Editor : Humi
Wattpad : @humi102
________________
Chờ đến khi dì út Mạc Ngải cơm nước xong tới đây, Tô Nguyệt nhờ bà chăm sóc Mạc Hân một chút, bắt xe đi trường học.
Tô Thành là giáo viên của Lý Đại, thời điểm Tô Nguyệt đến Ly Đại đã là 9 giờ tối.
Cô không gọi điện thoại cho Tô Thành,
chạy thẳng đến ký túc xá của giáo viên , rất nhanh đã tới nơi, ngay lập tức nhìn thấy một nữ sinh từ ký túc xá đi ra.
Nữ sinh mặc váy liền áo màu trắng gạo, tóc dài xõa trên vai, thoạt nhìn rất ngoan ngoãn.
Cô ta đang gọi điện thoại, không biết người bên trong nói chuyện gì, khóe môi hiện lên ý cười khinh mạt.
Nụ cười đâm đỏ hai mắt , Tô Nguyệt nhếch môi, bước nhanh tới trước mặt cô ta.
Nữ sinh ngẩng đầu, nhìn Tô Nguyệt đứng yên trước mắt mình, sửng sốt hỏi, "Bạn học, cậu có việc......"
Tô Nguyệt trực tiếp giơ tay, một bạt tai giáng xuống mặt nữ sinh, đánh gãy lời vừa mới nói ra.
Cô dùng lực rất lớn, nữ sinh bị đánh lảo đảo một cái , di động cũng rơi xuống đất.
Từng Lê rõ ràng bị sốc, bụm mặt vài giây mới hoàn hồn, trừng lớn mắt nhìn Tô Nguyệt, "Cậu bị bệnh tâm thần à, cậu dựa vào cái gì đánh tôi?"
"Vì sao bị đánh trong lòng cô không phải rõ nhất à? Vì mấy cái điểm học phần mà đi quyến rũ giáo viên của mình, cô chẳng lẽ không biết ông ta có vợ và con gái rồi sao? Cô không biết xấu hổ, tất nhiên phải sẵn sàng bị người ta vả mặt."
Từ kiếp trước đến kiếp này, Tô Nguyệt rất ít mắng chửi người, càng đừng nói động thủ đánh người, hiện tại là hoàn toàn không nhịn được.
Khẩu khí này, cô đã nghẹn hai đời!
Từng Lê hiện tại dù chưa biết Tô Nguyệt, lúc này cũng nghe ra ý tứ của cô.
Ánh mắt cô ta lập loè ,cũng không muốn truy cứu chuyện Tô Nguyệt đánh mình, chỉ muốn lập tức rời đi, "Tôi không biết cậu đang nói cái gì, cậu nhận sai người rồi, mau tránh ra."
Tô Nguyệt tất nhiên không có khả năng để cô ta đi, cô đứng chắn trước mặt, "Nhận sai? Vậy được, chúng ta cùng đến trước mặt Tô Thành đối chất. Nếu