Quả nhiên là có chuyện sắp diễn ra.
Thứ ánh sáng lóa mắt đó ngày một sáng chói trong đêm đen, nếu không phải đã là giữa đêm e là người trong cung sẽ bị thứ ánh sáng này làm cho giật mình thức giấc chạy ra xem có chuyện gì.
Tố Liên đau đến ngất đi, loại đau đớn này vượt qua sức chịu đựng của y mất rồi, cứ như vậy mà ngất đi, trước lúc đó Tố Liên chỉ có một suy nghĩ duy nhất trong đầu.
Chuyện gì thế?
Suy nghĩ chưa được giải đáp thì y rơi vào mảng mơ hồ tối đen.
Trong không gian trôi nổi vô định lại không thấy rõ năm ngón tay nhưng y lại cảm nhận được cơ thể của mình ra sao, từng đầu ngón tay đến các ngón chân đều tỉ mỉ mà soi.
?
Khoan, có gì đó không đúng lắm.
Tay? Chân?
Hiện tại y là sen cơ mà sao có được tay chân?
Tố Liên rất muốn tỉnh táo lại để xem tình huống hiện tại nhưng y không có cơ hội đó, một giây ngay sau đó lại có một chùm tia sáng chói mắt xâm chiếm tầm mắt của y.
_ _ _
Mơ màng tỉnh dậy, Tố Liên cả người ê ẩm, chỉ là….ngay sau đó y liền dùng hết sực bình sinh ngoi ra khỏi mặt nước hồ..
Cũng không biết đã ở dưới bao lâu nhưng y không có cảm giác được, thậm chí còn có thể thở được? Nếu không nhờ ánh trăng soi xuống mặt hồ y e rằng mình có chết ở đó cũng không biết nguyên nhân là gì.
Kì quái, sao có chuyện thở được dưới nước cơ chứ?!
Thở hồng hộc một hồi mới phát hiện, bây giờ là nữa đêm, trăng đã lên cao, xung quanh yên lặng không nghe tiếng động gì khác ngoài tiếng th.ở dốc của y.
Tiếng th.ở dốc?
Sen làm gì có tiếng thở d.ốc?.
Tố Liên cứng người, cúi đầu xuống nhìn mình được mặt hồ phản chiếu.
Trong hình ảnh phản chiếu, một thiếu niên tuổi không lớn lắm mặt mày trắng nõn mềm mại, làn da sáng bóng căng mọng, môi hồng răng trắng, ánh mắt to tròn đen láy, gương mặt lại đầy nét trẻ con thuần túy ngây thơ.
Tố Liên:..........!
Đúng là đẹp thật đấy.
Nhưng cái bản mặt non choẹt của đứa con nít này là sao a!
Kiếp trước dù không đẹp trai lắm nhưng cũng là nam nhi trầm lặng lạnh