Nếu Thi Vưu Vưu là con gái ruột của mẹ nuôi Lê Mộng Nhiễm, thì bọn họ đáng lý nên giúp đỡ nhiều hơn, nhưng cô cũng chỉ là đứa nhỏ được nhặt về nuôi, đưa tặng một căn hộ còn chưa biết đủ? Chẳng lẽ còn tưởng đi theo bọn họ trở về làm thiên kim tiểu thư.
Về điểm này người nhà họ Lê là cực kỳ nhất trí, nhà bọn họ cũng chỉ có một đứa con gái duy nhất mà thôi, Nghệ Thu Cẩn xa cách nói: “Không sao, chúng tôi cứ mua căn hộ này lại, sau này nếu Thi tiểu thư muốn trở về ở thì cứ dọn về bất cứ khi nào.
” Bà ta cũng không tin thật sự sẽ có người không cần một căn hộ giá trị như vậy! Thi Vưu Vưu không tiếp lời, cầm di động gửi tin nhắn cho bên dọn nhà.
“Mẹ, đồ của mẹ nuôi con đã để hết lại vào trong phòng của bà ấy, sau này con nhớ bà ấy liền trở về xem.
" Hai mắt Lê Mộng Nhiễm hồng hồng, lấy ra một tấm thẻ ngân hàng từ trong túi đưa cho Thị Vưu Vưu, nói: “Chỗ này có hai mươi vạn là tiền bồi thường, chị cầm đi, sau này chăm sóc bản thân thật tốt, có việc có thể tới tìm em, em nhất định sẽ cố gắng giúp đỡ hết sức trong khả năng.
” “Cũng được, một nửa của con coi như tiền