[ Thao tác ngược lại ]
Người cá sống rất thọ, thậm chí có thể tính đến hàng nghìn, nhưng đồng thời vì thiếu đi linh hồn mà việc sinh con đẻ cái duy trì nòi giống thực sự khó khăn.
Hơn nữa bản tính bẩm sinh hung dữ hiếu chiến, số lượng người cá không ngừng giảm thiểu, cho đến ngày này trở nên thưa thớt vô cùng.
Xã hội hiện đại vẫn luôn cho rằng người cá chỉ là sinh vật trong truyền thuyết.
Lệ Phù kể rằng cô sinh ra ở vực sâu phương Bắc, không thích đùa giỡn con người như đồng loại của mình, từ khi còn nhỏ đã nuôi dã tâm.
Cô vô cùng đam mê ca hát, mà sinh vật sống dưới nước chưa khai mở trí tuệ sao có thể thưởng thức tiếng ca, vậy nên cho đến ngày nay vẫn luôn tâm nguyện ai ai cũng nghe được thanh âm của mình.
Cô muốn thâu tóm trái tim thật nhiều người.
Lệ Phù biết xã hội ngày nay có khoa học công nghệ tiên tiến hiện đại cùng chế độ tư bản phát triển mạnh mẽ, có thể thu âm tiếng hát và quảng bá rộng rãi, ngôi sao ca nhạc nổi tiếng sẽ bán đĩa nhạc ra toàn thế giới sau đó thu hút vô số người theo đuổi.
Cô mong mỏi không thôi, bởi vậy quyết định rời xa biển khơi để lên bờ, trở thành ngôi sao ca nhạc
Nhưng cô phải đối mặt với vấn đề dòng giống mà trăm ngàn năm sau vẫn không thể giải quyết nổi – người cá không có chân để bước đi trên đất bằng.
Cũng may đàn anh đàn chị đã sớm cung cấp thông tin tham khảo và truyền thụ kinh nghiệm cho cô.
Lệ Phù bất chấp nguy hiểm, tìm đến một phù thủy, dùng nhan sắc làm món hàng giao dịch đổi lấy đôi chân loài người.
Nhu cầu của xã hội thực sự vượt quá tưởng tượng, Lệ Phù có chân, lại không còn nhan sắc, tuy rằng đĩa nhạc rất nhanh được công ty ưu ái, nhưng ban quản lý cho rằng vẻ bề ngoài ảnh hưởng đến doanh số, yêu cầu cô không lộ diện trước ống kính máy quay.
Chiến lược phát hành đĩa nhạc của công ty thực hiện vô cùng thuận lợi, tiếng hát của người cá vốn là món quà trời ban, album đầu tay vừa quảng bá đã lập tức thịnh hành toàn Châu Âu, Lệ Phù trở thành nữ ca sĩ có doanh số bán đĩa nhiều nhất năm đó.
Đồng thời, công ty vẫn luôn kiểm soát nghiêm ngặt vấn đề hình ảnh của Lệ Phù, trừ người đại diện và lãnh đạo công ty, đến những nhân viên khác cũng chưa từng chứng kiến nhan sắc thực sự.
Nếu không có gì thay đổi, Lệ Phù hẳn sẽ thực hiện được các bước tiếp theo trong kế hoạch của mình, tiếp tục ra bản hit, trở thành ngôi sao ca nhạc nổi tiếng toàn cầu.
Thứ ngoài ý muốn, chính là Hà Tự Thanh.
Năm đó Hà Tự Thanh mang danh hiệu nghệ sĩ hot nhất tại Trung Quốc, anh tuấn lãng tử, khí phách mạnh mẽ, còn sở hữu sự dịu dàng, điềm đạm, lịch lãm đặc trưng ở người phương Đông.
Lệ Phù gặp Hà Tự Thanh trong sự kiện gã được mời đến tham dự, thực sự vừa thấy đã rơi vào lưới tình.
Người cá là loại sinh vật vô cùng cố chấp, điên cuồng theo đuổi tình yêu, sẵn sàng hi sinh hết thảy vì tình yêu, bao gồm cả giấc mơ và đam mê nuôi dưỡng một đời.
Nói đến đây, Lệ Phù tạm dừng, nhẹ nhàng cười châm biến, không biết đang chế nhạo Hà Tự Thanh hay chế nhạo chính mình.
"Vì muốn Hà Tự Thanh yêu tôi như cách tôi yêu anh ta, tôi quay về biển cả tìm thầy phù thủy, đổi tiếng hát lấy lại nhan sắc."
Không ngờ sự tình phức tạp như vậy, Tiết Trầm lộ ra biểu cảm bội phục, nhưng thêm vào đó là sự tiếc nuối: "Quá dũng cảm, quá ghê gớm ..... nhưng không đáng."
Mọi người vẫn luôn bàn luận về vấn đề Lệ Phù không xuất đầu lộ diện từ khi debut, người ngoài vẫn nghĩ cô ấy xấu xí, mãi đến khi công khai yêu đương với Hà Tự Thanh trước công chúng, nhan sắc diễm lệ mới khiến bình luận ác ý hung hăng tự vả mặt.
Sự lật ngược tình thế này có thể coi là kinh điển, từ đó về sau đã trở thành đề tài hot nhiều năm.
Thực ra quãng thời gian Lệ Phù debut không lộ mặt đúng là vì bề ngoài xấu xí.
Việc cuối cùng cô làm trước khi lấy lại nhan sắc là dùng giọng ca mê hoặc người biết chuyện trong công ty đĩa nhạc, khiến bọn họ nghĩ từ xưa đến nay cô vẫn luôn xinh đẹp như vậy, hơn đưa đồng ý hủy bỏ hợp đồng để cô khôi phục tự do.
Sau đó, Lệ Phù và Hà Tự Thanh mở họp báo công khai yêu đương, tiện thể rút lui khỏi giới giải trí, bởi cô đã hoàn toàn mất đi giọng nói cám dỗ của người cá, chẳng còn khả năng ca hát như ngày xưa.
Giản Lan Tư bừng tỉnh: "Vậy nên vừa rồi cô không dùng âm thanh công kích chúng tôi."
Vừa rồi anh còn băn khoăn lí do Lệ Phù không dùng tiếng ca hút hồn bọn họ, rõ ràng đây là chiêu trò mà người cá am hiểu nhất.
Hơn nữa thời điểm cô ta phẫn nộ, tuy giọng điệu kêu gào vô cùng khủng bố nhưng phần nhiều là sát thương vật lý mạnh mẽ chứ không phải âm thanh tự nhiên, thậm chí chẳng hề êm dịu ru tai.
Việc đến nước này, Lệ Phù cũng không thể phủ nhận, gật đầu nói: "Đúng vậy."
Cô một lần nữa cười lạnh, "Nếu không phải tôi mất đi giọng hát, chưa chắc mấy người đánh lại tôi."
Tiết Trầm suy nghĩ một chút, cũng nghiêm túc trả lời: "Khó mà nói, tôi cảm thấy tốc độ vung tay của tôi hẳn nhanh hơn so với tốc độ cô há miệng"
Lệ Phù: "......"
Cô lập tức hạ giọng, nụ cười cũng dịu dàng hơn nhiều, "Tôi chỉ đặt giả thiết thôi mà."
Giản Lan Tư: "......"
Mỗi con quái vật kiêu ngạo đứng trước mặt Tiết Trầm đều trở nên vừa ngoan ngoãn vừa vâng lời.
Hà Tự Thanh vẫn luôn bàng hoàng lắng nghe lúc này đã hoàn toàn ngơ ngẩn.
Trong nháy mắt, gã nhớ lại rất nhiều chuyện xưa.
Năm đó khi còn trẻ, đúng thời điểm nhiệt huyết thiếu niên bùng nổ, đĩa nhạc của Lệ Phù vừa bán ra ở Trung Quốc đã bị giọng hát của cô mê hoặc, gã đong đầy cảm xúc với vị ca sĩ thần bí ấy, chỉ là Lệ Phù chưa từng lộ diện, gã tiếc nuối vô cùng.
Không ngờ trong chuyến đi châu Âu may mắn nhìn thấy hình dáng thật của Lệ Phù, không ngờ cô xinh đẹp như vậy, còn dành tình cảm cho gã.
Lúc ấy Hà Tự Thanh cảm thấy mình trúng tấm vé số đặc biệt nhất trên đời, không màng đến sự phản đối của công ty, vào thời điểm nổi tiếng kiên trì kết hôn với Lệ Phù.
Hà Tự Thanh chưa từng nghĩ, để ở bên cạnh gã Lệ Phù đã hi sinh nhiều như vậy.
Không chỉ sự nghiệp, không chỉ quê hương.
Đây là người vợ đã đồng hành bên cạnh gã hai mươi năm, nếu vừa rồi còn sợ hãi, hiện tại đã biết chân tướng, Hà Tự Thanh chỉ thấy cảm động trong lòng.
"Lệ Phù, em ngốc quá." Hà Tự Thanh bồi hồi nói, "Em đâu cần vì anh mà từ bỏ thanh âm, anh yêu con người chân thật của em, dù vẻ bề ngoài có như thế nào anh cũng luôn yêu em, quyết định kết hôn với em......"
"Thối lắm, anh đừng có giả tạo." Lệ Phù mắng to một tiếng, móng tay sắc bén quạt một đường trên bàn trà, lưu lại dấu vết đáng sợ, "Hà Tự Thanh, anh nghĩ lí do tôi tìm phù thủy lấy lại nhan sắc là vì cái gì?"
Vẻ mặt của cô càng thêm trào phúng, "Chắc anh không nhớ, năm đó anh vừa đặt chân đến châu Âu đã gặp một cô gái ngồi bên bờ sông cất tiếng hát, cô ấy còn nhìn anh rất lâu..."
Theo lời dẫn dắt, Hà Tự Thanh chậm rãi hồi tưởng lại sự việc năm xưa, đột nhiên gã nhận ra điều gì đó, vẻ mặt kinh ngạc ngỡ ngàng, "Chẳng lẽ......"
"Không sai, đó chính là tôi khi chưa lấy lại nhan sắc." Lệ Phù càng nói càng buồn cười, "Cho dù đã bao nhiêu năm tháng qua đi, tôi vẫn nhớ như in lời anh đã nói ngày hôm ấy, anh tán gẫu với bạn bè của mình rằng: hát rất hay, đáng tiếc lớn lên xấu xí, anh còn nói .... hi vọng Lệ Phù mà anh thích không mang vẻ bề ngoài như thế này."
Từng câu từng chữ cắm thẳng vào trái tim Hà Tự Thanh.
Gã nháy mắt cứng họng, khuôn mặt sưng thành màu gan heo, xấu hổ đến mức hận trên mặt đất không có cái lỗ mà chui xuống.
Tiết Trầm lắc đầu thở dài: "Cũng có kĩ năng diễn xuất thật đấy."
Quá xấu hổ!
May thay loài rồng bọn họ chưa bao giờ hư hỏng như thế, thích người đẹp đều thoải mái nói ra lời!
Nghĩ đến đây, cậu không nhịn được liếc Giản Lan Tư một cái.
Không thể phủ nhận, nhan sắc của đàn anh là món quà trời ban, so ra không hề thua kém người cá.
Phải biết rằng, vẻ đẹp của người cá đã đủ coi là đẳng cấp thủy tộc rồi!
Rồng, rất thích.jpg
Giản Lan Tư nghiêm túc lắng nghe câu chuyện Lệ Phù kể, đột nhiên cảm nhận được ánh mắt khẳng định từ Tiết Trầm.
Giản Lan Tư: ?
"Hà Tự Thanh, tôi không quan tâm anh yêu tôi vì vẻ bề ngoài, Trung Quốc có câu "đã là con người, ai cũng yêu cái đẹp". Tôi cảm thấy rất có lý, ngay từ đầu cũng vì anh tuấn tú tôi mới nhất kiến chung tình với anh." Giọng điệu Lệ Phù xa xăm, mang theo hận thù vô tận, gằn từng chữ nói, "Nhưng anh không thể vi phạm lời đã hứa với tôi như vậy."
Người cá sinh sản khó khăn, còn gặp trở ngại trong tình yêu khác dòng tộc, Lệ phù ở bên Hà Tự Thanh coi như mất khả năng có một đứa con.
Bởi vậy thời điểm Hà Tự Thanh cầu hôn, Lệ Phù nói cô là một DINK, cả đời không sinh con đẻ cái.
Hà Tự Thanh cũng đáp ứng yêu cầu của Lệ Phù.
Sau đó chính là phiên bản được cư dân mạng tán dương.
Hai mươi năm nhanh chóng trôi qua, tình yêu giữa Hà Tự Thanh và Lệ Phù trở thành cổ tích trong giới giải trí, điều mọi người ca tụng nhiều nhất là Hà Tự Thanh ở vị trí con một trong gia đình, lại vì Lệ Phù mà từ bỏ sinh con nối dõi, trở thành ví dụ cho tấm gương đạo đức đàn ông đương thời.
Hiện tại, xem ra Hà Tự Thanh không thể kiên trì đến cuối cùng.
Huyền thoại về tình yêu rốt cuộc trở thành một nắm lông gà vỏ tỏi.
Tuổi thọ của người cá rất dài, vốn dĩ Lệ Phù định chờ đến ngày