Đường Miên bị liếm tỉnh lại, vừa có được ý thức đã nhìn thấy giữa hai chân mình có một cái đầu đầy tóc đang lúi húi.
Có người đang liếm nàng, hơn nữa còn liếm vào vị trí không thể để người khác biết, Đường Miên vô thức muốn khép hai chân thì lại bị Tả Triều Chi hung hăng mở ra.
Tả Triều Chi tự buộc mình phải nghiêm chỉnh, những năm tháng hành quân dài đằng đẵng đã rèn luyện thói quen ngủ sớm dậy sớm của hắn. Đường Miên lại không như vậy, mười năm trong hôn nhân, trừ khi yêu cầu nàng thì chẳng có mấy khi nàng chịu tự mình dậy sớm tìm đến hắn, hắn rón rén thức dậy, sợ làm ảnh hưởng đến giấc ngủ ngon của nàng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thê tử ắt phải hầu hạ thiên quân, bình thường đêm ngủ cũng là ngủ bên ngoài, nhưng giữa phu thê hai người họ lại không có thói quen này, đều là Đường Miên ngủ ở trong, ngủ tới tận khi mặt trời lên cao ba sào mới dậy, có khi tới tận lúc hắn hồi phủ rồi nàng mới dùng xong bữa cơm không biết là bữa sáng hay trưa.
Chỉ là, hắn không cần nàng phải chuyên tâm hầu hạ, nhưng dù sao cũng muốn giống như người trượng phu khác được thê tử của mình dõi mắt trông theo, chứ không phải giống như đôi tình nhân bất chính lén lén lút lút rời đi.
Tả Triều Chi lấy tay tách hai vành đạo của nàng, đoạn lại dùng cái lưỡi ướt át của mình liếm lên chỗ đáng yêu đó: "Đừng, đừng mà... đừng liếm!" Đường Miên duỗi tay muốn đẩy đầu Tả Triều Chi ra, nàng cực kỳ không thích có người liếm vào chỗ đó của mình, trước kia còn vô cùng kháng cự, không phải là không thoải mái, mà chỉ là nàng nghĩ cảm giác đó thật giống như đang bịt tay trộm chuông, khó lòng chịu được khi chỗ bí mật của mình lại bị hắn nhìn chằm chặp vào, lại còn bị cái miệng đã từng hôn nàng của hắn liếm vào, cảm giác cũng quá riêng tư rồi.
Nếu là trước kia, nàng sẽ kiên quyết từ chối, có lẽ hắn cũng sẽ nhượng bộ, nhưng nay hắn đã không còn quan tâm tới chuyện đó nữa. Đường Miên chỉ thấy nửa thân dưới bị chạm đến cực hạn, hai chân nàng hiện giờ giống như đang xếp thành chữ hình, còn hai cánh tay của Tả Triều Chi lại đang giữa chặt lấy chân nàng, gương mặt anh tuấn úp xuống nơi đó của nàng, tận lực nhấm nháp mị huyệt non mềm, cùng với kỹ năng liếm láp ưu việt của hắn, cảm giác tê dại dần bùng nổ toàn thân, thân thể nàng vì kích thích quá mạnh mà cong lên, muốn giãy dụa nhưng lại không cách nào thoát ra được, ngược lại còn bị mút chặt hơn.
"Đừng mà... aaa... chỗ đó sắp không xong rồi..." Đầu lưỡi của Tả Triều Chi cứ đảo qua đảo lại chơi đùa nơi mẫn cảm, khoái cảm giống như một vòng xoáy cuốn lấy Đường Miên từng chút một, khiến nàng cứ mãi trầm luân với hắn, sự kháng cự của nàng cũng mỗi lúc một yếu đi: "Ha a..." Tiếng cự tuyệt biến thành tiếng rên khẽ, rõ ràng thể hiện niềm hoan lạc tới tột cùng.
Tả Triều Chi cũng biết tật xấu của nàng là khẩu phi tâm: "Đúng là một kẻ lừa đảo không thành thực với lòng!" Hắn thầm mắng một tiếng, rồi lại càng dùng sức liếm mút, cảm giác được lưỡi bao phủ lấy với cảm giác bị đâm vào trong không quá giống nhau, hoàn toàn khác biệt, không đơn thuần chỉ là khoái cảm do kích thích tạo nên, mà là nơi mẫn cảm nhất của nữ nhân bị thứ gì đó bao phủ lên, liếm mút, nàng cảm thấy dường như đôi chân không còn là của mình nữa rồi, toàn bộ cơ thể đều bị Tả Triều Chi thâu tóm.
Kiếp trước nàng rất ghét cảm giác mất đi quyền tự chủ, nhưng hiện giờ... nàng kháng cự lại chỉ vì ngượng ngùng, nàng luôn cảm thấy hương vị chỗ đó rất kỳ lạ, hình dáng lại không đẹp, thật sự không muốn hắn nhìn nó quá kỹ lưỡng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy