Chuyển ngữ: Trầm Yên
........................................................!
[ Phẫu thuật nhổ trồng thiên phú...!Tôi thà rằng gọi là phẫu thuật lập tức đầu thai.
]
[ Phẫu thuật quyên tặng theo hướng lập tức đầu thai.
]
Ngay cả vật ô nhiễm tách vật phẩm đặc biệt xong cũng rơi vào trạng thái yếu ớt cùng cực, càng miễn bàn đến tách thiên phú ra khỏi cơ thể nhân loại.
Lục Ngôn vẫn nhớ rõ, ngày đầu tiên mình thức tỉnh thiên phú, khi Lâm Tư Nam dẫn theo nhân viên công tác tới cửa, hệ thống từng nói với anh rằng tuyệt đối đừng nên vào viện nghiên cứu.
Có 3 ban ngành liên quan tới Thiên Khải Giả, trong đó viện nghiên cứu có thể nói là sự tồn tại thần bí nhất.
Mặc dù không công khai ra bên ngoài, nhưng không một ai phủ nhận cống hiến của viện nghiên cứu.
Từ đạo cụ, thuốc đặc hiệu đến thiết bị kiểm tra đo lường mà trung tâm phòng chống cung cấp cho mỗi Thiên Khải Giả đều không thể thiếu sự cần cù vất vả trả giá, nghiên cứu ngày tiếp nối đêm của các viện nghiên cứu.
Tựa một con dao.
Bản thân nó vốn vô hại, chỉ phải xem người cầm dao muốn giết người hay cứu người thôi.
Vậy nên Lục Ngôn thản nhiên nói: "Tôi chấp nhận sửa đổi hồ sơ, nhưng tôi không muốn chấp nhận phẫu thuật nhổ trồng thiên phú."
Là một nhân viên hậu cầu kinh nghiệm phong phú, chủ nhiệm Lý trả lời rất xuôi tai: "Được.
Tổng bộ cũng suy tính đến trường hợp ngài không chấp nhận phẫu thuật nhổ trồng thiên phú.
Một khi đã vậy, thiên phú được ghi trên hồ sơ của ngài sẽ đăng ký thành Báo Động Trước và Câu Thông Vượt Giống Loài, ngài thấy thế nào?"
Câu Thông Vượt Giống Loài là tình báo mà Trinh Thám và Đường Tầm An báo cáo về trung tâm.
Có điều tính thực dụng của loại thiên phú này không cao, không thuộc tiêu chuẩn tuyển chọn của bộ Hành Động Đặc Biệt.
Thiên phú Báo Động Trước xếp hạng 501 trong bảng tuần hoàn danh sách, vừa hay là thiên phú nhiều người thức tỉnh nhất.
Huống hồ thứ đồ chơi này chỉ được mã ngoài, rất tiện phát huy.
Dù sao cũng không ai trông cậy vào một Thiên Khải Giả hệ Phụ Trợ có thể giết bao nhiêu vật ô nhiễm.
Lục Ngôn cảm thấy có thể.
Chủ nhiệm Lý nói: "Được.
Ngoài ra viện nghiên cứu đã xem qua bản báo cáo nhiệm vụ ngài viết lúc trước, cho rằng giá trị của nó cực kỳ cao, vì vậy đã đặc biệt chi trả 100 điểm cống hiến khen thưởng tình báo."
Lục Ngôn không nghĩ tới điều này.
Sau khi rời khỏi văn phòng chủ nhiệm, Lục Ngôn đi tới trung tâm kiểm tra sức khỏe, đổi mới chứng nhận công tác của mình.
"Giá trị ngưỡng linh lực 1450.
Chúc mừng ngài Lục đã trở thành Thiên Khải Giả cấp E.
Chúng tôi sẽ lập tức đổi mới chứng nhận công tác cho ngài ngay."
Cấp E: Giá trị ngưỡng linh lực 500-1500.
Lúc trước Lục Ngôn ở tầng chót F.
Không ngờ từ khi thức tỉnh tới giờ chẳng qua mới hơn một tháng mà đã gần chạm tới ngưỡng cửa cấp D.
Chỉ là những phó bản anh từng vượt qua đổi thành bất kỳ Thiên Khải Giả nào cùng trình độ đều là đường chết.
Trước giờ nguy hiểm luôn tồn tại cùng kỳ ngộ, Lục Ngôn không hề oán hận câu nào.
Sau khi đổi mới cấp bậc, tiền lương được lĩnh mỗi tháng càng nhiều hơn.
Lục Ngôn đến bộ phận hậu cần lĩnh thuốc đặc hiệu tháng này, 3 viên.
Đồng thời tiện tay cầm sách tuyên truyền trên bàn lên.
Nhân viên công tác nhìn lướt qua chứng nhận công tác hơi khác trên ngực anh, mỉm cười nói: "Chào ngài ạ, thưa ngài, đây là đạo cụ linh năng trung tâm phòng chống bệnh ô nhiễm thành phố K mới nhập về kho, cùng với đó là danh sách đổi điểm cống hiến."
1 điểm cống hiến đổi được 10.000*(~35 triệu) tiền mặt, 100 điểm cống hiến đổi được 1 thuốc đặc hiệu cấp D.
Lục Ngôn lấy thuốc vừa lĩnh được ra, thử đối chiếu với ảnh chụp, giống nhau như đúc.
Dựa vào cách nói trên sách tuyên truyền, chuyện mỗi tháng tổng bộ đầu tư vào Thiên Khải Giả bình quân khoảng ngàn vạn*(~vài trăm tỷ) cũng không phải nói đùa.
Lục Ngôn tiếp tục lật sang trang thứ hai.
Vũ khí linh năng cấp F có giá trung bình khoảng 100.
Vật phẩm hệ Chữa Khỏi cấp F có giá trung bình khoảng 300.
Trang 1 sách tuyên truyền là một đạo cụ linh năng cấp B.
Đây là một cây cung màu bạc cực kỳ đẹp, tên Kinh Mộng.
Giới thiệu: Đạo cụ linh năng cấp B.
Mũi tên bắn trúng kẻ địch sẽ phát huy hiệu quả, gây mất tập trung, đi kèm với giảm sát thương.
Giá: 30.000 điểm cống hiến
Lục Ngôn vốn vì chữa bệnh cho Chu Khải Minh mà kiếm được thù lao hơn 6000 điểm cống hiến, tiếc rằng chưa kịp cầm ấm tay đã phải đưa ra ngoài.
Hiện giờ thẻ của anh đang rơi vào tình trạng nghèo rớt mồng tơi, vì thế đành phải giả vờ không hứng thú, đặt quyển sách tuyên truyền xuống.
*
Đại hội huấn luyện cho Thiên Khải Giả mới gia nhập được cử hành tại thành phố A, thời gian 3 tháng, từ 1/4 đến 30/6.
Trong thời gian chờ tham gia huấn luyện, Lục Ngôn không có việc gì làm, lại bắt đầu thường trú tại bệnh viện làm phẫu thuật.
Sau khi thức tỉnh, vì cơ thể quá khỏe nên một ngày Lục Ngôn có thể thực hiện đến 7, 8 ca phẫu thuật lớn, khiến cho bác sĩ gây tê tăng ca đến nỗi chân cũng bắt đầu run.
Ngay cả các y tá trẻ ngày xưa luôn quây quần bên anh ríu ra ríu rít lúc này cũng đồng loạt biến sắc, sợ tới muốn bỏ của chạy lấy người.
Xét thấy biểu hiện xuất sắc của Lục Ngôn, anh thành công thăng chức trở thành bác sĩ chủ nhiệm trẻ nhất bệnh viện Nhân Dân 1 thành phố K.
Điều này không hợp với nguyên tắc, nhưng lại hợp lý.
Có bác sĩ trẻ tuổi không rõ nguyên nhân, cực kỳ không thức thời mà tỏ ra không hài lòng về chuyện này, nhưng lại bị viện trưởng một tay ép xuống.
Nực cười, công việc chính của người ta nào phải bác sĩ, đảm đương chức chủ nhiệm thì đã sao!
Nhưng Lục Ngôn còn chưa kịp nghe tôn xưng "Chủ nhiệm Lục" được mấy ngày, đã bị buộc phải đi nhờ xe của Chu Khải Minh tới thành phố A trước.
Vé máy bay đã được tổng bộ đặt giúp, khoang hạng nhất.
Chu Khải Minh lái chiếc xe Rolls-Royce màu bạc tới cổng bệnh viện đón Lục Ngôn tan làm.
Anh ta đeo kính râm, mặc áo sơ mi hoa, trông chẳng khác gì cậu trai nhà giàu sắp sửa tới vũ trường, trên ghế phụ còn có một cuộn cờ thi đua màu đỏ rực.
Nhìn thấy Lục Ngôn ra, Chu Khải Minh xuống xe, mở cờ thi đua ra, rung rung, trên mặt tràn đầy hưng phấn: "Tôi đã tìm hiểu qua rồi bác sĩ Lục.
Nghe nói bác sĩ các ngài không thích gì khác, chỉ thích cái này.
Ngài thích không?"
Lục Ngôn nhìn lướt qua cờ thi đua, bên trên viết hai hàng chữ to:
─── Phụ Khoa Thánh Thủ, Y Giả Nhân Tâm.
─── Bệnh nhân Chu Khải Minh tặng bác sĩ Lục Ngôn bệnh viện Nhân Dân 1 thành phố K.
Hệ thống không nhịn nổi: [ Phụt.
]
Lục Ngôn đột nhiên đau đầu: "...!Anh đang sợ người ta không biết mình từng mang thai sao?"
Giây phút đó, Chu Khải Minh thấy trên đỉnh đầu Lục Ngôn nhảy ra một hàng chữ rõ ràng:
[ Độ thiện cảm -1 ]
Đúng vậy, bởi vì thiên phú Thế Giới Hư