Giản Nại cũng không phải là người nói mà không làm.
Mà ngược lại, cậu đã lên kế hoạch cả rồi, hơn còn rất vui vẻ thực hiện suy nghĩ của mình.
Bởi vì, sau khi quyết định làm gì, năng lực làm việc của cậu rất cao, chuyện thứ nhất chính là phải tìm được ID game của trapboi, mà cái này thì không khó.
Hiện tại bọn họ đang ở trong nhà Thích Thần, khoang trò chơi thì ngay kế bên.
Nhưng khoang trò chơi đã bị khóa chính chủ, chỉ có chủ nhân mới có thể sử dụng, cho nên cậu không add friend được ngay, cũng không thấy được ID trapboi ra sao, nghe mà chán.
Thích Thần đang xỉn thì thấy có người đi đi lại lại trong nhà mình, y mắt nhắm mắt mở nói:"Nại Nại, cậu đang làm gì đó?"
Giản Nại vội vàng nói với Thích Thần: "Thần Thần, cậu nói cho tớ biết ID game của Đoạn Hạo Thần là gì đi?"
Thích Thần mơ mơ màng màng nghe thấy, y nghĩ nghĩ nói: "Hình như trước đây tớ ghi lại, trong điện thoại thì phải, cậu muốn cái này làm gì?"
Giản Nại không muốn để bạn mình lo lắng, chỉ nói: "Không có gì đâu, nói cho tớ là được.
"
Thích Thần tín nhiệm Giản Nại trăm phần trăm, vì thế dù đã xỉn quắc cần câu vẫn cầm lấy di động, vẫn lướt điện thoại cả nửa ngày để tìm được chuỗi ID game kia, đưa cho Giản Nại nói: "Chính là cái này.
"
Giản Nại vội vàng nói: "Cậu chờ tớ tí, tớ lấy giấy bút ghi lại.
"
Thích Thần gật đầu.
Giản Nại cũng say khướt, lảo đảo lắc lư đi lấy bút, hoàn toàn quên mất có thể dùng di động của mình để chụp lại, chai vang đỏ kia tác dụng hơi chậm, mà khi đã tác dụng rồi thì sẽ hơi bị lag, thật vất vả mới kiếm quyển vở nằm ở trong góc, nhưng lại không tìm thấy bút, nên tùy tay vơ lấy bút kẻ chân mày =))): "Để tớ ghi nhớ, ID là! "
Cậu tỉnh tỉnh mê mê ghi lại, khi muốn xác định lại một lần nữa thì Thích Thần đã chịu hết nỗi cơn buồn ngủ, tắt màn hình điện thoại đi.
Giản Nại không còn cách nào, dứt khoát từ bỏ luôn.
Lúc này cậu vẫn nhớ đến chuyện phải mua acc, trước đó cậu đã có thói quen, là trước khi đi ngủ phải làm hết chuyện trong ngày trước đã.
Vì thế Giản Nại lại mở app shopping ra, click mở khu vực trò chơi, vì 《 Vấn Đạo 》là con game hot nhất mấy năm gần đây nên có rất nhiều acc đang được rao bán.
Giản Nại chọn lựa nửa ngày, mong sẽ tìm được acc đúng ý mình.
Ngay lúc cậu đang do dự thì có một acc hấp dẫn ánh mắt của cậu, chủ acc ghi dưới phần miêu tả là: "Acc này đã học được một skill độc quyền, có thể truyền tống đến bên cạnh người chơi khác dưới bất luận tình huống nào 100%.
"
?
Xịn vậy luôn?
Thế chẳng phải sẽ đỡ đần mình trong việc đuổi giết trapboi sao?!
Có chuyện tốt như nhế đúng là đưa than ngày tuyết rồi!
Cũng chính là do quá hưng phấn, cũng có thể là do đã khá say, Giản Nại hoàn toàn quên mất đọc các bình luận phía dưới, trực tiếp click mua.
【 Xác nhận thanh toán 120,000 tệ? 】
Giản Nại không chút do dự chọn đồng ý.
Tiếp theo hệ thống hiện lên giao dịch thành công.
Giản Nại vừa lòng, cho nên cũng không để ý tới phản ứng của toàn bộ mọi người trong app mua sắm sau khi acc này bị mua, trực tiếp ngã đầu ngủ mất.
! !
Mấy ngày sau
Thành phố A nghênh đón mùa thu.
Sự kiện ngôi sao ca nhạc yêu đương không lâu trước đó bị quần chúng bàn tán trong những lúc rảnh rỗi giờ cũng đã nhạt dần.
Trước sân bay, Giản Nại nhìn bạn tốt, trong lòng càng thêm đau xót: "Thần Thần, thật sự quyết định rồi sao?"
"Ừa, xin lỗi nha Nại Nại, tớ không có cách nào vượt qua chuyện này được.
" Hốc mắt Thích Thần hơi đỏ, y ôm lấy bạn tốt của mình: "Cho nên tớ mới muốn làm chút gì đó để dời đi lực chú ý, thật ra đã từ sớm trước đây tớ rất muốn đi lên những vùng núi cao để cảm thụ cuộc sống sinh thái nguyên thủy, ở đó cũng có công ty con của ba mẹ tớ nữa, tớ qua đó coi như là để thả lỏng tâm tình, cậu đừng lo lắng nữa, nha?"
Sao Giản Nại lại không lo lắng cho được.
Lúc này chuyện mới xảy ra mới được mấy bữa mà Thích Thần đã gầy một vòng lớn.
Ngày đó buổi sáng sau khi tỉnh rượu, biết được của hành động trap boy, Thích Thần chẳng nói chẳng rằng, từ đó về sau không bao giờ nhắc đến tên Đoạn Hạo Thần nữa.
Giản Nại lôi kéo tay bạn thân: "Thần Thần, có chuyện gì nhớ gọi cho tớ liền nhé.
"
"Tớ không có sao đâu.
" Thích Thần nhìn ngược lại Giản Nại, người trước mặt lớn lên có một khuôn mặt vô cùng tinh xảo xinh đẹp, thở dài nói: "Tớ lo cho cậu thì có, chuyện Lục Kiệt! "
Sắc mặt Giản Nại đột biến, đôi mắt đào hoa xinh đẹp lạnh tanh: "Từ ngày chia tay tôi đã bỏ quên gã ta rồi.
"
Giống với phần lớn mọi người, hồi Giản Nại còn là học sinh cũng đã từng yêu đương.
Nhưng đấy cũng chẳng phải là bộ phim thần tượng gì, đối phương chỉ là một học sinh nghèo mà thôi, không có nhiều tiền, cũng không nhiều năng lực, ưu điểm duy nhất chính là làm người thành thật, đáng tin cậy.
Lúc ấy Giản Nại là một nhân vật phong vật trong trường.
Cậu lớn lên quá xinh đẹp, dù là nam nhân hay là nữ nhân đều yêu thích.
Mà cậu và Lục Kiệt là thanh mai trúc mã, hai người từ nhỏ đã có cảm tình, cho nên tuy chung quanh có rất nhiều cám dỗ, Giản Nại vẫn lựa chọn Lục Kiệt.
Cậu vốn dĩ cho rằng, mặc kệ tương lai có xảy ra chuyện gì, dù là vinh hoa phú quý,dù là màn trời chiếu đất, cũng không có gì có thể chia rẽ cậu và Lục Kiệt.
Nhưng mà!
Thẳng đến một lần ngoài ý muốn, cậu phát hiện Lục Kiệt đang chơi trò chơi.
Khác với hiện thực, trong《 Vấn Đạo 》gã là đại thần nằm trong bảng xếp hạng toàn quốc, bằng vào trình độ thao tác cực kỳ ưu tú, rất được lòng khá nhiều người chơi, hơn nữa trong game gã còn có một vị phu nhân nữa, hai người thần tiên quyến lữ, vô cùng ân ái.
Thích Thần nhớ lại chuyện cũ, thở dài nói: "Nếu lúc ấy không phải do tớ tặng cậu khoang trò chơi, cậu cũng sẽ không! "
Ánh mắt Giản Nại lạnh lung, cười: "Cũng sẽ không phát hiện chuyện của đôi cẩu nam nữ đó.
"
Tuy rằng sau đó Lục Kiệt vẫn luôn giải thích rằng, chỉ là cp trong game mà thôi, người gã yêu vĩnh viễn chỉ có một mình Giản Nại, mà kết tình duyên chỉ là để tiện làm nhiệm vụ, nhưng Giản Nại một chữ đều không muốn nghe.
Tró đẻ.
Xứng đáng xuống địa ngục.
Thích Thần thấy thái độ của cậu như thế liền an tâm: "Nại Nại, Lục Kiệt không xứng với cậu đâu, dù gã có bám lấy cậu thế nào thì cậu cũng đừng mềm lòng đó nhá, đừng để ý tới gã có biết không?"
Giản Nại gật đầu: "Cậu