Nỗi đau mất con của Ngu Kiều, nói thế nào cũng là huyết mạch của hoàng thất, vì vậy thủ phạm cần bị trừng trị nghiêm khắc.
Nhưng công chúa Dung An luôn hống hách, sau lưng nàng ta là Thái hậu và Đức phi nên luôn ỷ thế làm bậy với các công chúa khác.
Hoàng đế không đặc biệt yêu thích đứa con gái Dung An này, chỉ là ông ta càng không thích Cung Vương, cho nên ông ta thực sự không muốn vì con trai nối dõi của Cung Vương mà cãi nhau với Thái hậu.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Người không biết không có tội.” Đó là những gì hoàng đế đã nói vào thời điểm đó.
Đôi phu thê đã chờ đợi suốt nhiều năm chỉ vì một sinh mệnh nhỏ bé, nhưng cứ như vậy mà hy sinh, còn Dung An chỉ bị phạt cấm túc trong vòng một tháng, chép ba cuốn kinh Phật coi như đền tội.
Điều này không chỉ làm mất mặt Cung Vương mà còn khiến tin đồn Cung Vương không phải là huyết thống của hoàng thất lại dấy lên lần nữa. Đôi khi quan hệ huyết thống thật kỳ diệu, dù có đồn đại rằng Cung Vương không phải là con của hoàng đế, nhưng chỉ cần nhìn thấy tướng mạo của Cung Vương thì không ai có thể tiếp tục chủ đề này. Có lẽ hoàng đế cũng biết Cung Vương là con ruột của mình, chỉ là không thể vượt chướng ngại trong lòng, không chấp nhận được chuyện bị người mình yêu phản bội khi xưa nên giận chó đánh mèo sang đứa con do mình thân sinh.
“Cũng không có gì nghiêm trọng, không cần gọi thái y, chỉ là tính khí không được điều hòa mà thôi.” Ngay khi Ngu Kiều nghe gọi thái y, nàng ta lập tức cau mày, nàng ta không thích làm phiền mọi người.
“Tỷ tỷ nghĩ như vậy là không đúng, cơ thể chỉ có một, có gì khó chịu cũng không nên xem thường, phải quý trọng cơ thể mình.” Đường Miên không khỏi lải nhải, chuyện một nữ tử đã kết hôn bốn năm, mà ngay cả mang thai hai tháng cũng không biết?
Nhưng Đường Miên không thể hiểu được hoàn cảnh khó khăn của Ngu Kiều. Ngu Kiều đã thành hôn vào thời điểm đẹp nhất của người nữ tử. Cho dù Tu Kỳ và Tả Triều Chi chăm sóc nàng ta hết lòng thì họ cũng là hai người nam nhân, cũng phải có những cái họ không hiểu được. Biên giới thường xuyên loạn lạc, Ngu Kiều vẫn chưa thể có cuộc sống tốt, nguyệt tín có khi đến có khi không đến nàng ta đã quen.
“Những gì A Cẩm nói cũng đúng, vậy thì xem thử xem sao.” Ngu Kiều rất giỏi chịu đựng, nhưng gần đây thân thể thật sự không thoải mái, tính tình cũng không tốt lắm, Tu Kỳ đã bị nàng ta đạp xuống giường mấy lần.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chiếu Nguyệt rời đi không lâu, thái y đến ngay lập tức, thái y tóc bạc trắng bị Cung Vương nắm lấy, ông lão không theo kịp, loạng choạng đứng không vững, Cung Vương dùng một tay kéo thái y, một tay xách rương thuốc. Vẻ mặt nghiêm túc hiếm thấy.
Cung Vương thường che giấu trước sau, lúc nào cũng ra vẻ anh tuấn ở Trường An, bây giờ nhìn vẻ mặt lạnh lùng có chút cảm giác như Tu La nơi chiến trường.
“Kiều Kiều, nàng khó chịu ở