Thân thể của nó rất lớn, gần như chiếm hết toàn bộ ô vuông, mà bên dưới cái bụng của nó, mơ hồ thấy được một góc tờ tiền giấy.
Là tờ một trăm tệ còn lại.
Như thế liền có thể khẳng định kẻ tấn công người giấy chính là con kim thiềm thừ này.
Lúc này trên đỉnh đầu bỗng nhiên toát ra từng tiếng vang “chi chi”, một trận gió lạnh lướt qua đỉnh đầu, độ ẩm trong biệt thự đang chậm rãi giảm xuống.
Nhận thấy được nơi phát ra âm khí, Thi Vưu Vưu ngẩng đầu lên, trên trần nhà lộ ra gương mặt của một người phụ nữ, sắc mặt xanh tím, nổi đầy gân xanh, tóc dài trút xuống, hai mắt hoàn toàn không có lòng trắng, đen như hốc đồng nhìn chằm chằm xuống phía dưới.
“Cô quả nhiên là thấy được cô ta?” Trương tổng chú ý tới động tác của Thi Vưu Vưu, liền sửng sốt, ngay sau đó là lộ ra vẻ mặt mừng như điên.
“Thân là người tu đạo, tôi có thể thấy được quỷ đương nhiên là không có gì hiếm lạ, ngược lại là ông, một người bình thường thế nhưng dám lấy thân nuôi quỷ.
" Thi Vưu Vưu nhếch miệng, ngữ khí lạnh lùng: “Đều sắp mất mạng tới nơi, ông còn muốn nhiều tiền như vậy làm cái gì?” Cái tay chống quải trượng của Trương tổng không ngừng run rẩy, ông ta mới vừa bước về phía trước một bước, nữ quỷ trên trần nhà liền xà thấp xuống một phân, bả vai lộ ra hoàn toàn.
Nhìn thấy một màn này khiến Trương tổng sợ hãi run rẩy hai