"Không, không đúng đâu! Thịt ta vừa dai vừa hôi không ngon đâu!." Tố Liên hoảng hốt la thét lên, tay không ngừng đập loạn xạ.
Phì, haha.
Bạch Truy Thiên thấy sen nhỏ sợ thì buông miệng cười không dứt, thật dễ lừa.
A? Thế mà lại dám cười sen! Thật quá đáng.
Tố Liên tức đỏ mặt bất chấp mặt mũi hình tượng gì đó lao thằng vào người Bạch Truy Thiên há mồm cắn y một phát!
Bạch Truy Thiên:..........
Ngươi là sen, không phải cẩu.
Tố Liên: ∑d(°∀°d)
Tức quá chơi ngu rồi a!
Bạch Truy Thiên lắc lắc cái tay đang bị sen nhỏ gặm, vẫn không buông.
Lại lắc lắc, cũng không xê dịch.
"............."
Lỡ phóng lao rồi phải theo lao, ông đây cắn rớt miệng thịt ngươi mới thôi!
Bạch Truy Thiên không sợ đau, hắn chỉ sợ sen nhỏ cắn mạnh quá sẽ gãy răng.
Dù sao hắn da dày thịt béo lực cắn của sen nhỏ như gãi ngứa chứ không đau, hắn còn sợ mớ răng sữa của y sẽ gãy mất.
Thờ ra một hơi lấy tay xoa xoa đỉnh đầu của y, hắn dịu dàng nói: "Ngoan nào, lát ta cho ngươi ăn món ngon nhé?."
Tố Liên:.......
Ta không phải trẻ con!
Nghe lời buông miệng ra, Tố Liên thấy hơi ê răng.
Cắn mạnh như vậy mà trên tay người nào đấy ngay cả dấu cũng không để lại mà ngược lại hàm răng của còn y ê ẩm! Này không khoa học!
Chưa hồi thần người liền bị hắn bế lên đặt lên đùi, như lúc trước quen miệng mà hôn hôn chụt chụt lên mỏ y.
Tố Liên:..........
?! Có gì đó không đúng.
Hôn? Hiện tại ta là người a!
"Ngươi, ngươi làm cái gì vậy hả!." Trợn mắt chỉ trích người trước mặt này không đứng đắn, lúc là sen hôn thì y không nói bây giờ biến thành người rồi mà vẫn dở thói lưu manh ư?!
"Hôn buổi tối." Bạch Truy Thiên nghĩ sen nhỏ là do sen hóa thân chắc không biết mấy chuyện bên ngoài, một bụng ý nghĩ đen tối ngoi lên muốn lừa sen.
Tố Liên: Nếu không phải ta từ nơi khác xuyên đến thì đã bị cái vẻ mặt quân tử đó của ngươi lừa thật rồi!
Ngươi đang lừa ta trắng trợn đó có biết không?!
"Lúc ngươi là sen không phải cũng như vậy sao." Bạch Truy Thiên giả vờ tự hỏi, muốn gạt cho được sen nhỏ
"Này, này không giống nhau!." Tố Liên bác bỏ lời hắn nói, không giống lúc trước đâu.
"Không giống chỗ nào?."
"Bây giờ ta là người!."
"Không khác nhau mấy." Bạch Truy Thiên nghiền ngắm so sánh cũng có khác gì lắm đâu, từ sen nhỏ thành sen to? Suy cho cùng cũng là sen nhà hắn biến lớn biến nhỏ cũng là của hắn, không khác gì nhau.
"Khác!."
"Không khác."
"Khác!."
"Không."
"Khác…ể..?" Vừa dứt câu môi liền bì chặn, Tố Liên trừng mắt không thể tin nhìn tên gay trước mắt, đẹp thì có đẹp nhưng cái nết không ưa nổi! A, biến thái!
Bạch Truy Thiên lười chơi với y, cứ hôn tới chặn