Chuyển ngữ: Trầm Yên
.............................................................!
Dương Thiên Tín rất khỏe, vậy nên hắn ta chỉ cần xỏ một dây xích là có thể khiêng lồng sắt cần hai người mới khiêng được lên.
Nhờ thiên phú nên mật độ cơ bắp và xương cốt của hắn ta đều vượt xa người thường, chân giả kim loại đạp lên mặt đất khiến sàn nhà hơi rung rung.
Khu vực đấu giá là một hồ nước hình tròn tựa đấu trường thú La Mã, hai mươi chiếc lồng sắt sẽ bị đẩy mạnh xuống đáy hồ.
Lúc này, những người cá nhiễu sóng ở mức độ rất cao đã có năng lực thở dưới nước, nguồn ô nhiễm trong hồ sẽ trợ giúp những người này hoàn thành lần lột xác cuối cùng.
Lột xác từ người...!trở thành vật ô nhiễm.
Thậm chí chỉ cần các khách hàng sẵn lòng, hội sở còn có thể mở lồng sắt ra, để những người cá mới tiến hóa xong bắt đầu giết chóc trong hồ.
Hội sở đã chuẩn bị rất lâu cho buổi tiệc thịnh soạn cuối cùng này, đến bếp sau còn bắt đầu sắp xếp tiệc tối từ tận nửa năm trước.
Dương Thiên Tín lên tới tầng 7, song lại không đến nơi đấu giá luôn mà kéo Lục Ngôn vào một căn phòng trống, sau đó khóa trái cửa.
Mặc dù Lục Ngôn rất tự tin về vẻ bề ngoài của mình, nhưng anh không cảm thấy Dương Thiên Tín kéo mình vào phòng tối là để làm chuyện gì mờ ám không thể cho ai biết.
Hệ thống cổ vũ nhiệt tình: [ Cậu hãy tự tin lên nào.
Chuyện không thể cho ai biết ngoài R18 còn có G18, ví dụ như chém eo, cắt tay cắt chân, moi ruột hay linh tinh gì đó chẳng hạn.
]
*R18: Phim 18+
*G18: Hướng G, tiếng Anh "grosteque" (quái đản, xấu xí, dị dạng), chỉ những cảnh bạo lực đẫm máu gây tác động rất mạnh.
Bây giờ đã là đêm khuya, không có ánh đèn, một vùng đen kịt.
Dương Thiên Tín chậm rãi lên tiếng: [ Tôi tìm thấy một chiếc vảy màu vàng kim dưới đáy Vịnh Người Cá.
Tôi đã làm việc trong Hội Sở Người Cá 31 năm, biết rất rõ nơi đây người cá màu gì cũng có, chỉ không có duy nhất màu vàng kim."
"Cậu rất thận trọng, hàng ngày khi tỉnh dậy đều loại bỏ sạch vảy của mình.
Nhân viên công tác lén vào phòng cậu vài lần vẫn không thu hoạch được gì, thậm chí còn bị cậu phát hiện.
May mà ông chủ chỉ lựa chọn 20 người cá.
Tìm cậu quả thực rất phiền phức, dẫu sao tôi cũng còn phải chờ báo cáo xét nghiệm DNA."
Dương Thiên Tín đi tới bên lồng sắt, từ từ ngồi gập chân xuống, nhìn về phía gương mặt Lục Ngôn.
"Chắc hẳn cậu cũng là Thiên Khải Giả nhỉ, ít nhất trước khi tới Đảo Người Cá thì đúng là vậy.
Không biết rốt cuộc người sàng chọn lần này chọn đối tượng kiểu gì, chờ kết thúc đợt đấu giá nhất định tôi phải tự mình xem thử."
"Nhưng tôi tin giá trị ngưỡng linh lực của cậu không cao.
Bằng không cũng chẳng tới nỗi ngày đầu tiên lên đảo đã tìm tới cửa, thậm chí còn trốn chui trốn lủi trong ống nước ghê tởm hệt như con chuột cống già vậy."
"Ông chủ thích cậu lắm.
Nếu lần này cậu không tham gia đấu giá thì ngài ấy sẽ lại nổi giận cho mà xem.
Điều này khiến tôi hơi buồn rầu.
Nhưng tôi đã nghĩ ra một biện pháp vẹn toàn đôi bên.
Đánh đứt tay và chân cậu rồi ném vào hồ nước...!Như vậy hẳn vấn đề sẽ không lớn nữa đâu nhỉ?"
"Đánh đứt" Dương Thiên Tín nói chính là đánh đứt từ những chỗ khớp nối tay chân, cùng loại với gọt thành người lợn.
[ Dương Thiên Tín cũng có năng lực nhìn trong đêm.
Nhược điểm duy nhất chính là chỗ nối với chân kim loại.
Hắn ta đã cắt chân, rơi chân giả sẽ mất đi năng lực hành động.
Có điều chân giả do viện nghiên cứu số 5 sản xuất không dễ hỏng đến vậy đâu.
]
"Viện nghiên cứu số 5 cũng giao dịch với Hội Sở Người Cá?" Lục Ngôn hỏi.
[ Chỉ cần có tiền, hoặc trả giá đủ đắt thì mua chân giả kim loại thôi không phải chuyện đáng ngạc nhiên.
Có lẽ viện nghiên cứu số 5 vốn cũng chẳng biết người mua là ai.
]
Cả nước có 13 viện nghiên cứu, mỗi viện nghiên cứu lại nghiên cứu theo một phương hướng khoa học rất khác biệt.
Ví dụ như viện nghiên cứu số 7 thích nghiên cứu sản phẩm hỗ trợ ngành nông nghiệp, thuốc giết chết trứng cá ký sinh và thuốc trừ sâu ở Vườn Lạc Xuyên lúc trước đều do họ sản xuất.
Viện nghiên cứu số 5 lại chuyên về máy móc kỹ thuật, hàng ngày đều nghiên cứu xem làm thế nào giết chết vật ô nhiễm bằng vũ khí nóng.
[ Mặc dù tốc độ phát triển của vật lý học không bắt kịp tốc độ nhiễu sóng của vật ô nhiễm dẫn tới độ cống hiến của bọn họ trên chiến trường cao cấp không lớn, song một số trang bị hỗ trợ lại bán rất chạy.
]
Lục Ngôn biết mình giả vờ nữa cũng vô dụng nên đã mở mắt ra, đối diện với cặp mắt màu đỏ tươi kia của Dương Thiên Tín.
Anh nắm lấy con dao đã giấu kỹ trong quần áo.
Cơ thể Dương Thiên Tín không ngừng biến lớn, lông sói màu đen đâm rách đồng phục trên người, hệt những mũi kim nhọn hoắt.
Thiên phú 311 - Sói Cô Độc.
[ Tốt nhất cậu nên cầu nguyện rằng hắn ta không có đam mê liếm máu gì đó.
] Tiếng hệ thống hiếm khi nghiêm túc đến vậy: [ Đối đầu với hắn ta, phần thắng của cậu vốn không hề lớn.
Nếu hắn ta còn uống máu cậu, được cường hóa nữa thì tôi sẽ nghĩ cách thông báo với liên lạc viên của cậu, chọn cho cậu hũ tro cốt đẹp đẹp chút.
]
[ Mặt khác, dù cậu nói với hắn ta sự thật về vụ tai nạn giao thông thì với trạng thái hiện tại, hắn ta cũng sẽ không tin, thậm chí còn rơi vào cơn bạo nộ.
Dẫu sao trạng thái bây giờ của cả hai cũng chẳng hề ngang nhau, mà con người lại chỉ biết tin vào những gì mình muốn tin.
]
Chuyện này rất dễ hiểu.
Giống như bạn đang mua thức ăn ở chợ, bỗng có một người lạ mặt đi tới, nói với bạn rằng con trai của bạn thực chất là con ruột của ông Vương nhà bên cạnh.
Kể cả khi hàng xóm nhà kế bên của bạn thật sự là ông Vương thì bạn sẽ tin tưởng không nghi ngờ luôn sao? Hay là tung cho người kia một cú đấm trước?
Phản ứng của đa số người chỉ sợ đều thuộc vế sau.
Thậm chí họ còn phun tào với bạn bè người thân rằng mình gặp phải tên thần kinh.
Dương Thiên Tín kéo mạnh cửa lồng sắt ra chỉ bằng một bàn tay.
Lục Ngôn không hề né tránh, anh siết lấy Răng Nọc, lao về phía trước.
Dù gì đây cũng là vũ khí linh năng cấp C mà Lục Ngôn tốn đến 10.000 điểm cống hiến mới đổi được.
Dao găm lưỡi dài cắm sâu vào cánh tay Dương Thiên Tín, máu túa ra như suối.
Vũ khí linh năng cấp C "Răng Nọc" chứa chất độc, có thể khuếch tán dần theo hành động của Dương Thiên Tín.
Lục Ngôn biết chỉ bằng sức mình chắc chắn không cách nào thắng nổi Dương Thiên Tín.
Cả sức mạnh lẫn tốc độ của đối phương đều mạnh hơn anh nhiều.
Vậy nên chiến thuật của anh chính là lấy tổn thương đổi tổn thương.
Đả thương kẻ địch năm trăm, tự tổn hại một ngàn.
Cùng lúc dao găm của anh đâm vào cánh tay Dương Thiên Tín, nắm đấm của đối phương cũng vung mạnh về phía bụng Lục Ngôn.
Dù vảy đã kịp thời xông ra tại nơi chịu lực, nhưng Lục Ngôn vẫn lui về sau mấy bước, "Phụt" một tiếng, phun ra một ngụm máu xen lẫn vụn nội tạng.
"Lấy tổn thương đổi tổn thương sao?" Dương Thiên Tín lắc lắc cánh tay, chất độc khiến tay hắn ta hơi tê dại: "Cuộc chiến này không chỉ thắng nhờ sức mạnh ý chí được đâu."
Tuy rằng nhìn qua vết thương của anh còn nặng hơn.
Song Lục Ngôn lại không hề lo lắng.
Anh có thiên phú Tái Sinh.
Mặc dù nghe vẻ khá hại thân, nhưng chỉ cần không chết thôi là đủ lãi rồi.
Lục Ngôn không sợ đau.
Anh đã sớm học được cách giữ tỉnh táo dưới tình huống cơ thể đau nhức từ thời thơ ấu.
Vật che chắn có thể giúp anh tránh né trong phòng cũng không nhiều.
Chiếc bàn đá cẩm thạch bị Dương Thiên Tín đấm một phát vỡ, âm thanh phát ra ở nơi này không tính là nhỏ, nhưng vì vị trí hẻo lánh, hơn nữa phần lớn bảo vệ đều đang tập trung tại phòng đấu giá nên dù tường sắp sập thì tạm vẫn chưa có người thứ ba gia nhập chiến trường.
[ Một chuyện khá may mắn chính là tin tức cậu bị Dương Thiên Tín đưa đi đã được các người cá truyền tới đáy biển, vậy nên Hứa Quan Nguyệt đã quyết định dẫn các cá người lên bờ trước.
]
Hội Sở Người Cá thành lập đến nay đã được nửa thế kỷ, chưa từng hỗn loạn như vậy bao giờ.
Tuy những cá người này là Thiên Khải Giả nhưng vì bị tước đoạt thiên phú, giá trị ngưỡng linh lực của họ cũng không cao, thắng ở số lượng đông đảo.
Tiến hóa lần hai cực khó đạt thành bên ngoài ấy vậy mà lại xuất hiện trên một số cá người lớn tuổi.
Bọn họ không tìm thấy cơ hội, trước kia chỉ có thể nấp sâu trong cụm rong biển đỏ kéo dài hơi tàn.
Những cá người này hiểu rất rõ một phần linh hồn của họ đã chết theo vào khoảnh khắc giết chết đồng loại 15 năm trước rồi.
Thứ chống đỡ cho họ sống đến bây giờ chỉ còn thù hận sâu nhất khắc cốt ghi tâm.
Các cá người bò lên bờ theo hồ nước, lao về phía nhân viên công tác, bắt đầu cắn xé.
Bọn họ dự định tấn công thẳng từ tầng 1 lên tới tầng 7.
Rất nhiều du khách bị cảnh này dọa cho kinh hãi biến sắc, vội vàng trốn vào trong phòng, nhưng cũng có những du khách đã tiến vào giấc mơ trông thấy vầy thì trên mặt xuất hiện sự hoảng hốt, như chợt nhớ ra gì đó.
Tầng chót rối tinh rối mù.
Ông chủ nghe báo cáo, vẻ mặt âm u.
Tầm mắt ông ta quét qua những doanh nhân giàu có còn chưa hiểu rõ tình hình trước bàn tròn.
Người phục vụ bưng lên từng món đồ ăn tinh xảo bắt mắt.
Đến phần sau, các món ăn đã không còn che giấu hình người của vật ô nhiễm nữa.
Bao nhiêu năm trôi qua, món ăn được chào đón nhất trong Hội Sở Người Cá vẫn là cơ quan tiết sữa của động vật có vú hình người, tuyển chọn thịt heo từ 14 đến 16 tuổi.
Quẹt thêm mật ong ủ ra từ ong mật đã trở thành vật ô nhiễm.
Nướng 6 tiếng trong nhiệt độ thấp.
Cả mùi lẫn vị đều là cực phẩm chốn nhân gian.
Bay bổng như sắp thành tiên.
Còn một tiếng nữa hội đấu giá bắt đầu.
Căn cứ vào số liệu năm vừa rồi, mỗi lần đấu giá đều đem đến cho Hội Sở Người Cá mấy tỷ*(khoảng 3500 tỷ -> 35.000 tỷ tiền Việt) tiền lợi nhuận.
Đôi khi có thứ giá còn cao vượt hẳn phạm vi tiền tài.
"Thưa ông chủ, chúng ta có lên du thuyền trước không ạ?" Giọng nói sợ hãi