Cảnh Nhất Thành lại nghĩ mắt mình bị tật, không thì thế nào nhìn người bình thường lại thấy người ta phát ra ánh sáng tím?Thậm chí hắn có thể thấy rõ ánh sáng tím di động trên phần da trần của Hứa Thừa Hạo, từ mắt cá chân đến cổ, từ khuôn mặt nhìn nghiêng xuống tay đang cầm bút ký tên… Ngay cả cặp mắt của Hứa Thừa Hạo cũng phủ một lớp ánh sáng tím rực rỡ, mỗi lần mắt chuyển động, ánh sáng cũng sóng sánh theo, nhìn rất xinh đẹp.
….
Hóa ra Hứa Thừa Hạo phát ra ánh sáng tím cũng xinh đẹp như vậy.
Ánh mắt Cảnh Nhất Thành lay động, bất giác nhìn theo ánh sáng tím di chuyển, quét toàn thân Hứa Thừa Hạo, quét từ dưới lên trên, quét từ trên xuống dưới.
Bị ánh mắt chói lọi mang theo công kích nhìn một lúc lâu, Hứa Thừa Hạo rốt cuộc không nhịn được ngẩng đầu, căng mặt hỏi: “Anh có việc?!”Câu này như một tia sét đánh nát vụn bầu không khí lúc nãy, ánh sáng tím gì đó biến mất tích, chỉ còn Cảnh Nhất Thành vừa hoàn hồn ở lại, sau một lúc lâu hắn mới đáp: “…… Không có gì.
”Hứa Thừa Hạo cảm thấy hắn có chút kỳ lạ: “Không có gì sao anh còn nhìn tôi?”Cảnh Nhất Thành nói dối không chớp mắt: “Tôi vừa mới thất thần, chắc là vô ý nhìn cậu, thật xin lỗi.
”Câu trả lời như vậy cũng không tiện hỏi tiếp, nếu Hứa Thừa Hạo hỏi tiếp thì có vẻ tự mình đa tình, anh đành kìm những thắc mắc còn lại xuống, nói: “Được rồi.
” Sau đấy anh cúi đầu tiếp tục làm việc.
Cảnh Nhất Thành đợi một lát, ngẩng đầu nhìn hướng Hứa Thừa Hạo lần thứ hai, nhưng nhìn qua nhìn lại cũng chỉ nhìn thấy đối phương ngồi sau bàn chăm chỉ làm việc, làm gì còn ánh sáng tím gì đó…Có khi nào chuyện vừa nãy, thật ra là mình bị bệnh thần kinh nên xuất hiện ảo giác?Cảnh Nhất Thành hồi tưởng lại, thế mà cảm thấy có chút tiếc nuối.
Ảo giác không xuất hiện lại.
Trong phòng đột nhiên vang lên tiếng chuông điện thoại di động, là của Hứa Thừa Hạo.
Anh cầm di động, nhìn số gọi đến rồi mới bắt máy, nói đơn giản mấy câu rồi cắt điện thoại, vừa đứng dậy vừa nói với Cảnh Nhất Thành: “Tôi lên lầu một chuyến.
”“Đi đi.
” Cảnh Nhất Thành nhìn như bình tĩnh trả lời, nhưng Hứa Thừa Hạo vừa đi, hắn liền gọi điện thoại cho trợ lý hỏi anh lên lầu để làm gì!Trợ lý nói: “Hình như là Nguyễn Thần Hiên đến đây.
”Tâm trạng vui vẻ của Cảnh Nhất Thành biến mất không còn tung tích, cúp điện thoại xong, hắn bắt đầu suy nghĩ miên man.
Ví dụ như bọn họ đang nói chuyện gì? Nụ cười của Nguyễn Thần Hiên buổi sáng nay rốt cuộc là có ý gì? Có phải tên đó đang châm ngòi ly gián không? Hay là tên đó lại động vào cây ớt của mình rồi?Nếu tên Nguyễn Thần Hiên còn dám động vào cây ớt, xem hắn không chỉ tặng thuốc nhuận họng, còn tặng luôn một túi ớt to cho tên đấy ăn đến chết!Mắng mỏ hung tợn một trận trong lòng xong, Cảnh Nhất Thành vẫn không ngồi yên được, hắn nhẹ nhàng rời khỏi văn phòng, mò lên trên lầu, dự định xem hai người kia rốt cuộc nói chuyện gì.
…Trên lầu.
Hứa Thừa Hạo nhận điện thoại xong, liền trở về phòng làm việc của chính mình, lúc đẩy cửa vào, Nguyễn Thần Hiên đã ngồi đợi sẵn bên trong.
Hai người bắt tay chào hỏi rồi ngồi xuống.
Hứa Thừa Hạo đi thẳng vào vấn đề: “Nguyễn tổng tự mình đến lần này là có chuyện gì sao?”Nguyễn Thần Hiên mỉm cười nói: “Đích thật là có một số việc, nghĩ muốn nói cho Hứa tổng.
”Hứa Thừa Hạo ngồi tựa vào lưng ghế, tỏ vẻ sẵn lòng nghe.
Nguyễn Thần Hiên khụ một tiếng, nhỏ giọng nói: “Nói đến thật xin lỗi, tôi muốn giải thích chuyện hiểu lầm với Hứa tổng lần trước, tới tận bây giờ tôi mới phát hiện kẻ đầu sỏ chân chính ẩn nấp quá kỹ, Hứa tổng chỉ là tấm bia đỡ đạn hắn bỏ lại mà thôi.
”Hứa Thừa Hạo nghe xong, hơi nhíu mày: “Xem ra Nguyễn tổng tìm được chân tướng?”“Đến gần chân tướng, chỉ tiếc không có năng lực tìm được chứng cứ.
” Nguyễn Thần Hiên nói: “Đây cũng là chuyện tôi muốn nói với Hứa tổng hôm nay, hy vọng Hứa tổng có thể xử lý lí trí, không vì lập trường chúng ta bất đồng mà mất đi nhận xét đúng đắn.
”Hứa Thừa Hạo nghe câu rào trước đón sau, liền hơi đoán được gì đó, anh không tỏ vẻ gì: “Mời Nguyễn tổng nói.
”Nguyễn Thần Hiên cũng không nói thẳng ra, mà hỏi ngược lại: “Hứa tổng và Cảnh Nhất Thành hợp tác chung lâu như vậy, cậu có biết thân phận thực sự của đối phương không?”Hứa Thừa Hạo mập mờ: “Có nghe anh ta nói qua.
”Nguyễn Thần Hiên mỉm cười: “E rằng cái hắn nói qua cũng không phải thân phận chân chính của hắn, mà là thứ để lừa người… Tôi không thể để lộ những cái khác, nhưng tôi có thể chắc chắn nói cho Hứa tổng, thân phận của hắn không hề đơn giản.
”“Kỳ thật, Hứa tổng chắc cũng nhìn thấy, hành trình của hắn được giữ bí mật nghiêm ngặt với bên ngoài, an nguy luôn được bảo hộ cẩn thận, người có cuộc sống như vậy… tôi tin Hứa tổng cũng hiểu có điều gì không đúng.
”Hứa Thừa Hạo tiếp nhận ám chỉ của y, chỉ nhếch môi cười cười, không tỏ vẻ gì hết.
Nếu cuộc sống của Cảnh Nhất Thành đặt trên thân của người khác, sự kỳ lạ chắc chắn sẽ làm anh chú ý, nhưng Hứa Thừa Hạo đã biết tỏng thân phận của Cảnh Nhất Thành ngay từ đầu, nên Nguyễn Thần Hiên có chỉ ra mấy điểm mờ ám này, cũng chẳng có gì đặc biệt đối với anh.
Nguyễn Thần Hiên thấy vậy, chỉ đành tiếp tục nói: “Chính do hành trình của hắn được giữ bí mật tuyệt đối, nên tôi không tìm được manh mối hắn đến khu chung cư… Nhưng Hứa tổng hãy nghĩ lại, vì cái gì Nhu Vũ đi tìm cậu, cậu không gặp em ấy, mà người thì biến mất không dấu vết? Dạo này Cảnh Nhất Thành có qua khu chung cư không?”Hứa Thừa Hạo hỏi ngược lại: “Đích thật là vô cùng trùng hợp, nhưng từ trước đến giờ, Nguyễn tổng chỉ tin tưởng vào bằng chứng, sao lần này chưa gì đã vội kết luận?”“Đối phương che giấu quá kỹ, căn bản không lưu lại bao nhiêu chứng cứ.
” Nguyễn Thần Hiên nói: “Còn nữa, nếu tôi chỉ tin vào bằng chứng, bỏ những chứng cứ đã bị xóa đi, toàn bộ chứng cứ còn lại đều chỉ hướng Hứa tổng, nếu tôi chỉ tin vào bằng chứng, chẳng phải lúc này tôi vẫn đang nghi ngờ Hứa tổng sao?”Lý do này cũng đủ 10 điểm thật, Hứa Thừa Hạo tạm thời chấp nhận, “Vậy tại sao Nguyễn tổng lại nói cho tôi biết?”Nguyễn Thần Hiên: “Tôi chỉ muốn cho Hứa tổng biết bộ mặt thật của Cảnh Nhất Thành, không muốn thấy Hứa tổng không biết gì cả.
”Hứa Thừa Hạo: “Vậy thật sự cảm ơn Nguyễn tổng quan tâm, tôi sẽ chú ý.
”“Không khách khí.
” Nguyễn Thần Hiên nói: “Tôi cũng hy vọng nếu Hứa tổng biết được tin tức gì cũng sẽ nói cho tôi biết, nếu tôi có thể tìm được Nhu Vũ, nhất định sẽ tới tận nhà cảm ơn Hứa tổng.
”Hứa Thừa Hạo: “Tôi sẽ chú ý, chúc Nguyễn tổng sớm tìm được cô