Nghệ Thu Cẩn tiến lên phía trước, đầu tiên là cẩn thận ấn xuống từng nút số tầng, sau cùng mới ấn xuống chuông cảnh báo.
Thi Vưu Vưu chú ý tới trên tay phải của bà ấy có đeo một chiếc vòng tay bạch ngọc, trong vòng tay có lây dính âm khí khá nồng, chính là nó đã gây ảnh hưởng tới việc vận hành bình thường của thang máy.
Vòng tay bạch ngọc cũng không có quỷ bám vào, hẳn là từng đặt cạnh hung vật, không cẩn thận lây dính phải âm khí.
Ngọc khí nếu chẳng may dính phải âm khí hung hiểm, nếu không có chuyên môn tiến hành tinh lọc, âm khí trên đó sẽ rất khó tiêu trừ, đeo bên người nhẹ thì giấc ngủ bị ảnh hưởng, nặng thì gặp phải tai nạn, xui xẻo liên miền.
“Vòng tay của dì đẹp quá, có thể cho cháu mượn nhìn xem một chút được không?” Nói xong, Thi Vưu Vưu liền vươn tay trái cầm lấy tay Nghê Thu Cẩn, tay phải lén kháp một cái quyết, phất nhẹ qua chiếc vòng bạch ngọc.
Nghê Thu Cẩn mạnh mẽ rút tay về, nhíu mày nhìn chằm chằm Thi Vưu Vưu, có chút tức giận, chỉ cảm thấy cô gái trước mặt này thật không biết lễ phép, thế nhưng trực tiếp đụng vào vật trang sức quý trọng của người xa lạ.
“Đinh!” Thang máy khôi phục bình thường, đi lên đến tầng 25 liền mở ra.
Thi Vưu Vưu không muốn triển lộ bản lĩnh ra trước mặt người nhà họ Lê, sau này cô cũng không muốn có quá nhiều liên lụy với nữ chính, đương nhiên là phải ngăn chặn