Trong một căn phòng rộng chưa tới 50 mét vuông, những màn hình vi tính đồng loạt hiện lên cùng một hình ảnh phóng to hết cỡ.
"Lâm lão đại, chúng tôi đã phát hiện Lục thiếu phu nhân trên một video dài khoảng ba phút."
Dưới ánh sáng trắng nhờ nhờ của máy tính hắt ra, một người đàn ông mang hình thể cao lớn đang cúi đầu xem điện thoại lập tức ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào người vừa hô lên.
"Nói trọng tâm vào vấn đề đi Nghĩa, cái tôi cần biết là cô ấy đang ở đâu?"
"Vâng, đó là nơi thuộc vùng biển Đề Gi, Bình Định."
Người đàn ông nhắc lại câu hỏi với một cảm giác không chắc chắn.
"Đề Gi? Bình Định? Cậu chắc chứ?"
"Thuộc hạ khẳng định là thật, video đó được tung lên mạng từ chiều hôm qua.
Đáng nói, đây là một video quay cận cảnh cá voi vào gần bờ săn mồi, đang nhận nhiều sự chú ý từ người cư dân mạng."
Người đàn ông suy nghĩ trong giây lát rồi bất chợt hạ lệnh:
"Cậu mở cho tôi xem đoạn có mặt cô ấy ngay bây giờ, tôi muốn đối chiếu người cậu nhắc đến có đúng là Trần Lam Khanh không."
Nghĩa nghe lệnh, bàn tay thon gọn nhanh thoăn thoắt điều khiển con trỏ chuột "click" một tiếng, đoạn phim vừa rồi lập tức được tua lại.
"Là đây, chính là đoạn này."
Châu Mặc Lâm lạnh lùng nhìn vào màn hình vi tính, hắn cầm điện thoại lên so sánh.
Sau một lúc, hắn gật đầu.
"Đúng là cô ấy rồi.
Nhưng người đàn ông ở bên cạnh sao trông thật quen mắt?"
Trung Thông đứng bên cạnh nghe ngóng nãy giờ bèn chen lời:
"Là cậu ta đấy lão đại, anh có nhớ băng đảng sát thủ trước đây từng đối đầu với chúng ta tên là Hell không?"
"Có, thì sao?"
"Người này tên thật là Hoàng Gia Huy, cánh tay phải của tên cầm đầu băng đảng đó.
Cách đây một năm trước, người này được cho là đã chết sau khi thất bại vụ ám sát tổng thống nước M."
Nghĩa thắc mắc: "Nếu người anh Thông nói là đúng, vậy người đáng lẽ ra phải chết tại sao xuất hiện ở đó cùng Lục thiếu phu nhân?"
Trung Thông so vai: "Ai biết, đó là chuyện nhà người ta, mình sao quản được.
Hơn nữa, việc của chúng ta ngồi đây đâu phải là bàn luận vấn đề riêng tư của người khác."
Châu Mặc Lâm đồng quan điểm với Trung Thông, hắn không mặn không nhạt nói bằng tone giọng trầm:
"Trung Thông nói đúng, điều chúng ta đặt lên hàng đầu bây giờ là gửi thông tin về Lục thị."
Lục Nhất Minh không bao giờ quan tâm những video kiểu này, và đó cũng là lý do anh ta gặp khó khăn trong việc tìm kiếm người vợ đang mất tích.
Mà từ khi nào lão đại nhà mình đi quan tâm chuyện nhà người khác thế?
Đây là điều Trung Thông và Nghĩa cùng thắc mắc.
"Nghĩa, cậu cắt đoạn video và gửi Lục Nhất Minh luôn giờ đi."
"Thuộc hạ đã rõ."
"Nhưng chỉ lấy đoạn quay cận mặt thôi."
"?"
Hắn lạnh nhạt bổ sung: "Mấy người không thấy cô ta đã có bầu à?"
Nghĩa: "..."
Trung Thông: "..."
Vài phút sau, điện thoại cá nhân của Châu Mặc Lâm reo lên, là Lục Nhất Minh gọi tới.
Hắn liền bắt máy.
"Alo!"
"Lâm, cảm ơn anh! Không có anh, chắc còn lâu tôi mới tìm thấy tung tích của cô ấy."
"Không cần cảm ơn xuông như vậy, tôi thích