“Được rồi, đi thôi.” Ngu Kiều đứng ở phía sau Đường Miên, dùng chút sức thúc giục Đường Miên rời đi cùng nàng, ánh mắt Đường Miên vẫn giằng co trên người Tả Triều Chi, cuối cùng không thể không bị chút xô đẩy rời đi.
Trong miệng Ngu Kiều nói toạc ra: “Mọi người đều nói giữa muội và A Triều không có tình cảm, là bị A Triều cưỡng bức, nhưng sự thật hẳn là không phải như vậy đi?”
Ngu Kiều lại rất biết nhìn người, sau khi Đường Miên suy nghĩ một chút, dứt khoát hào phóng gật đầu: “Chỉ là chuyện này, có thể xin tỷ tỷ giúp ta giữ bí mật được không?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trái lại Ngu Kiều không phải người nhiều chuyện, chỉ là có chút hiếu kỳ nhìn nàng: “Giữ bí mật thì có thể, nhưng muội tội gì phải thế? Chuyện tình cảm vẫn nên nói ra sớm chút mới tốt.” Ngu Kiều nghiêm túc nhìn Đường Miên.
“Mặc dù ta nói như vậy nghe có vẻ giống lời nhàm tai, nhưng ta và Vương gia cũng đã đi qua một số con đường quanh co, thực ra rất nhiều chuyện chỉ cần trao đổi với nhau, đều có thể tránh được, ta chỉ hi vọng hai người các muội có thể thuận lợi một chút, hi vọng A Cẩm đừng chê nhiều lời.” Ngu Kiều có chút ngượng ngùng gãi gãi má mình.
Ngu Kiều thật sự rất đáng yêu, chỉ nhìn bề ngoài, hoàn toàn không thể nhìn ra tuổi tác lớn hơn Đường Miên, trông thấy dáng vẻ thẹn thùng của Ngu Kiều, Đường Miên đột nhiên sinh ra xúc động vươn tay xoa đầu nàng ta: “Làm sao có thể? Ta biết Ngu tỷ tỷ là xuất phát từ quan tâm, ta sẽ cẩn thận suy xét những lời Ngu tỷ tỷ nói.” Nếu như có thể, nàng cũng muốn chân thành thẳng thắn với Tả Triều Chi, nhưng nàng lại không thể tưởng tượng được ngộ nhỡ Tả Triều Chi không muốn chấp nhận nàng, nàng nên làm sao bây giờ.
“A Cẩm, đợi chút nữa chúng ta dùng hoa thay cốc, làm khúc thủy lưu thương(*), ngươi có muốn đi cùng nhau không?”
*Khúc thủy lưu thương 曲水流觞: là một phong tục dân gian truyền thống của người Hán ở Trung Quốc cổ đại. Vào ngày tỵ đầu tiên của tháng ba âm lịch, sau khi tổ chức lễ cúng bái, mọi người ngồi hai bên sông, đặt những ly rượu trên thượng nguồn, ly rượu thuận theo dòng nước chảy xuống, dừng ở trước mặt ai, thì lấy xuống uống sẽ giải trừ được vận đen.
Đường Miên còn muốn nói thêm đôi câu với Ngu Kiều, lại có vị khách không mời mà đến, Tư Mã Thanh Du và Lý Thời Vũ cùng nhau tới mời, hoàn toàn xem nhẹ Ngu Kiều bên cạnh Đường Miên.
Ngu Kiều dường như đã quen bị mọi người xem nhẹ, hoạt động như thế sẽ không có người mời nàng, dù sao nàng không phải là quý nữ chân chính, ngay cả sách cũng chưa từng đọc mấy cuốn, cũng miễn cưỡng biết đọc biết viết, loại chơi phạt rượu(*) yêu cầu ngâm thơ đối đáp này, đương nhiên nàng không thể tham gia, một lần duy nhất nàng tham gia, đó là bị Dung An công chúa quấn lấy, Dung An công chúa chính là cố ý muốn nhìn thấy nàng khó xử.
Bản chuyển ngữ