*Bạch hổ xử nữ: chỉ những người phụ nữ vùng kín ít lông hoặc không mọc lông mu.
Đây là phủ đệ nàng đã sống hơn mười năm, quen thuộc với từng ngóc ngách. Đường Miên nằm im trong lồng ngực hắn, đến khi bị hắn quăng mạnh vào chiếc giường họ đã nằm vô số lần ở đời trước.
Tuy bị quăng mạnh nhưng giờ đã vào thu, giường được trải rất dày, không hề đau đớn. Dù Tả Triều Chi tức giận đến đâu cũng không nỡ làm đau nàng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thân hình nàng hơi lún xuống chăn, người nam nhân mà nàng tâm tâm niệm niệm lập tức đè lên. Đường Miên cảm thấy hơi mừng rỡ, nhưng lại có chút khẩn trương, một suy nghĩ to gan nảy ra trong đầu nàng.
Chẳng lẽ… Tả Triều Chi cũng trùng sinh như nàng?
“Còn có thời gian thất thần?” Sắc mặt Tả Triều Chi tối sầm lại, muốn gọi lại sự chú ý của nàng. Trán hắn nhẹ đập vào trán của nàng. Làn da tinh tế của nàng bị vậy thì hiện lên một vệt đỏ.
Một chút đau đớn này kéo tinh thần Đường Miên quay lại, người này thật sự thay đổi rồi… Hắn vậy mà lại đánh nàng, nàng vươn tay muốn xoa trán thì bị hắn bắt được.
Hôm nay hai người vô cùng gần gũi. Hơi thở của Tả Triều Chi phả vào nàng. Tả Triều Chi thích sạch sẽ, trên người hắn luôn có hơi thở thuần khiết và một mùi hương mát lạnh. Vốn dĩ nàng cũng không thích hương vị này, nhưng mấy năm chung sống, ngày đêm bầu bạn, hương vị này lại khiến nàng cảm thấy an tâm.
Nỗi nhớ hắn làm cho hốc mắt nàng không khỏi đỏ lên, nhưng Tả Triều Chi lại thấy rất khó chịu, dáng vẻ này giống như là nàng không cam tâm tình nguyện.
Tả Triều Chi thấy đau, thấy bực bội. Cơn đau nhói xuất hiện làm hắn không thể lui được, chuyển thủ thành công. Hắn mạnh mẽ xâm lược đôi môi của Đường Miên, bá đạo cạy miệng nàng, lưỡi nhanh chóng tiến vào, cùng lưỡi của nàng quấn quýt lấy nhau.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Động tác của Tả Triều Chi hơi dữ dội làm Đường Miên đau. Nàng giật mình, tay không bị nắm vô thức che ở đằng trước, cố gắng đẩy Tả Triều Chi ra. Với cái khí lực kia của nàng sao có thể là đối thủ của hắn? Chẳng làm hắn xê dịch phân nào mà chỉ làm cơn tức mang theo thất bại hai đời của hắn bùng lên. Đường Miên thấy đai lưng buông lỏng. Tả Triều Chi vừa bịt miệng nàng, vừa cởi bỏ y phục của nàng.
Bên tai của Đường Miên truyền đến tiếng vải vóc bị xé. Nàng lạnh bắn người, y phục đã bị xé đi hết chỉ còn chừa lại yếm màu đỏ, thêu một con thỏ nhỏ rất sống động. Tả Triều Chi giật mình, đời trước Đường Miên chống lại Hoa Thị rồi bị đưa đến đây. Hắn nhớ rõ nàng ăn mặc rất mê hoặc sao giờ lại thành một con thỏ nhỏ…
Hắn ngẩn người như chưa từng thấy nàng mặc cái yếm nào đặc biệt như vậy, làm hắn có chút ý muốn dung tục với cái yếm này.
Hắn dời mắt, vươn tay tháo bỏ màn ngăn cuối cùng của nàng. Đến lúc này, ánh mắt lại kìm chặt vào người nàng.
Hai cái bánh bao tròn trịa, trắng bóc ẩn trong yếm, hai cánh hoa phớt hồng như màu hoa anh đào, phập phồng lên xuống như bị dọa sợ. Quá kích thích thị giác! Hắn tức giận, bàn tay ngập vết chai lướt qua da thịt mềm mại.
Đường Miên được nuông chiều từ nhỏ, làn da của nàng dễ bị ửng đỏ. Chỉ là bị bàn tay hắn sờ qua như vậy để lại một màu hồng nhuận, nàng khẽ run rẩy, nổi da gà.
“Đừng sợ…” Tả Triều Chi vẫn không đành lòng nhìn nàng như chim sợ cành cong, hắn nhịn không được mở miệng trấn an: “Trải qua lần này rồi sẽ trở thành nữ nhân của ta, ta sẽ bảo vệ nàng.” Một câu nói đè