Ký túc xá của công nhân viên chức thuộc tổng bộ rất giống phòng khách sạn xa hoa, thậm chí ở đây còn có thể lựa chọn đưa cơm tận cửa.
Trên thực đơn, ngoại trừ tám trường phái ẩm thực còn có thể lựa chọn ăn cả vật ô nhiễm, nhưng cần đổi bằng điểm cống hiến, giá cả hơi cao.
Bên trên ghi chú: Đã được viện nghiên cứu số 7 nghiên cứu nhiều năm tạo thành, hương vị tươi ngon, nước sốt đậm đà.
Mức độ ô nhiễm không đáng kể, có tác dụng tăng giá trị ngưỡng linh lực ở mức nhất định.
[ Loại thịt này bên ngoài cung không đủ cầu, là món ăn nhóm người sang quan lớn yêu thích nhất.
]
Tiếng hệ thống thoáng mỉa mai châm biến trong vô thức.
Có nhu cầu sẽ có giao dịch.
Ở nước ngoài, tại rất nhiều mảnh đất giáp ranh với khu ô nhiễm màu trắng và màu lam, rất nhiều người bình thường không thức tỉnh cũng vũ trang đầy đủ, bao vây tiêu diệt vật ô nhiễm cấp thấp, còn tự xưng mình là "Thợ săn tai ương".
Bình thường Lục Ngôn ăn vật ô nhiễm cũng nhiều rồi nên hoàn toàn không hứng thú với những thức ăn sang đắt đỏ này.
Anh chọn vài món mình thích.
Nửa tiếng sau, cơm được đặt vào xe đẩy đưa lên.
Hương vị ngoài ý muốn lại không tồi, ít nhất đạt được 80% tiểu chuẩn nấu nướng của Lục Ngôn.
Chờ cơm nước xong xuôi đã là 7 giờ tối.
Ngày mai chính là ngày huấn luyện đầu tiên, Lục Ngôn dự định tắm rửa rồi nằm trên giường đọc sách chút, sau đó đi ngủ.
Từ khi cộng sinh với cá vua, Lục Ngôn cực kỳ thích tắm rửa, một lần tắm có thể tốn đến hai tiếng.
Khi anh ra khỏi bồn tắm còn có sữa bò nóng hầm hập hỗ trợ giấc ngủ.
Lục Ngôn đứng trước kệ sách, đang tự hỏi xem lát nữa nên đọc sách gì, chuông cửa ký túc xá bỗng vang lên.
Theo bản năng, anh xem thời gian, 9 giờ tối.
Một giọng nói vang lên ngoài cửa: "Chào cậu.
Tôi cũng là người mới tham gia huấn luyện kỳ này! Tôi tên Trần An Chi, là Thiên Khải Giả hệ Chiến Đấu, danh hiệu Mạch Nước Ngầm, ở ngay đối diện phòng cậu.
Chúng ta có thể làm bạn không?"
Lục Ngôn thấy được gương mặt của Trần An Chi qua mắt mèo theo dõi, trên mặt y là nụ cười tươi rất có lực tương tác, khiến người ta không tự chủ được cảm thấy đáng tin cậy.
[ Ồ, Trần An Chi.
Giá trị ngưỡng linh lực 1600.
Thiên Khải Giả hệ Tinh Thần thuộc hệ Chiến Đấu.
Năm lực xem như không tồi trong đám công chức mới tới đợt này.
Độ bệnh biến: 37.
]
[ Thiên phú: 99 - Nhập Mộng, 197 - Thôi Miên, 378 - Lực Tương Tác.
]
[ Phương hướng bệnh biến: Rối Loạn Thần Kinh, Tinh Thần Phân Liệt.
]
Viện nghiên cứu vốn luôn tranh luận về Thiên Khải Giả hệ Tinh Thần, không biết nên xếp vào hệ Chiến Đấu hay hệ Đặc Thù.
Nhưng từ khi Thiên Khải Giả "Ảo Thuật Gia" hệ Tinh Thần cấp A khiến một vật ô nhiễm cấp B chết trong khống chế tinh thần, cuối cùng không còn ai ồn ào rằng hệ Tinh Thần không thể được xếp vào hệ Chiến Đấu nữa.
Lục Ngôn không mở cửa vội, nói với hệ thống: "Độ bệnh biến của anh ta có vẻ hơi cao quá đà."
Độ bệnh biến và giá trị ngưỡng linh lực của Trần An Chi không chênh mấy với Lâm Tư Nam.
Mà Lâm Tư Nam đã làm việc hơn 20 năm.
Trần An Chi là người mới, vào nghề còn chưa tới một năm.
[ Y vốn là Hoa kiều sống tại nước ngoài, nhưng quốc đảo vì vật ô nhiễm cấp S mà trở thành cấm địa "Thần Quốc".
Trần An Chi là một trong số những người sống sót năm đó, được cứu trợ đưa tới Hoa Quốc và lớn lên tại đây, mới thức tỉnh năm ngoái.
]
[ Tôi không kiến nghị cậu tiếp xúc với y, sự thật chứng minh rằng những người từ "Thần Quốc" ra đều gặp chút tật xấu về não bộ.
]
Dù hệ thống không kiến nghị thì Lục Ngôn cũng không định ra ngoài.
Nói tóm lại, Lục Ngôn không thích xã giao.
So với tiêu hao thời gian cùng những người khác, anh càng ham thích việc đọc sách, học tập hoặc là làm việc hơn.
Nhưng từ nhỏ tới lớn, bởi vì vẻ ngoài quá xuất sắc nên luôn có người dựa tới bên cạnh anh.
Điều này thậm chí còn khiến Lục Ngôn từng một lần có ý định phẫu thuật thẩm mỹ.
Anh trả lời qua một cánh cửa: "Xin lỗi, hôm nay tôi rất mệt mỏi.
Lần sau nha."
Nụ cười trên mặt Trần An Chi không hề thay đổi: "Được.
Vậy mai gặp."
Trần An Chi lướt qua phòng Lục Ngôn, gõ vang cửa phòng tiếp theo.
Y biết rõ ngoài hành lang có camera theo dõi nên chỉ đứng nói chuyện ở cửa với người ra mở cửa.
Trần An Chi nổi tiếng là đóa hoa giao tiếp ở bộ phận phòng chống tại địa phương, như vậy cũng không tính là OOC.
Lần này có tổng cộng 62 Thiên Khải Giả mới vào nghề tham gia huấn luyện.
Con số này cao hơn năm ngoái không ít, gần như là gấp ba.
Hơn nữa năm nay còn có 6 người giá trị ngưỡng linh lực trên một nghìn.
Tổng bộ cười gọi đây là "Năm được mùa".
Chỉ trong một buổi tối, Trần An Chi đã tới gặp 20 người.
Trong đó có 6 người mở cửa cho y.
11 giờ tối, y chấm dứt hành vi xã giao này, tiện tay ngắt một đóa hoa hồng từ bụi hoa trên hành lang xuống.
Vì để hành lang không đơn điệu, đồng thời giúp nhóm Thiên Khải Giả duy trì tâm trạng tốt, trên mỗi hành lang tổng bộ đều trang trí hoa tươi cắt cành.
Nửa tiếng sau, nhân viên công tác đưa đèn xông hương y yêu cầu tới.
Buổi tối không xông hương Trần An Chi không ngủ được, trên hồ sơ cũng ghi lại điều này.
Y về ký túc xá, cho hương hoa hồng vào đèn xông hương.
Tay nâng một cành hồng, y nở nụ cười, chìm vào giấc ngủ.
12 giờ đêm.
Con mắt dưới mí mắt Trần An Chi nhanh chóng chuyển động.
Độ cong của khóe miệng y cũng