kêu vo vo đậu trên khung xương lởm chởm, rỉa chút thịt đỏ sót lại.
Hệ thống nhắc nhở: [ Tốt nhất cậu nên tìm một bộ quần áo màu đen mặc vào.
Mặc dù cậu có giấy chứng nhận công tác của Lò Sát Sinh nhưng vẫn chưa tính là an toàn.
Đi tới giao lộ phía trước quẹo trái, quần áo ở trong hẻm nhỏ.
Mong rằng cậu sẽ không bị chứng khiết phích ảnh hưởng, bảo bối của tôi.
]
Lục Ngôn nhanh chóng hiểu được hàm nghĩa những lời này của hệ thống.
Tại góc hẻm nhỏ có một người chết nằm đó.
Người này mặc nguyên cây đen.
Xác chết đã bắt đầu phân hủy, nước mủ chảy ra từ khoang miệng, lây dính mùi thịt thối.
Đây là một người bình thường, vết thương trí mạng là vết cắn ở gáy.
Nhìn qua như bị thú dữ cắn đứt cổ họng, sau đó xé mất một miếng thịt.
[ Truyền thuyết đô thị nổi tiếng nhất thành phố X chính là người nào sau 12 giờ đêm còn lang thang trên đường sẽ tiến vào một thế giới khác bất cứ lúc nào.
]
[ Theo như truyền thuyết, nếu sống đến bình minh thì có thể quay về hiện thực.
Đây là điểm đến yêu thích của những người đam mê thần quái muốn chứng minh truyền thuyết đô thị là giả.
]
[ Giờ biết