Sở dĩ cô có ấn tượng sâu sắc với nữ chính Lê Mộng Nhiễm trong tiểu thuyết này là vì trong truyện có một nữ phụ trùng họ tên với cô, mặc dù lúc chính thức lên sân khấu cũng đã thay đổi tên họ nhưng mỗi khi cô đọc tới đoạn nữ chính gọi tên cũ của nữ phụ vẫn cảm thấy rất vi diệu.
Thi Vưu Vưu cứ có cảm giác như chính mình bị gọi vậy.
Vì vậy khi cô thấy nữ phụ không ngừng tìm đường chết, bị vả mặt sưng phù thì liền phẫn nộ đóng quyển tiểu thuyết lại.
Trong sách miêu tả nữ phụ rất cực đoan, ghen tuông, tự cao tự đại, ý nghĩa tồn tại của cô ta là gây rắc rối cho nữ chính, sau đó bị vả mặt hết lần này đến lần khác, không cần đọc đoạn cuối cũng biết kết cục của cô ta thảm đến cỡ nào.
Thi Vưu Vưu: “! ”Cô thực sự là nữ phụ trong quyển sách này sao?Điều chắc chắn là 17 năm trước thực sự là do cô tự mình trải qua.
Từ nhỏ cô chỉ là một cô gái bình thường, ngoại trừ vẻ ngoài ưu tú được di truyền từ mẹ, có thể nói còn lại đều vô dụng, không giống Lê Mộng Nhiễm vừa ngoan ngoãn lại hiểu chuyện, tốt bụng, học giỏi! Tóm lại cực kì hoàn hảo.
Phải thừa nhận rằng mấy năm nay cô rất ghen tị với Lê Mộng Nhiễm, đương nhiên đó chỉ là cảm xúc của thiếu nữ chưa trưởng thành mà thôi, thực chất cô chưa từng làm điều gì xấu xa.
Nhưng cốt truyện lại nói cho cô biết, không lâu sau cô sẽ cuỗm hết tài sản còn lại của gia đình để bỏ trốn.
Chẳng lẽ cô ghen tị đến mức bỏ qua tình cảm mười mấy năm sống chung?Thi Vưu Vưu không khỏi nghi ngờ tính cách của mình một cách sâu sắc.
“Tôi đã nhờ một người bạn giúp cháu tìm một căn nhà có giá thuê hợp lí, nhân lúc rảnh tôi sẽ đi xem cùng cháu.
” Chủ nhiệm Trần thực sự muốn giúp Lê Mộng Nhiễm, bởi vì đứa nhỏ trước mắt vừa tốt bụng lại rất kiên cường.
“Vâng ạ, chúng ta đi xem thôi.
” Ngôi nhà mà bọn họ đang ở sắp đến hạn rồi, cô ấy phải nhanh chóng tìm được chỗ ở mới trong vòng một tuần, Lê Mộng Nhiễm mỉm cười cảm ơn chủ nhiệm Trần, sau đó nhìn sang Thi Vưu Vưu, nói: “Tiểu Vưu, em phải đi xem nhà rồi, chị có muốn đi cùng không?”Bây giờ đầu óc của cô đang rối rắm, cô cần một nơi yên tĩnh để suy nghĩ, vì vậy liền lắc đầu: “Chị không khỏe lắm, cho nên không đi đâu.
”Thấy sắc mặt của cô không tốt, Lê Mộng Nhiễm cũng không dây dưa, sau đó liền dặn dò vài câu rồi mang đồ theo chủ nhiệm Trần ra ngoài.
Đợi đến khi cơ thể khôi phục lại độ ấm như bình thường, Thi Vưu Vưu mới ra khỏi phòng, sau khi phát hiện một bóng đen ở phòng khách, cô liền lộ ra vẻ mặt thì ra là như thế.
Lí do khiến cô luôn